Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan xoắn xuýt hơn mấy phút mới quyết tâm gọi điện cho Thành Trung. Tên điên này tốt nhất đừng tưởng bở cô nhớ anh. Chuông đổ mới mấy giây, bên kia đã vang lên cái giọng ngả ngớn: “Em yêu anh thật sự rất cảm động. Không ngờ mới mấy hôm không gặp mà em đã nhớ anh rồi."



Diệp Loan rùng mình, biết ngay tên này sẽ ảo tưởng sức mạnh, cô hét vào điện thoại: “Anh đang ở đâu?” Cô không trực tiếp xin số điện thoại Gia Khánh sợ Thành Trung gây khó dễ chi bằng đi đến nơi cướp lấy điện thoại anh ta, không phải tốt hơn sao.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Đầu dây bên kia ấp a ấp úng: "Anh...anh hiện tại đang ở một nơi rất xa...rất rất xa...



Diệp Loan ngửi ra mùi không đúng, bình thường cô mà hỏi Thành Trung đang ở đâu, chắc chắn anh sẽ sung sướng phun ra ngay địa điểm. Hôm này còn ngập ngừng bảo đang ở một nơi rất xa, có quỷ mới tin, cô bảo đảm anh đang ở cùng Gia Khánh, lạnh giọng cắt ngang: “Rốt cuộc anh có cho địa chỉ không?"



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan hài lòng tắt máy, ngẩng đầu gọi bác tài. Ngờ đâu, bác tai nghe thấy cô gọi liền giật bần cả người: “Có...có chuyện gì?”



Diệp Loan chẳng rảnh bận tâm phản ứng của người tài xế, đọc ra địa chỉ Thành Trung cho rồi thúc giục. Bác tài không nói lời dư thừa, lập tức nhấn ga rời đi, chiếc xe lao vun vút trên đường. Ông thật muốn nhanh tiến vị tổ tông này xuống xe, còn ngồi thêm lát nữa trái tim già nua của ông chịu không nổi.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn









Hai người đàn ông đang ngồi trong một cái hồ hình tròn, bán kính hai mét. Mặt nước bóc khỏi nghi ngút, nửa thân trần phía trên lúc ẩn lúc hiện. Quả nhiên, Thành Trung đang ngồi cùng với Gia Khánh.



Thành Trung đặt điện thoại lên thành hồ, chưa kịp lên tiếng, Gia Khánh đã không mặn không nhạt hỏi: “Diệp Loan gọi?”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Thành Trung gật gật đầu đắc ý khoe: “Hôm nay không biết cô ấy ăn nhầm thuốc gì mà đòi đến gặp tao. Chắc nhớ tao đây mà, một ngày không gặp như cách ba thu.



Giá Khánh nhướn mày, không vui. Anh chợt thấy lỗ tại hơi đau, ấn tượng của anh về Diệp Loan chính là một cô gái lắm mồm.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








“Nghe tao đi tắm nước nóng cô ấy không dám đến đâu.” Thành Trung dựa bào thành hồ, thở dài nhâm nhi ly rượu vang đỏ.



Gia Khánh lắc nhẹ lỵ, rượu vang bên trong sóng sánh theo từng động tác, xung quanh thành lý ẩn hiện dấu vết đỏ nhàn nhạt, anh hơi hé miệng, thanh âm nhẹ hằng: "Chưa chắc”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan đặt chân lên vỉa hè, xe taxi liền lập tức vọt đi giống như bị quái vật đuổi theo mà chạy thụt mạng. Cô hầm hầm đi vào bên trong, miệng không ngừng làu bàu:



“Sung sướng ghê, còn có tâm trạng đi tắm suối nước nóng. Thật đúng cho câu chỉ thấy người mới cười đâu hay người xưa khóc."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Khu suối nước nóng chia làm ba khu vực, phía Đông là khu dành cho nam, phía Tây là khu dành cho nữ, còn phía Nam là khu dành cho gia đình. Diệp Loan một đường đến khu phía Đông, vừa rồi Thành Trung bảo anh bao trọn phòng số năm khu Đông, cô men theo số khắc trên tường mà đi tìm.



Hai người nhân viên đứng chờ phục vụ ở cửa phòng số năm, trông thấy Diệp Loan hùng hổ như muốn xông vào liền kinh hãi vội chặn trước người cô ngăn cản. Một cô gái dáng người cao gần mét bảy, tóc búi cao, gương mặt trang điểm tỉ mỉ, mỉm cười nói: “Thưa chị đây là khu vực dành riêng cho nam, chị không vào được vào a.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan bị hai người bọn họ một câu chị, hai câu chị mà tức anh ách, cô già lắm sao, đảo måt qua hai cô gái đều khá xinh đẹp, cô cười lạnh. Hai tên đó đến tắm nước nóng còn có hai cô gái xinh đẹp phục vụ cũng thật biết hưởng thụ chán.



Diệp Loan chẳng thèm đôi co nhanh nhẹn qua hai cô gái đi vào. Hai cô gái sợ hãi vội lách chạy đuổi theo.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








“Chị ơi! Chị không được vào."



Vận Thi rảo nhanh bước chân, trong phòng khỏi trắng dày đặc, nếu không có hơi nóng phả vào người thì nơi đây thật giống tiên cảnh. Bên trong ít nhất gần hai mươi hồ nước lớn nhỏ, không đồng đều, trước mắt phủ khói trắng, cô nhìn quanh vẫn không thấy hai tên đáng ghét kia đâu. Toàn thân bị hun nóng đến chảy mồ hôi, sau lưng bị hai cô gái đuổi theo lải nhải, cô điên lên rống to mồm: “Anh đang ở đâu hả tên Trung chết tiệt kia?”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Từ xa có một cánh tay vươn lên vẫy vẫy, sau đó là Thành Trung xuất hiện với nửa thân trên trần truồng. Trên mặt treo nụ cười ngả ngớn: “Em yêu không ngờ em thật sự đến đây, mau lại đây, xuống tắm uyên ương cùng anh.”



Gia Khánh nhướn mày, bày ra vẻ mặt chán



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








ghét.



Diệp Loan hậm hực đi tới, hai cô phục vụ cũng đuổi theo đến nơi rối rít cúi đầu xin lỗi Gia Khánh với Thành Trung khi không ngăn cản được cô gái này.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn










Thành Trung khoác tay đuổi hai cô đó đi. Anh đang tính mở miệng nói chuyện thì Diệp Loan xông đến trước mặt Gia Khánh, đứng trên thành hồ, chống nạnh nhìn xuống mỉa mai: “Anh cũng thật biết hưởng thụ lạc thú đấy.”



Gia Khánh không buồn nhấc mắt, lạnh lạt nói với Thành Trung: "Mau quản tốt người của mày.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Thành Trung vội vàng leo lên bờ, túm lấy Diệp Loan hòng dỗ dành. Ai ngờ bị cô đấm cho mấy phát, chỉ có thể ôm ngực xuýt xoa kêu đau. Anh thật oan uổng mà, không hiểu lý do cô lại ghét Gia Khánh đến vậy, cứ thấy Gia Khánh là lại mở miệng châm chọc, khiêu khích.



Một bên là người yêu, một bên là bạn thân, anh tiến lùi đều không được, thật sự làm khó anh



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








mà.



Diệp Loan chỉ vào mặt Gia Khánh mắng một tràng dài: “Anh thật không đáng mặt làm đàn ông, ở sau lưng bạn gái ăn vụng thì thôi đi còn không biết mà chùi mép sạch sẽ. Từ nay trở đi anh tốt nhất nên tránh xa Vy ra, cũng nên xích tốt bạn gái “yêu dấu” của mình lại, đừng để cô ta xổng ra ngoài cắn bậy cắn bạ, hại con Vy bị đánh đến bầm dập, mặt mũi sưng to đến biến dạng." Diệp Loan không chút chột dạ mà phóng đại mức độ bị thương của Hạ Vy lên. VietWriter.vn trang web cập nhật nhanh nhất



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh đứng phắt dậy, nước theo khuôn ngực trần rần chắc chậm rãi lăn xuống lướt qua cơ bụng sáu múi, đi đến eo thon dẻo dai sau đó thấm vào lớp khăn tấm đang bao lấy cặp mông, lộ ra đôi chân thon dài bao phủ trong làn nước nóng. Cảnh tượng khiến người ta phải xịt máu mũi nhưng nếu là nhìn từ hầu kết trở xuống, còn khuôn mặt anh đang bạnh ra căng cứng, hàng lông mày nhíu chặt hằn lên mấy nếp nhăn giữa trán, biểu cảm lạnh lẽo như băng, rít từng chữ qua kẽ răng: “Cô nói Vy bị đánh?”



Diệp Loan bị khí thế lúc này của Gia Khánh dọa cho sợ, lùi ra sau một bước, hừ đáp: “Tôi nói đùa anh chắc."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh lập tức lên bờ, chân dài mới đi mấy bước đã biến mất, để lại sau lưng hai người mang hai tâm trạng khác nhau.



Diệp Loan bĩu mỗi lầm bầm: “Cũng không phải tôi đánh Vy anh trừng mắt dọa ai chứ.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Thành Trung bị lượng tin tức khổng lồ bất ngờ đánh úp đến làm cho hóa đá. Đến khi anh phục hồi tinh thần đã thấy bóng lưng Diệp Loan cách mình mấy bước chân. Anh lập tức ném mớ bòng bong ấy ra sau đầu, chuyện quan trọng nhất thời khắc này là tắm uyên ương với người yêu.



Thành Trung đi một bước thành hai bước, cúi xuống bể bỗng người lên. Diệp Loan ban đầu là sợ hãi sau đó hoàn hồn chân tay giãy giụa lung tung: “Anh muốn gì? Mau buông tôi ra



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Thành Trung ôm càng thêm chặt hơn bước nhanh đến hồ ném người xuống rồi nhảy vào theo: "Tất nhiên muốn tắm uyên ương cùng em rồi.



Diệp Loan sặc nước ho khan mấy tiếng, vội vã đạp lung tung trong nước, bám vào thành hồi muốn leo lên, Thành Trung rẽ nước lội tới, ôm lấy thắt lưng cái người đang muốn bỏ trốn kia kéo lại.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan sợ đến hồn phách lên mây, càng thêm dùng sức leo lên kết quả bị một lực xoay người lại, cô hét toáng lên: “Bà nó, tắm uyên ương cái đầu anh đó, mau thả ra.”



Lưng bị ép đến thành hồ, cả người bị khóa chặt trong hai tay Thành Trung, Áo ướt dính chặt vào thân thể, cô có thể cảm nhận được cơ ngực săn chắc nóng hổi đang dán chặt vào người mình. Hai má Diệp Loan nóng ran, chẳng biết là do nước hồ quá nóng hay do đứng quá gần anh.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan dùng cả chân, cả tay đấm đá túi bụi, bọt nước văng tung tóe, kết quả hai người bị nước hồ văng trúng, chịu tội không ít, Thành Trung khóa hai tay cô đặt lên thành hồ, cô gái bé nhỏ mặt mũi đỏ bừng như tôm luộc chỉ có thể ngửa mặt trừng mắt, cái miệng nhỏ nhắn bắt đầu mắng chửi hết công suất nhưng còn chưa được bao lâu đã bị chặn lại, lời muốn mắng mắc nghẹn trong cổ họng, nuốt không được nhả không xong. Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn



Hai tay không biết từ lúc nào đã được thả ra, Diệp Loan như con cá nhỏ mắc cạn bị hun nóng, yếu ớt bám vào vỉ nướng.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan xụi lơ bám vào thành hồ, hít thở mấy lần lấy hơi, cảm thấy giữa bụng mình cứ có thứ gì chọt chọt. Cô theo bản năng ngước xuống nhìn, qua làn khói trắng lượn lờ cô vẫn có thể nhận ra đó là cái gì. Cô thẹn quá hóa giận dùng tay đẩy Thành Trung ra nhưng xúc cảm trên mười đầu ngón tay quá rõ ràng, da thịt anh nhẵn nhụi, bóng bẩy, còn rất đàn hồi như có dòng điện chảy thẳng từ ngón tay lên não, rồi lan nhanh ra toàn thân khiến cô run rẩy hét toáng lên:



“Đồ biến thái, anh mau cút."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Thành Trung theo tầm mắt Diệp Loan nhìn xuống mới phát hiện ra khăn tẩm quấn trên eo trong lúc giằng co đã tuột mất, đang trôi nổi bồng bềnh trong hồ, anh nhìn Diệp Loan da dẻ đỏ đến muốn nhỏ ra máu, quần áo dính sát vào người lộ ra đường cong mê người. Anh đột nhiên ghì chặt cô vào lòng khàn khàn nói:



“Em đốt lửa rồi phải tự tay dập lửa.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








“Tên biến thái anh sờ đi đâu đó." Diệp Loan hoảng sợ, la hét thất thanh, càng đẩy Thành Trung ra thì anh càng xáp đến, ép cô đến nghẹt thở.



Trong không gian khói trắng lượn lờ, tiếng vẫy nước hòa cùng tiếng mắng chửi. Nhiệt độ trong



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK