Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



T*ruyện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Khánh nhận một cuộc điện thoại, bảo có việc bận sau đó rời khỏi phòng ăn. Trên bàn chỉ còn lại ba người, ngoài Thành Trung vẫn đang ăn ngon miệng, Hạ Vy và Diệp Loan đã không còn khẩu vị ăn uống



Hai cô không động đũa cứ ngồi thừ người ra. Thành Trung nuốt nhanh miếng cả trong miệng, khó hiểu: "Hai em no rồi?” Hạ Vy gật đầu tỏ ý đã no, Diệp Loan thì không lịch sự như



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Hạ Vy trực tiếp cáu kinh: "Ăn như heo. Anh không sợ bội thực à?" Nhiều khi Diệp Loan cảm thấy EQ Thành Trung thấp đến mức đáng thương, có khi âm luôn trong đó cũng nên. Giờ đã là tình hình nào, còn ở đó hi hửng ăn uống.



Thành Trung bị mắng vô cùng tủi thân, anh chỉ hỏi hai cô đã ăn no chưa thôi mà.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Cuối cùng, bữa ăn kết thúc trong không vui, mỗi người mỗi ngả. Thành Trung đề nghị đưa hai cô về nhà nhưng bị Diệp Loan từ chối, liếc nhìn dáng vẻ rầu rĩ đứng cách đó không xa nói: “Thôi, tôi với Vy muốn đi riêng



Bấy giờ Thành Trung cũng phát hiện ra tâm trạng Hạ Vy không tốt, nên không nhậy nữa dặn dò hai chú ý an toàn rồi lái xe rời đi.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!









Diệp Loan củi mặt, áy náy xin lỗi. Hạ Vy không có trách cô ấy, suy cho cùng là do Gia Khánh không yêu cô mà thôi. “Không sao, tao đã đoán trước được kết quả." Hạ Vy tự nhận bản thân xấu xa. Chút vui sướng khi Gia Khánh đối xử lạnh nhạt với Vân Thi sau bữa ăn này hoàn toàn tan biến. Áo tưởng cho lắm vào, cuối cùng người đau lòng vẫn chính là cô



Hai giờ chiều, ngoài đường bao phủ màu vàng ươm của nắng, trên vỉa hè cây cối có tán cây dày đến đâu vẫn bị nắng xuyên qua. Xe cộ trên đường vân thưa thớt như ban trưa. Hạ Vy bị năng hun đến da thịt đỏ hồng. Trên người lấm tấm mô hội. Nhưng cho dù cái nắng có thiêu đốt đến đâu cũng không khó chịu bằng trong lòng.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Diệp Loan thấp thỏm không yên, tiếp tục nói: “Tao xin lỗi vì không báo trước với mày một tiếng, tạo chỉ sản dịp muốn xem thử anh ta có yêu mày không thôi. Không ngờ" Không ngờ không giúp được, còn khiến Hạ Vy khổ sở, chịu đả kích. khi ở suối nước nóng Diệp Loan báo tin Hạ Vy bị thương, Gia Khánh đã rất lo lắng, cô thấy không giống đang diễn kịch, lại còn đến nhà chăm sóc Hạ Vy chu đáo, tận tình. Nên cô mới chắc mẩm sẽ thành công, ép anh ta nói ra cũng thích Hạ Vy. Ai mà biết được, cả buổi anh ta đều không lên tiếng. Đàn ông quả thật khó hiểu, không yêu mà còn giả vờ quan tâm, săn sóc khiến người ta lầm tưởng.



Hạ Vy đương nhiên hiểu rõ kế hoạch của Diệp Loan, cô ấy đang muốn thăm dò xem thử Gia Khánh. “Mày còn xin lỗi nữa, hai ta liền cắt đứt quan hệ chị em tốt" Hạ Vy cười nói, cổ làm ra vẻ không sao, cho Diệp Loan an tâm và thôi tự trách.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Hạ Vy cười, cả người Diệp Loan thả lỏng, nghiêm túc nói: “Tao biến mẫu hình lý tưởng của anh ta thành mày nhé? Chọc tức anh ta và con Thi.



Hạ Vy thật hết nói nổi, di tay vào trận Diệp Loan, dở khóc dở cười nói: “Thôi thôi, tao xin. Mày coi chừng ảnh kiện mày đó. Diệp Loan bĩu môi, dù sao những lời đó anh ta đầu có trực tiếp thừa nhận, toàn do Hạ Vy tự biên tự soạn, muốn chỉnh sửa sao tùy ý hai cô mà. Sợ Hạ Vy mãi nghĩ đến chuyện Gia Khánh sẽ buồn phiền, cô chuyển sang đề tài khác để giúp Hạ Vy có thể phân tâm. “Chúng ta về công ty luôn hay nghỉ?" Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.*vip để ủng hộ bên mình nhé !



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Hạ Vy nào còn tâm trang làm việc, ngầm nghĩ một lúc rồi nói: "Đường nào anh Lê cũng cho phép tạo nghỉ nữa buổi rồi, vậy thì khỏi về."



Diệp Loan cũng không quay về tòa soạn bảo đối diện với sếp già U50. Mặc dù, công ty đã có sếp trẻ thân thiện ngầm đã con mắt nhưng giữa ngắm trai và trốn làm, cô quyết định chọn về sau. Vả lại, nhiệm vụ phỏng vấn Gia Khánh đã hoàn thành, cô hiện tại là người mang trên mình công lao to lớn, khắp tòa soạn ngoài có ra đầu có ai đã từng được phỏng vấn anh ta, cô trốn làm bà sếp không nề mặt mũi cũng phải nể mặt tin tức cô đang nằm giữ trong tay. “Chúng ta nên đi đâu để giết thời gian đây?" Diệp Loan mím môi, suy nghĩ. “Chúng ta dạo siêu thị mua thức ăn về tối nay nấu lẩu chúc mừng mày, sản tiện đến trường đón Sóc con tan học." Hạ Vy đề nghị.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Dạo gần đây để tiện cho việc học của Gia Bảo, Hạ Vy đã gửi cậu ở nhà Diệp Loan. Với lại sức khỏe bà Tư không còn được như mấy năm trước, không thể để bà mỗi buổi chiều bắt xe đến đón cậu tan học được.



Diệp Loan móc điện thoại trong túi ra mở ứng dụng gọi xe, Hạ Vy đứng bên cạnh, ý cười trên mặt chợt biến mất.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Tại trường mầm non Ong Vàng, đảm trẻ sau giờ nghỉ trưa, được cô giáo chủ nhiệm dẫn đi xếp hàng rửa mặt, đánh răng. Gia Bảo vừa mới ngủ dậy, khuôn mặt hồng hào, hai mắt linh động, rất có tính thần, tóc đen mềm mại hơi rồi, có vài sợi vểnh ngược lên trời.



Vũ Cường đứng trước Gia Bảo, chốc chốc quay đầu trò chuyện, cái miệng nhỏ nhắn huyên thuyên: “Trưa nay mình nằm ngủ thấy mình biến thành siêu nhân. Cậu nằm mơ thấy gì?”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!










Gia Bảo chu chu môi, gãi gãi đầu nhớ lại, một lát sau trả lời: “Mình chẳng mơ thấy gì hết, trước mắt một màu đen kịt



Vũ Cường gật gù, ra vẻ hiểu biết: “Chắc cậu nằm mơ bị rơi vào một cái hố đen siêu to khổng lồ. Cậu tiếp tục nói sang chuyện khác: "Cậu hứa chiều nay vào học cho mình kẹo sữa đó."



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Bảo gật đầu, cất giọng chắc nịch: "Tất nhiên rồi, lát nữa vào lớp mình đưa." Cậu bắt đầu khoe khoang: "Mẹ minh mua cho đó, mua rất nhiều, rất nhiều luôn



Vũ Cường vô cùng hâm mộ, tủi thân nói bố mẹ không cho cậu ăn ngọt, sợ rằng bị sâu nhưng cậu rất thèm ngọt, thêm đến chảy cả nước miếng.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Bảo vỗ vai an ủi, tay còn lại vô ngực cam đoan: "Sau này mình phụ trách cho cậu kẹo"



Đôi mắt buồn bã của Vũ Cường lập tức sáng lên, kích động đến nhảy nhót, thân bình béo núc ních lắc lắc, trông rất đáng yêu: "Từ hôm nay cậu là đại ca của mình. Gia Bảo vui vẻ, tiếp nhận ngay việc bản thân đã có đàn em, từ ý nghĩ cho Vũ Cường một viên kẹo sữa biến thành mỗi ngày cho bạn hai viên. Cập nhật chư*ơng mới nhất tại Truyện88.vip



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Cô bạn tên Như Uyên phía trước Vũ Cường đã rửa mặt xong, Gia Bảo nhắc nhở: "Đến lượt cậu kìa"



Gia Bảo rửa mặt, chải đầu xong liên cất bước vào lớp, lúc cậu đi ngang qua bàn giáo viên vô tình nhìn thấy một quyển tạp chỉ nằm trên bàn. Gió từ cửa sổ thổi vào, tờ bìa tạp chí bay lên phất phơ, lộ ra người đàn ông được in lên trên đó. Cậu lập tức dừng bước, nhích đến bản nhìn.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Bảo biết chủ này, trong điện thoại của mẹ có rất nhiều hình của chú. Cậu muốn nhìn rõ hơn, bèn vươn tay lấy quyền tạp chí đem đến đặt lên bàn mình xem.



Bên dưới có thông tin của chủ, Gia Bảo rất thông minh, đã học thuộc bảng chữ cái và biết đánh vần, cậu bắt đầu lầm nhấm đọc. “Luật sư nổi tiếng hàng đầu trong nước văn luật...K...K.” Gia Bảo dừng lại, đã từng nghe qua mẹ và mẹ nuôi nói chuyện, có nhắc đến văn phòng Luật K&K. Hình như là chỗ làm mới của mẹ. Cậu ôm miệng ngạc nhiên, đôi mắt lóe lên tia sáng “Đại ca ơi! Kẹo của mình." Văn Cường hớn hở nhảy chân sáo đến bàn, thấy Gia Bảo đang chăm chú xem tạp chí, cái đầu nho nhỏ thò đến, tò mò hỏi: "Cậu xem gì thế? Cho mình xem



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Bảo đầy quyền tạp chí đến trước mặt Vũ Cường, dùng ngón tay chỉ chỉ vào ông chủ đẹp trai giới thiệu: "Đây là bố mình đó." Cậu khoe: "Bố mình là luật sư nổi tiếng Cậu tiếp tục chỉ tay vào dòng chữ sư nổi tiếng trong “Bố cậu?” Vũ Cường kinh ngạc thốt lên, cầm lên ngắm nha cậu giống bố cậu y chang luôn. Bố cậu thật ngầu."



Gia Bảo ra vẻ ông cụ "Bố mình đẻ ra mình, mình không giống bố thì giống ai được. Sau đó cậu rầu rỉ nói: "Bố bỏ rơi mẹ con mình, mình chưa bao giờ gặp bố ở ngoài đời, chỉ thấy qua ảnh chụp thôi." Cậu lấy tay sờ sờ khuôn mặt người đàn ông trên tạp chí.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Vỹ Cường trợn mắt, há hốc miệng: “Mỗi lần nẹ mình cãi nhau với bố mình, mẹ nói những người bỏ rơi vợ và con là gì Vũ Cường nhăn mặt, gãi đầu nhớ lại, sau đó vỗ tay một thốt lên: "Nhớ rồi, mẹ mình bảo là tên vô lương tâm, tên đàn ông xấu xa.



Gia Bảo do dự: bố cậu vẫn thường xuyên về nhà, còn bố mình không có về thăm mẹ với



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Vẻ mặt Vũ Cường suy tư, hàng lông mày nhợt nhạt đến mức không nhìn thấy nhăn lại, vận dụng hết tế bào não, rồi lên: bố cậu chính là kẻ vô cùng vô cùng không có lương tâm, tên đàn ông vô cùng vô cùng xấu xa.



Gia Bảo cảm thấy Vũ Cường nói rất có lý, đứng dậy đặt quyển tạp chí về chỗ cũ, xuống bàn của mình mở cặp ra, quyết định thưởng cho Vũ Cường ba viên kẹo.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Tan học, Gia Bảo đeo balo con vịt, thưa cô giáo ra về rồi cùng Vũ Cường ra cửa. Đến cổng trường, Vũ Cường chỉ tay về phía gốc cây xa đang đồ một chiếc xe hơi nói: “Mình về trước đây, bố mình đến đón rồi. Tạm biệt cậu."



Gia Bảo vẫy tay chào tạm biệt, dõi mắt nhìn theo xe hơi ngày càng cách xa, sau đó biến mất trong dòng xe, khẽ lầm bẩm:



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Cập nhật chươn*g mới nhất tại Truyện88.vip

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK