**********
“Nào dám, nào dám, bây giờ luật sư Khánh không cần vội vàng từ chối như vậy, cứ cân nhắc kĩ trước đã rồi trả lời tôi sau.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trong điện thoại truyền đến “tút tút”, trước thái độ không xem ai ra gì của Gia Khánh, Huy Kha cũng không tức giận, cong môi cười, nhịp nhịp điện thoại trong lòng bàn tay.
Ba Thông ngồi bên cạnh đột nhiên lên tiếng nhắc nhở: “Anh ta đến rồi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Huy Kha hơi ngẩng đầu liếc mắt nhìn ra ngoài, một chiếc xe hơi màu bạc đang chầm chậm chạy về phía này. Biểu cảm trên mặt anh vẫn thản nhiên như thường chẳng nhìn ra tâm trạng thực sự hiện giờ. “Anh Tấn, phía trước không đi được.” Người tài xế với báo cáo.
Con đường đất đỏ không tính là rộng, hai chiếc xe ô tô có thể đi song song cùng lúc nhưng chiếc xe đẳng trước lại cố tình chắn ngang giữa đường, xe bọn họ căn bản không thể lái qua.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mười Tấn ngẩng mặt khỏi Laptop, nhíu mày nhìn về phía trước, còn chưa kịp bực tức hai mắt đã sángquắc: "Còn thừ người ra đấy, mau xuống mở cửa.”
Mười Tấn trừng mắt đạp vào chân cậu chàng vệ sĩ ngồi ngay cửa, cậu chàng vội vàng đẩy cửa xuống xe, Mười Tuấn chui ra lật đật chạy đến bên xe hơi màu đen đẳng trước. Cửa kính từ từ kéo xuống, Mười Tân nhanh chóng nhìn rõ mặt mũi của những người ngồi trong xe, ông quay sang Huy Kha cười nịnh nọt: “Không biết anh
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Kha đợi tôi ở đây là có chuyện gì sao?”
Huy Kha không vội trả lời mà hỏi ngược lại: “Ông chủ Tấn bây giờ có rảnh không? Nếu rảnh vào trong xe cùng tôi tán gẫu một lúc?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mười Tấn gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Rảnh, rảnh. Tôi rảnh."
Mười Tấn mở cửa chui vào, ngồi bên cạnh Huy Kha, mấy người đàn ông khác ngồi trên xe đến nhìn cũng không thèm nhìn ông lấy một cái, mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nói là trò chuyện nhưng từ khi Mười Tấn ngồi vào bầu không khí bên trong vô cùng yên tĩnh đến ngột ngạt, ông chỉ cần động đậy một chút là có thể nghe rõ mồn một tiếng vải vóc ma sát trên người. Ông bắt đầu trở nên căng thẳng, mặc dù có điều hòa mà trán vẫn túa đầy mồ hôi.
Mười Tấn cũng dám nhanh miệng mở lời trước, hồi hộp chờ đợi đối phương lên tiếng trước.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Qua một lúc sau, Huy Kha mới từ tổn thong thả nói ra mục đích: “Tôi muốn cùng ông chủ Tấn bàn một chuyện làm ăn. Không biết ông chủ Tấn có hứngthủ không?”
Mười Tấn tròn mắt, chẳng phải vừa rồi Huy Kha vi bị đổi đối tác làm ăn là ông đây mà vô cùng tức giận rời đi? Trong đầu chợt sáng tỏ, ông nuốt nước miếng cái ực, âm thầm đốt cho Đại Dũng nén nhang. “Tôi đương nhiên có hứng thủ rồi nhưng... Mười Tấn ngập ngừng tỏ vẻ khó xử.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Huy Kha hiểu rõ nỗi rối rắm trong lòng Mười Tấn cười nói: “Nếu lần hợp tác này thành công, anh phải chia phần trăm lợi nhuận cho Đại Dũng vì ông ta đứng giữa làm trung gian. Còn nếu bây giờ anh đồng ý, số tiền đó hoàn toàn thuộc về anh. “ Huy Kha nhận ra sắc mặt Mười Tấn thay đổi châm thêm một đòn sát thương nữa: “Ông chủ Tấn là người làm ăn chắc chắn không cần tôi phải nhiều lời về cái lợi và hại trong chuyện này đâu nhỉ?”
Mười Tấn cười rộ lên, chút xíu băn khoăn còn xót lại cũng biến mất sạch. Đừng trách ông trở mặt vô vô tình chỉ trách Đại Dũng quá tham lam đòi chia đến năm mươi phần trăm lợi nhuận, trong lòng ông đã sớm bất mãn với ông ta rồi. “Tổng giám đốc Kha nói phải, vẫn là anh suy nghĩ thấu đáo.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vừa thành công bàn việc làm ăn lớn, vẻ mặt Huy Kha vẫn thản nhiên không hề xuất hiện một chút vui mừng hay phấn khích nào, chậm rãi nói: “Còn về giá cá?"
Mười Tấn hiểu ý giơ lên mấy ngón tay: “Tôi với tổng giám đốc Kha vừa gặp mà cứ ngỡ quen biết lâu năm. Tôi lấy giá cho anh thấp hơn thị trường.Huy Kha cười cười nhìn mấy ngón tay đen nhẻm giơ ở trước mặt mình, anh vươn tay gập xuống hai ngón Mười Tấn: “Ông chủ Tấn thấy sao?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mười Tấn trong lòng âm thầm mắng mỏ đối phương, nhíu mày suy nghĩ vài giây, sau đó cắn răng gật đầu: “Được.
Dù sao so với việc chia lợi nhuận cho Đại Dũng thì ông vẫn còn lời rất nhiều. “Hợp tác vui vẻ.” Huy Kha vươn tay.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mười Tấn vội vàng bắt lấy cười đến tận mang tai: “Hợp tác vui vẻ” “Hôm khác chúng ta sẽ bàn bạc kĩ lưỡng hơn về vấn đề này và hẹn ra ngày giao hàng.” Huy Kha thu được kết quả mong muốn cực kì hài lòng, phán đoán thời gian chắc hẳn giờ này Gia Khánh đang trên đường tới đây, anh không muốn chạm mặt anh ta ở chỗ này.
Chờ Mười Tấn bước ra khỏi xe, Huy Kha ra lệnh: “Đi thôi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chiếc xe từ từ lăn bánh, Huy Kha nhìn ra cửa kính, bầu trời chẳng biết từ khi nào đã âm u, mây đen phủ kín bầu trời. “Sắp mưa rồi.” Huy Kha gõ tay lên kính xe nói với ẩn ý sâu xa.
Đêm nay có lẽ rất nhiều người không ngủ, một đêm mưa máu, gió tanh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đại Dũng âm mưu muốn kéo anh vào vũng bùn lầy lội này? Ông ta còn non lắm.
Mười Tấn nhìn theo chiếc xe dần biến mất khỏitầm mắt, trong lòng còn chưa thoát khỏi trạng thái bàng hoàng và kích động. Cứ ngỡ tiền đã vụt khỏi tay không ngờ đến phút cuối lại quay về mà còn nhiều hơn dự tính trước đó. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team n*ha !!!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Người ta thường bảo "Gần vua như gần hổ” quả thật không sai. Mười Tấn ngoài sợ hãi ra chính là hiểu kì, không biết Đại Dũng đã chọc giận gì Huy Kha mà khiến anh ta đâm cho một nhát dao sau lưng như vậy. ***
Bầu trời bao phủ mây đen dày đặc, nặng nề đến mức khiến người ta có loại ảo tưởng ngay giây sau nó sẽ rơi xuống. Thỉnh thoảng, sấm chớp lại lóe sáng rạch ngang bầu trời, phát ra âm thanh chói tai rúng động cả trời đất.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Xe lái vào con đường đất đỏ đầy ổ gà, không ngừng bị cây cối rậm rạp, dày đặc hai bên đường quẹt trúng.
Chẳng mấy chốc mưa bắt đầu rơi, hạt mưa không lớn bay lất phất trong không trung. Cần gạt nước trên cửa sổ chắn gió quét đi từng lớp nước mưa đọng lại lộ ra con đường tối tăm trước mặt được ánh đèn pha chiếu rọi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đến khi cách xưởng thép bỏ hoang tầm năm trăm mét, xe đột nhiên dừng lại, Gia Khánh thay vào vị trí lái xe, còn Minh Tuấn và Tín Phong nằm bò dưới sàn xe ẩn nấp. Xe lần nữa khởi động, lắc lư qua ổ gà lái đến xưởng thép. Gia Khánh nhíu chặt mày, lòng nóng như lửa đốt muốn mau chóng cứu Gia Bảo, lo con ở đó bị
Đại Dũng dọa sợ.Gia Khánh đạp mạnh chân ga nhưng vì có quá nhiều hố cộng thêm mưa khiến mặt đường lầy lội tốc độ vốn dĩ không nhanh hiện tại lại càng thêm chậm chạp.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Minh Tuấn nằm rạp trên sàn xe thân thể bị rung lắc dữ dỗi tức tối làu bàu: "Đêm nay em nhất định phải xử đẹp lão Dũng. Bà nó chứ dám chọn cái nơi khỉ họ cò gáy chết tiệt này. “Em ráng chịu đựng thêm một chút đi.” Tín Phong miệng nói vậy nhưng tay lại vươn ra điều chỉnh tư thế cho Minh Tuấn giúp anh thoải mái hơn.
Đám người Đại Dũng đã chuẩn bị sẵn sàng, từ xa nhìn thấy ánh sáng của đèn xe xé toạc bóng đêm đen như mực, cả đám liền nhanh chóng xốc lại tinh thần, tập trung cao độ nắm chặt súng và dao trong tay.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đại Dũng quay sang nói với Đầu định đứng bên cạnh: “Mau vào đem thằng nhóc đó ra đây. “Vâng.” Đầu đinh vội vàng chạy đi, bóng gã nhanh chóng mất hút trong bóng đêm.
Xuyên qua cửa xe, Gia Khánh cũng nhìn thấy ở phía trước có hơn mấy chục tên đàn ông vẻ mặt hung hãn tay cầm vũ khí, dẫn đầu là một người đàn ông anh không thể không biết.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Xe chậm rãi dừng lại, Gia Khánh bước xuống xe, thong thả đi về phía trước, bước chân mạnh mẽ, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt thâm trầm như vực sâu đen hun hút.
Khi cách đám người đó ba mét, Gia Khánh dừng lại. Cả người bao phủ trong ánh sáng vàng từ đèn xe,
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!