Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********



Gia Khánh gật đầu, Tín Phong cùng Minh Tuấn đi ra ngoài, lúc Thành Trung lướt ngang qua, anh liền bắt lấy vai Thành Trung:



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








“Mày không cần đi.”



Thành Trung lo ba người bạn của mình gặp nguy hiểm nhưng quả thật không thể để mặc hai người phụ nữ yếu đuối này ở đây không quản được. Anh nặng nề gật đầu: “Cẩn thận”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








“Có phải mấy anh đã tìm ra tung tích Sóc con?” Trước biểu hiện bất thường của bốn người đàn ông Hạ Vy suốt ruột hỏi.



“Sóc con ở đâu bà phải đến đập cho lũ đó một trận nhừ tử” Diệp Loan giả vờ làm động tác xắn tay áo.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Người ta dùng súng dùng dao với chút võ mèo cào của em chắc chưa đầy một giây đã bỏ mạng rồi.



Thành Trung chậc lưỡi, chỉ dám nghĩ trong lòng không nỡ tàn nhẫn nói ra, sợ dập tắt vẻ hưng phấn của Diệp Loan lúc này.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.









Gia Khánh đột nhiên vươn tay kéo Hạ Vy ôm chặt, cằm gác lên vai cô thấp giọng nói. Tuy giọng nói rất nhỏ lại khiến cho người nghe cảm thấy cực kì yên tâm và đáng tin tưởng:



“Ở đây đợi anh đừng chạy lung tung. Anh nhất định sẽ đưa con trai chúng ta trở về. Tin anh”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Không hiểu sao trong lòng chợt sinh ra cảm giác bất an, Hạ Vy túm chặt góc áo Gia Khánh lo lắng: “Có phải anh sẽ gặp nguy hiểm không?”



Mũi bỗng chua xót, Gia Khánh đã không ít lần đối mặt với tình cảnh nguy hiểm, ngàn cân treo sợi tóc, từng không ít lần bước nửa chân vào cánh cửa tử thần nhưng giờ phút này trước sự lo lắng, bất an của Hạ Vy, sự cứng rắn trong lòng anh dường như bị cô mài mòn từng chút từng chút trở nên mềm yếu.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Anh và đồng đội của mình mang trên người sứ mệnh của quốc gia, lấy bình an của nhân dân làm gốc, tự đặt bản thân vào tình cảnh nguy hiểm. Bọn anh trở thành những chiến sĩ ưu tú như ngày hôm nay chính là dùng máu và mạng sống để đổi lấy.



Đáng lẽ ra mấy năm nay khi chưa hoàn toàn nắm chắc thắng lợi, anh không nên đề nghị Hạ Vy làm bạn gái mình càng không nên động lòng trước cô, khiến cô bị cuốn vào vòng xoáy đen tối, máu me chết chóc, có thể đe dọa đến tính mạng bất cứ lúc nào hiện tại còn làm liên lụy con trai.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Gia Khánh cười khổ, tình cảm anh dành cho Hạ Vy ruốt cuộc là làm cho cô hạnh phúc hay là liên tiếp, liên tiếp hứng chịu nỗi bất hạnh đây?



Gia Khánh vuốt dọc lưng Hạ Vy vỗ về trán an: “Anh và con sẽ trở về”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Gia Khánh không dám hứa chắc với Hạ Vy rằng anh sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm hay sự cố ngoài ý muốn nào, chỉ có thể hứa sẽ quay trở lại.



Dù chỉ còn một hơi thở cuối cùng, anh cũng sẽ nhất định quay về gặp mặt Hạ Vy.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Gia Khánh lùi lại một bước cúi xuống hôn nhẹ lên trán Hạ Vy, sau đó dứt khoát xoay người rời đi.



Ngay từ khoảnh khắc Gia khánh quay người, nỗi bất an trong lòng Hạ Vy càng thêm tăng vọt, cô hoảng hốt đuổi theo: “Anh Khánh”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Thành Trung nhanh nhẹn giữ Hạ Vy lại, trong lòng đã sớm lo lắng đứng ngồi không yên nhưng ngoài mặt chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, trấn an: “Sẽ không có việc gì đâu em đừng lo mắt” Truy cập truyen88.pro để đọc truyện hay mỗi ngày



Hai mắt Hạ Vy đỏ lên nhìn theo bóng lưng kiên định của Gia Khánh biến mất ở cửa, cô quay sang vội hỏi:



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








“Rốt cuộc anh Khánh có bí mật gì? Anh ấy chỉ là luật sư sao lại gây thù với nhiều người như vậy?”



Hạ Vy còn chưa quên vụ Đại Dũng nhiều lần âm thầm hại Gia Khánh, cô từng vặn hỏi anh nguyên nhân ông ta thù hằn nhưng anh chỉ thờ ơ nói từng khiến ông ta đi tù chứ không kể rõ đầu đuôi mọi chuyện cho cô nghe.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Toàn thân Gia Khánh phủ lớp sương mù dày đặc cho dù Hạ Vy có cố gắng căng mắt để nhìn thì cũng không có cách nào trông thấy rõ ràng.



“Khánh làm gì có bí mật nào chứ, có lẽ mấy người từng bị nó làm cho thua kiện nên đâm ra thù ghét, muốn tìm cách trả thù nó.” Thành Trung làm ra vẻ suy nghĩ, cân nhắc.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Diệp Loan vươn tay nhéo lỗ tại Thành Trung, híp mắt hỏi: “Không chỉ riêng anh ta, em thấy anh, anh Tuấn và anh Phong cũng rất khả nghi. Nói mau, bọn anh đang ở sau lưng chúng em âm thầm làm gì hả?”



Thành Trung tháng thương kêu la oai oái: “Bọn anh có làm gì đâu, hai em đa nghi cứ như Tào tháo ấy.”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.










***



Biệt thự nhà họ Trịnh.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ba Thông sau khi nhận được tin tức từ đàn em không dám chậm trễ vội vàng chạy đến gõ cửa phòng làm việc.



“Vào đi. Bên trong truyền ra giọng nói lạnh lùng, nghe không ra tâm trạng vui, buồn, giận, hờn.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ba Thông xốc lại tinh thần đẩy cửa tiến vào, dạo gần đây Huy Kha tính khí thay đổi thất thường, lúc nóng lúc lạnh nên ông luôn ở trong trạng thái căng thẳng nhìn sắc mặt anh mà đoán ý, không dám lơ là cảnh giác sợ vô tình chọc giận anh.



Huy Kha ngồi ở bàn làm việc, trên mặt đeo một cặp kính gọng vàng, trước mặt bày một chồng tài liệu. Anh ngước mắt, đôi mắt sắc bén xuyên qua thấu kính nhìn chằm chằm Ba Thông



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ba Thông lập tức báo cáo: “Người chúng ta đã thuận lợi đưa thằng nhóc ấy đến xưởng thép bỏ hoang phía Tây ngoại thành.”



Sau khi báo tin vui, Ba Thông liền thuật lại toàn bộ sự việc từ lúc cho người đến bệnh viện bắt cóc Gia Bảo cho tới khi thành công đem người ra khỏi thành phố.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Nói ra có vẻ khá dễ dàng nhưng thực chất bọn họ vô cùng vất vả, chật vật lắm mới thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát. Không ngờ đến chỉ là con của một vị luật sư tép riu bị bắt mà huy động nhiều cảnh sát như thế, các tuyến đường đều có cảnh sát canh giữ, kiểm tra nghiêm ngặt từng xe một.



Ngay lúc tưởng chừng sắp sửa bị bắt, Ba Thông đã quyết đoán hi sinh vài đàn em làm ra vụ tai nạn giao thông mới tạm thời khiến cảnh sát bận rộn mà qua mặt được họ.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Khuôn mặt lạnh lùng của Huy Kha cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt, anh tháo gọng kính xuống đặt lên bàn: “Làm tốt lắm.”



Huy Kha vắt chéo chân, tựa lưng vào thành ghế: “Chuẩn bị xe cho tôi.”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








“Vâng.” Ba Thông hồ một tiếng dõng dạc rồi lật đật chạy đi chuẩn bị xe. Cuối cùng, ông đã có thể khiến Huy Kha hài lòng, đồng thời lấy lại được mặt mũi và sự tín nhiệm của anh. Chuyện lô hàng lớn lần trước không thể xử lý đã khiến anh bất mãn và nghi ngờ năng lực làm việc của ông.



Huy Kha cầm điện thoại lên, màn hình bật sáng, anh vào danh bạ lướt tìm cái tên “Đại Dũng” ấn xuống.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Đại Dũng rất nhanh bắt máy, cười ha ha: “Ngọn gió nào khiến anh Kha hôm nay tự mình gọi cho tôi vậy?” Truy cập truyen88.pro để đọc truyện hay mỗi ngày



“Điều kiện của anh tôi đã thực hiện xong.” Huy Kha nhếch môi, ánh mắt nhìn về phía đồng hồ cát đang chậm rãi chảy cát, khi hạt cát cuối cùng rơi xuống, anh vươn tay lật ngược, cát một lần nữa từ từ chảy xuống.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








“Anh Kha làm việc chưa bao giờ làm tôi phải thất vọng, thật lợi hại. Thằng nhóc đó đang ở đâu?” Giọng điệu Đại Dũng thoắt cái thay đổi trở nên hồ hởi và kích động.



“Tôi giúp anh làm một việc mạo hiểm như vậy xém chút nữa đã bị cảnh sát tóm gọn, anh cũng nên để lại chút thành ý chứ nhỉ?” Huy Kha không trả lời câu hỏi của Đại Dũng mà chuyển sang đề tài khác. Anh nhíu mày, nói xong cũng tự thấy không ổn, tại sao có nhiều cảnh sát đến vậy?



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ở đầu dây bên kia Đại Dũng thầm mắng Huy Kha là kẻ có lòng tham không đáy, rõ ràng ban đầu chỉ dùng việc cung cấp nguyên liệu lô hàng để làm điều kiện trao đổi, hiện tại còn kể khổ vòi thêm nhưng ông cũng không phải hạng người chịu thiệt, mặc cho kẻ khác ức hiếp:



“Tôi sẽ tránh xa Bảo Trân đổi lại anh Kha cũng nên giúp tôi một việc nữa, có câu này rất hay Làm người tốt thì cần làm đến cùng, tiễn Phật phải tiến đến tận Tây Thiên không biết anh Kha đã từng nghe qua chưa?”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Huy Kha híp mắt nhìn đồng hồ cát đã chảy được một phần ba, không lên tiếng.



Đại Dũng cũng không sốt sắng chậm rãi nói tiếp: “Lần này nhờ anh bắt cóc con trai Gia Khánh chính là muốn anh ta tận mắt chứng kiến con trai vì mình mà chết tức tưởi. Nhưng hiện tại anh cũng thấy đó, con trai một luật sư nhỏ bé lại có thể điều động nhiều cảnh sát như vậy, anh Kha thấy chuyện này có bình thường không? Hơn nữa, lần trước anh ta dẫn người vây bắt tôi ở bên cảng, người anh ta toàn là những người tinh nhuệ.” Đại Dũng tổng kết: “Một luật sư cho dù có nổi tiếng ở thành phố này cũng không có khả năng làm mưa làm gió được như anh ta.”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Vẻ mặt Huy Kha trở nên thậm trầm, trong lòng cũng bắt đầu dấy lên sự hoài nghi đối với Gia Khánh nhưng điều đáng giận hơn là cho đến tận bây giờ Đại Dũng mới chịu hó hé tin tức đêm đó Gia Khánh cũng có mặt ở bến cảng cho anh biết. Đây là cố tình gài bẫy, kéo anh cùng vào vũng nước đục này?



Việc Đại Dũng buôn lậu vũ khí bị cảnh sát tập kích đã sớm không còn xa lạ gì với người toàn thành phố nhưng lúc đó những người tận mắt chứng kiến đều đã bị bắt hết vào tù nên anh chỉ đơn giản cho rằng cảnh sát đến tập kích mà hoàn toàn không nghĩ đến là do Gia Khánh cầm đầu.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








“Anh quá xem trọng nhà họ Trịnh chúng tôi rồi, so với những nhân vật máu mặt ngoài kia chúng tôi căn bản không đáng được nhắc tới.” Huy Khanh lạnh lẽo nói, nhưng anh cũng hiểu rõ lần này ra tay đã trực tiếp kết oán với Gia Khánh bước sang hàng kẻ thù mà đứng, anh không chết chính là








Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK