Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********



Năm người đàn ông dùng hết toàn bộ sức lực bao vây lấy Diệp Loan ở giữa, cô giống như phát điện lên vậy đạp người này, đấm người kia, căn người nọ nhưng chưa đến vài phút sau đã bị khống chế, chỉ có thể dùng miệng mắng chửi: "Lũ khốn nạn chơi đều, một đấu năm bà khinh chúng mày, bà khinh mười tám đời tổ tông dòng họ chúng mày



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Còn Hạ Vy đứng ở một bên bị đám đàn ông lãng quên, có lẽ họ cho rằng cô tay trói gà không chặt không đáng để bận tâm, tổn sức. Nhìn Diệp Loan đánh với đám đàn ông thôi kệch, lòng cô tràn đầy lo lắng và sợ hãi, mồ hôi lạnh đã sớm chảy đầm đìa. Lúc thấy Diệp Loan bị bắt cô liền không chút nghĩ ngợi chạy đến dùng túi xách đập liên tiếp vào lưng gã đàn ông đang giữ hai tay Diệp Loan.



Gã quay đầu nhướn mày nhìn Hạ Vỵ, biểu cảm trên mặt chẳng có chút nào gọi là đau đớn. Cô nuốt nước miếng, âm thầm than không ổn. Quả nhiên một gã trong số đó buông Diệp Loan quay sang ra tay với cô, sau vài giây phản kháng cô đã bị gã túm lấy một cách dễ dàng. Diệp Loan hét lên một tiếng, vai và tay bị giữ liên dùng chân đá vào phía dưới của gã đang bắt Hạ Vy dùng khẩu hình miệng nói. "Mau đi tìm anh Trung."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Gã rống lên đau đớn ôm đũng quần, Hạ Vy hiểu ý vụt chạy, cô cũng biết Thành Trung nhất định ở câu lạc bộ đêm này nhưng còn chưa chạy được mấy bước cánh cửa trước mặt đã nặng nề đóng lại.



Kết quả, hai cô bị kéo đến trước mặt đám đàn ông đang ngồi trên ghế, Hạ Vy hoang mang đưa mắt nhìn, cảm giác bản thân như con cừu non còn mấy người trước mặt là đàn sói hung ác. "Khả khen cho hai đứa mày."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cường Hi cười gắn, vẻ mặt trở nên dữ tợn: "Đã vào nhâm phòng còn gây sự, nói mau tụi mày là do ai phải đến? Mục đích là gì?”



Diệp Loan biết bản thân đã dây vào mấy kẻ không đơn giản, khuôn mặt đánh đá biến mất dạng thay bằng vẻ lấy lòng: “ây anh hiểu lầm rồi, bọn em thật sự đi nhầm phòng, anh xem hai đứa em còn không đánh lại năm anh trai này thì có thể làm nên sóng gió gì chứ?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Hạ Vy cũng cất giọng thành khẩn: “Chúng em thật sự không cố ý, xin lỗi đã làm phiền các anh. Bây gờ bọn em đi ngay a." Hạ Vy cổ tỏ ra bình tĩnh nằm lấy tay Diệp Loan quay đi nhưng thật ra trong lòng đã sợ đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, chân cũng mềm nhũn. Năm người đàn ông lập tức dàn hàng chặn đường.



Cường Hí hừ lạnh đương nhiên cũng nhận ra hai người phụ nữ này chẳng làm nên trò trống gì chỉ thuận miệng hỏi thôi, thấy hai cô muốn bỏ đi cơn giận chưa kịp nguôi lại bùng phát đang tính mở miệng thì có một người đã giành nói trước.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Chỉ nhận lỗi suông bằng miệng mà đã muốn rời khỏi? Hai em quấy rây đến đại ca của anh cũng nên làm hành động gì đó để nhận sai chứ nhỉ?” Ba Thông híp mắt nhìn chăm chăm bóng lưng hai cô gái.



Hạ Vy quay đầu, người đàn ông vừa nói chuyện cũng đang nhìn cô, ông ta xoay xoay ly rượu trong tay chất lỏng bên trong sóng sánh theo, ông ta nhếch môi nụ cười đầy ẩn ý. Nhìn nụ cười đó không hiểu sao cô lại thấy rùng mình.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan tức lắm tuy nhiên vẫn phải tỏ ra vui vẻ, khỏe mỗi treo nụ cười tươi rói: “Anh nói phải nhưng mấy anh nhiều người thế này em đâu biết được ai là đại ca mà trực tiếp xin lỗi đây?”



Ba Thông cười như có không không đột nhiên chỉ tay vào Hạ Vy "Em đoán xem



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy trợn mắt kinh hãi, đáy lòng khẽ run lên khi bị chỉ mặt gọi tên. Cô mím môi căng thẳng nhìn một vòng đảm đàn ông trước mặt. Ánh mắt chợt dừng lại trước một người đàn ông ở vị trí trung tâm, anh ta ngồi rất nhàn nhã, chân vắt chéo, lưng dựa vào ghế, khuôn mặt núp trong bóng tối nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy đường nét sắc bén trên mặt cùng cặp mắt hẹp dài trông có vẻ nguy hiểm.



Trong phim thường hay chiếu mấy người có máu mặt, địa vị, tiếng tầm thường hay ngồi ở vị trí trung tâm để tỏ ra quyền lực và có vẻ hơn người sao? Thôi đánh cuộc một phen vậy. Hạ Vy giơ tay, ngón tay run run chỉ về người đàn ông đó: "Là là anh ta."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy hồi hộp chờ đợi, cô thấy khỏe mỗi người đàn ông đó đột nhiên cong lên, anh ta vỗ tay bôm bốp.



“Tốt.” Giọng nói trầm thấp vang



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








lên.



Đám đàn ông còn lại cũng hùa theo cười ha hả. Hạ Vy thở phào một hơi, chỉ bậy chỉ bạ không ngờ trúng thật. Cô không biết bây giờ bản thân nên cảm thấy may mắn hay xui xẻo



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








đây. Cường Hí cất giọng nịnh nọt: “Anh Kha quả nhiên là hạc trong bầy gà chỉ cần liếc mắt nhìn sơ là có thể lập tức nhận ra anh ngay"





Hạ Vy nghe xong da gà, da vịt toàn thân nổi đầy, cô đoán lụi ấy chứ nào giống như lời Cường Hí nói nhưng không phải là lúc bận tâm mấy chuyện này, cô hướng về người đàn ông tên Kha kia nở nụ cười thân thiện: "Ngại quá đã làm phiền anh Kha và mọi người, hai bọn em biết lỗi rồi. Em biết anh Kha là người rộng lượng, hiểu lý lẽ sẽ không tính toán với tụi em đâu.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha ngước mắt nhìn Hạ Vy, âm thầm đánh giá. Anh chỉ mới nhìn thấy người phụ nữ này qua ảnh chụp, hôm nay xem như chính thức gặp mặt, cũng có duyên đấy. Lúc trông thấy cô anh cảm thấy cô yếu đuối nhưng sau câu nói này anh liền nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, xem ra cũng rất thông minh và nhạy bén. Cô nói anh rộng lượng hiểu lý lẽ sẽ không tính toán với hai bọn họ ý là ép anh thả người, nếu anh làm khó thì khác nào tự tát vào mặt mình, còn bản thân biến thành người không rộng lượng, không hiểu lý lẽ. Người phụ nữ của Gia Khánh xem ra cũng không tầm thường.



Hạ Vy không hề biết được những suy nghĩ gấp khúc trong lòng Huy Kha, toàn thân căng thẳng chờ đợi đối phương lên tiếng thả người, rất tiếc anh ta là cáo già sao dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt này.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Hôm nay chúng ta tình cờ gặp mặt cái này gọi là duyên phận. Hai em ngồi xuống chơi một lát rồi hắn đi."



Hạ Vy giật mình. Diệp Loan bên cạnh đã đại khái đoán ra người đàn ông này là ai không khỏi hít một ngụm khí lạnh nhưng vẫn muốn chắc chắn: “Anh là Trịnh Huy Kha?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha gật đầu xem như thừa nhận. Ba Thông cười to: "Em cũng biết nhiều thật đấy" Diệp Loan choáng váng, xui xẻo đúng là xui xẻo. Ở thành phố này ai không biết đến Huy Kha? Ông chủ nhà họ Trịnh? Cô lại xui đến mức chọc trúng người này cơ chứ, tất cả đều tại tên Thành Trung đáng ghét kia. Nhớ đến anh đầu óc cô lóe lên tia sáng: “Anh đã mời tất nhiên bọn em cũng không từ chối nhưng bọn em có thể mượn dùng nhà vệ sinh một lát không? Vừa rồi đánh nhau trôi hết cả phấn.” Diệp Loan tỏ vẻ xấu hổ che che mặt.



Huy Kha cười sảng khoái đáp ứng. Hai cô vội vã chui vào nhà vệ sinh. Cánh cửa khép lại, hai chân Hạ Vy lập tức nhũn ra bám vào bồn rửa tay hoang mang nói: "Chúng ta phải làm sao bây giờ? Đảm người này đáng sợ quá.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Để tạo gọi điện cho anh Trung." Diệp Loan lấy điện thoại trong túi ra bật nửa ngày cũng không thấy màn hình sáng lên, Hạ Vy bên cạnh cũng hoảng theo. Diệp Loan khóc không ra nước mắt, cảm thấy bản thân bị sao quả tạ chiếu rồi: "Mẹ ơi! Điện thoại hết pin rồi.”



Não Hạ Vy nổ ầm một tiếng, cuống quýt: "Tao không có số anh Trung



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan gợi ý ngay: “Mày gọi cho ông Khánh đi.” Hạ Vy nhíu mày, tối nay hai người mới cãi nhau xong giờ gọi cho Gia Khánh thì có chút không muốn đồng thời cũng cảm thấy xấu hổ. Thấy cô do dự mãi không quyết Diệp Loan sốt ruột hối thúc: "Mày mau lên chúng ta ở trong này lâu đám đàn ông đó sẽ nghi ngờ đó.”



Hạ Vy gật đầu quyết tâm bấm số, qua vài hồi chuông đã có người bắt máy, Hạ Vy nói ngay: "Anh mau đến cứu em với Loan, bọn em đụng trúng Trịnh Huy Kha rồi."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Em mau nói địa chỉ cho anh?” Giọng Gia Khánh vô cùng lo lắng nhưng Hạ Vy đang ở trạng thái sợ hãi và căng thẳng nên hoàn toàn không nhận ra.



"Em đang ở Top Night Club,



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








phòng 122"



"Em đừng sợ, anh sẽ đến ngay.” Nói xong câu đó Gia Khánh liền cúp máy.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Sau khi nghe Gia Khánh nói Hạ Vy đột nhiên bình tĩnh trở lại, nỗi hoảng sợ và bất an trong lòng cũng dịu đi.



Để tránh cho đám người đó nghi ngờ Hạ Vy và Diệp Loan trang điểm lại rồi mới bước ra khỏi phòng. Trông thấy hai cô đảm đàn ông trong phòng liền hò hét, hú lên. Hai người bị đẩy đến trước mặt Huy Kha. Cường cầm hai ly rượu đến không cho hai cô cơ hội lựa chọn mà tự tay đưa cho mỗi người một lỵ. Hạ Vy nhận lấy, trong lòng không ngừng cầu nguyện Gia Khánh nhanh đến ngoài mặt vẫn treo nụ cười lấy lòng, giơ ly rượu ra giữa không trung: "Em xin dùng rượu anh Kha một ly mong anh tha lỗi cho bọn



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan học theo Hạ Vy giơ ly rượu ra cười nói: cũng xin dùng rượu kính anh Kha một ly mong anh tha lỗi cho bọn



Huy Kha lấy ly rượu trên bàn giơ lên tỏ ý mời. Hạ Vy nhấp một ngụm, vị cay nồng lan tràn trong khoang miệng, cô lập tức muốn phun ra




Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK