Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Tin tức Gia Khánh bị thương nằm viện rất nhanh truyền ra bên ngoài với tốc độ sét đánh, người có địa vị và tiếng nói trong thành phố có khác, mới chỉ sau một ngày nằm viện an ổn, sang ngày thứ hai, chỉ cần người biết, từng tiếp xúc với anh hoặc thậm chí là những những người chỉ mới nghe qua danh anh, đều không hẹn mà cùng nhau chạy đến bệnh viện, nhưng mục đích là đến thăm bệnh hay kết giao, tạo mối quan hệ thì ở trong lòng họ hiểu rõ.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bệnh viện ngày thường đã đông hôm nay số lượng người đến còn đông hơn nhiều, phòng bệnh Gia Khánh từ sáng sớm tinh mơ đã rôm rả tiếng nói chuyện, người đến người đi nhiều không kể xiết, theo thời gian chỉ có tăng chứ không giảm. Trái cây, hoa tươi, quà cáp, nhân sâm, tổ yến, chất đầy phòng, đến nỗi phòng bệnh dường như biến thành tiệm bách hóa.



Hạ Vy tỉnh giấc, kí ức cuộc trò chuyện đêm qua với Gia Khánh nhanh chóng ùa về trong đầu, cô nghiêng người ngắm nghía khuôn mặt nhỏ nhắn đang say giấc của Gia Bảo đến thất thần.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Qua một lúc lâu, Hạ Vy thở dài xốc chăn ngồi dậy,ánh mắt không không chế được mà nhìn sang bộ bàn ghế salon trong phòng, khác với ngày hôm qua, nơi đó trống không, không hề xuất hiện thân ảnh của Gia Khánh.



Đêm qua sau khi bỏ vào phòng, Hạ Vy nằm trên giường trăn trở một lúc lâu nhưng vẫn không tài nào chợp mắt được, đến gần hơn ba giờ sáng, cô mới mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ. Trong khoảng thời gian đó, cánh cửa phòng chưa một lần được đẩy ra, hay nói cách khác cho đến lúc cô ngủ đi, Gia Khánh vẫn không trở lại về phòng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy lắc đầu mấy cái thật mạnh, kệ vậy quan tâm đến Gia Khánh giận dỗi hay không làm gì, anh chắc là về phòng bên cạnh ngủ rồi. Đây chẳng phải là điều cô muốn sao?



Như thường lệ Hạ Vy rửa mặt, đánh răng xong lại giá móc đồ lấy ví tiền xuống căn tin mua thức ăn. Cô vừa đẩy cửa bước ra ngoài, phòng bệnh bên cạnh cũng vừa hay có người mở cửa đi ra.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Hạ Vy giật bắn, cho rằng đó là Gia Khánh nhưng thấy rõ người nọ cô thở phào một hơi, cô cũng không biết vì nguyên nhân gì bản thân muốn trốn anh. Có lẽ là sợ anh lại đưa ra yêu cầu muốn đón Gia Bảo về nhà.



Người đàn ông đó còn chưa đi được vài mét, trên hành lang đã xuất hiện thêm hai người đàn ông khác, trên tay cầm bỏ hoa và hộp quá rất to, hướng phòng Gia Khánh đi đến gõ cửa, được sự cho phép của chủ nhân bên trong, hai người họ mừng rỡ đẩy cửa bước vào.Cửa phòng mở ra, ánh mắt Hạ Vy vô tình nhìn thấy thấp thoáng một đống hộp to hộp nhỏ chất đầy đất. Cô trợn mắt, lẩm bẩm: “Mới sáng sớm mà đã có nhiều người đến thăm vậy.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy sợ chạm mặt Gia Khánh, xoay người tính đi hướng hành lang ngược lại, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng gọi: “Vy.



Hạ Vy dừng lại, quay người trông thấy Diệp Loan cùng Thành Trung cách cô không xa, rất nhanh đã đứng trước mặt cô.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy gật đầu chào Thành Trung, anh cũng cười chào lại: “Lâu rồi không gặp.” “Mua đồ ăn sáng đúng không? Không cần mua đầu tạo đã mua rồi này. Thấy tao với mày tâm linh tương thông chưa?” Diệp Loan đắc ý giơ túi giấy lên khoe khoang. “Hai người mau vào trong ngồi.” Hạ Vy cười nói, vươn tay xoay nắm cửa.



Thành Trung liếc mắt nhìn sang phòng bệnh bên cạnh ngại ngùng nói: “Hai em vào trước đi, anh sang bên kia thăm thẳng Khánh, lát anh qua” “Được.” Hạ Vy cũng không cảm thấy khó chịu hay không vui, Thành Trung là bạn thân Gia Khánh thăm anh trước tiên cũng là điều dễ hiểu. Cô vui vẻ nói. “Đi đi.” Diệp Loan phất phất tay, quay sang ôm lấy cánh tay Hạ Vy kéo cô vào trong phòng bệnh, không thèm quan tâm đến Thành Trung.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan đang tính gọi Gia Bảo nhưng thấy cậu vẫn đang ngủ say, liền từ bỏ ý định, bước chân cũngnhẹ hơn tự nhiên đi đến ngồi xuống ghế salon. Hạ Vy cũng ngồi theo, mông chỉ mới vừa chạm vào ghế bên tai Diệp Loan đã lên tiếng hỏi: “Anh ta sao bị thương vậy? Có nghiêm trọng không? Nghe tin anh ta nằm viện mà tạo hết hồn, không phải hôm đó chạy đến cùng anh Nam đánh nhau đấy chứ?"



Diệp Loan hớn hở chờ đợi. Hạ Vy lườm bạn một phát không trả lời mấy câu hỏi kia mà hỏi ngược lại: “Mày thực sự đã đem chuyện Sóc con kể cho anh Khánh nghe?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!










Vẻ hí hửng của Diệp Loan nhất thời bị câu nói này lại cho bay biển, cười hề hề sờ sờ mũi giải thích: “Tao bữa đó chỉ định đến chửi anh ta mấy câu cho đỡ tức ngờ đầu con Thi chạy đến, trong lúc cãi vả tạo tức quá nên mới lỡ miệng nói ra chuyện của Sóc con. Diệp Loan sợ Hạ Vy giận, vội cầm lấy tay cô, bày ra vẻ mặt đáng thương: "Tao không cố ý thật đó, mày đừng giận tao nha? Đừng giận tao nha.”



Hạ Vy thở dài, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, không sớm thì muộn Gia Khánh cũng sẽ phát hiện ra. Cô cũng không thật sự trách Diệp Loan khẽ lắc đầu nói: “Tao không giận. Chỉ là có chút bất ngờ khiến tạo không kịp trở tay mà thôi.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Lại nhớ đến lời đề nghị tối qua của Gia Khánh, lòng Hạ Vy chợt cảm thấy trĩu nặng. “Không giận là tao yên tâm rồi.” Diệp Loan thở phào nhẹ nhỏm, ôm lấy Hạ Vy dụi dụi, sau đó bĩu môi: “Tao hôm qua đã tính thăm mày mà cha Trung không cho, kêu tạo đừng làm phiền cuộc sống riêng hiếm cócủa mày với anh ta.”



Hạ Vy nghe xong cũng dở khóc dở cười, không biết nên khen Thành Trung tâm lý, hiểu lòng người hay trách anh hùa cùng một ruột với Gia Khánh đây. “Mày còn chưa nói cho tao biết vì sao anh ta bị thương, bộ đánh nhanh với anh Nam thật hả?” Diệp Loan không nghe được đáp án, trong lòng cứ mãi bứt rứt không yên, đến Thành Trung cũng không biết được nguyên nhân vì vậy càng khiến cô thêm tò mò. Hạ Vy mím môi, không có cách nào kể rõ được nhưng Diệp Loan quá mức làm phiền người khiến cô bị ồn đến mức đau hết cả đầu, đành thở dài kể qua loa. “Trong lúc cãi nhau, anh ấy đề nghị tao với Sóc con chuyển đến, tạo đương nhiên không chịu. Sau đó anh ấy hỏi tao làm sao mới có thể tha thứ, trong lúc nóng đầu tao buột miệng kêu anh ấy tự đâm một nhát dao, biết đâu tao sẽ đổi ý. Ai ngờ anh ấy lại làm thật.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan lấy tay bịt miệng lại, rất sợ kích động không khống chế được âm lượng làm ồn khiến cho Gia Bảo giật mình tỉnh giấc, trong lòng không khỏi vừa khiếp sợ vừa bất ngờ: "Mẹ ơi! Anh ta cũng liều mạng thật. Vậy cuối cùng mày tha thứ cho anh ta hả?” Nhớ đọ*c truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!



Hạ Vy bị hỏi mà chột dạ, xấu hổ lắc đầu. Diệp Loan giơ ngón cái đến trước mặt cô nghen ngợi: “Giỏi. Mày phải làm kiêu lên để anh ta thấy được tầm quan trọng của mày, nhận ra trước đây bỏ mày theo con Thi là một sai lầm to lớn đến nhường nào. Những thương tổn mà anh ta gây ra cho mày sao có thể vìđội ba cầu, với nhát dao đó là giải quyết được."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Đang lúc Hạ Vy định lên tiếng, cửa phòng đột ngột bị gõ mấy cái, nếu là người quen thì đã trực tiếp đẩy cửa bước vào rồi. Hai cô đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng đứng dậy bước ra cửa.



Cửa vừa mở ra, bên ngoài xuất hiện bảy cô y tá, trên tay ôm mấy chồng quà chất đến tận mặt, có người thì xách theo giỏ trái cây. “Cái này là gì?” Hạ Vy sững sờ, vài giây sau mới có thể phản ứng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cô y ta dẫn đầu cười giải thích: “Những thực phẩm dinh dưỡng, thuốc bổ và trái cây này luật sư



Khánh nhờ chúng tôi mang đến đây cho bệnh nhân phòng này a!” Nhớ đến những thứ mình vô tình nhìn thấy trong phòng bệnh Gia Khánh vừa rồi, giờ nghe mấy lời cô y tả nói Hạ Vy liền vỡ lẽ. “Anh ta được săn đón còn hơn cả minh tinh điện ảnh nhỉ? Người đến thăm bệnh cũng nhiều thật đấy.” Giọng Diệp Loan chua chua. “Tôi là mẹ bệnh nhân phòng này, đây toàn là mấy món đắc tiền tôi không thể nhận, phiền mấy cô đem trả lại cho luật sư Khánh.” Hạ Vy tìm từ ngữ thích hợp từ chối. Đêm qua vừa khoe khoang sự giàu có, sáng nay đã vội chứng thực cho cô thấy? Nhìn sơ mấy món đồ ở đây, trái cây cũng là loại mắc tiền, chưa kể mấy món khác có thứ rẻ nhất cũng đã lên đến bảy con số không.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Mấy cô y tá lập tức lộ ra vẻ khó xử, vẫn là cô gáiđi đầu tiếp tục lên tiếng nói: “Luật sư Khánh truyền lại rằng nếu cô không nhận sẽ trực tiếp vứt đi hết, hay là cô cứ tạm thời nhận lấy, cô cũng thấy đấy chúng tôi cầm nhiều món như vậy rất nặng.”



Mấy cô ý ta lập tực bày ra dáng vẻ mệt nhọc, nếu Hạ Vy còn không cho họ vào thì không phải phép, cuối cùng bất đắc dĩ mở toang cửa lùi lại. Nhìn quà được chuyển đến hết lượt này đến lượt khác, trên bàn trên tủ chất không hết, chuyển sang đặt tạm dưới đất. Hạ Vy nhìn đống quà xếp cao như núi mà hoa cả mắt. Bên cạnh Diệp Loan liên tục chậc lưỡi cảm thán: “Biết thế xưa tao đã cố gắng thi vào ngành luật rồi, không ngờ luật sư kiếm được nhiều tiền mày nhỉ. Anh ta nhận hết số quà này có được quy vào tội hối lộ không?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Gia Bảo bị tiếng bước chân ra ra vào vào đánh thức, cậu dụi dụi mắt ngồi dậy, nhìn đống quà trong phòng hai mắt trợn to phát sáng lập lòe reo lên: “Oa! Quà nhiều quá.



Hạ Vy nghe thấy giọng nói Gia Bảo, quay đầu thấy con đã tỉnh vội vàng bước đến bên giường: “Con tỉnh rồi. Đói bụng chưa? Mẹ đút cháo cho con nhé?” “Da. À mẹ ơi sao mấy cô kia đem nhiều quà với trái cây đến phòng mình vậy? Mấy cô ấy đến thăm Sóc con sao?” “Mấy người bạn đến thăm bố con tăng." Hạ Vy cũng không giấu giếm. “Oa! Bổ thật lợi hại. Bố tặng lại mẹ con chúng ta hở mẹ?” Từ nhỏ đến lớn cậu chưa từng nhìn thấy nhiều quà như vậy nên vô cùng hưng phấn.




Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK