Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Hạ Vy đau đớn tắt máy, ngôi phịch xuống giường, nặng nề thở dốc. Âm thanh tít tít vang lên, thâm nghĩ có lẽ là Gia Khánh tiếp tục gửi tin nhắn đến. Cô không tự chủ được cúi đầu nhìn xem. Đến khi nhìn rõ nội dung hiển thị trên màn hình, hai mắt cô trừng to, há hốc mồm mất mấy phút mới mắng ra câu: “Điền thật.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tài khoản được chuyển đến sáu tỷ, Hạ Vy bỗng cảm thấy điện thoại nặng trịch, bàn tay run lên xém chút làm rơi. Một lát sau, tâm tình Hạ Vy mới bình tĩnh trở lại, buồn bực gõ dòng chữ: "Điển." rồi nhấn nút gửi đi, hai giây sau tiếng tít tít lại vang lên, đập vào mắt cô là câu: "Kể từ đêm nay em chính thức là tình nhân của anh."



Hạ Vy giận sôi máu ném điện thoại sang một bên, đôi co với người này chỉ tổ khiến cô rước đây một bụng tức mà thôi.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Người tình? Mẹ kiếp. Anh thật đề tiền.” Lần đầu tiên trong đời Hạ Vy phun ra câu “Mẹ kiếp."



Toàn thân lửa bốc lên hừng hực ấy vậy mà nước mắt lại như vỡ đê cuộn trào ra, Hạ Vy mím môi, đưa tay lau sạch



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cái đầu nhỏ nhân thò vào trong phòng, Gia Bảo đảo quanh trong mắt, thấp giọng khẽ kêu: "Mẹ ơi!



Lúc Hạ Vy xoay mặt nhìn về phía cửa sắc mặt đã dịu đi, mỉm cười nói: “Mau vào đây. Sóc con của mẹ đã đánh răng rửa mặt chưa?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Gia Bảo đẩy cửa lon ton chạy vào "Rồi a!” Cậu leo lên giường chui vào ổ chăn nằm ngay ngắn chỉnh tế, chớp chớp mắt, thăm dò: "Ngày mai mẹ nuôi sẽ đến a?"



Hạ Vy gật đầu “Ừ” một tiếng, Cặp mắt Gia Bảo sáng lên, bộ dạng rất vui vẻ. Cô cúi xuống hôn lên má Gia Bảo một cải dịu dàng nói: "Sóc con của mẹ ngủ ngon.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Gia Bảo cũng hôn lại lên má Hạ Vy, phát ra âm thanh vang dội, hai mặt cười đến híp thành một đường, chu chu môi: "Mẹ ngủ ngoan a



Hạ Vy tắt đèn, ôm Gia Bảo vào lòng, chẳng bao lâu cậu đã ngủ say, phát ra tiếng hít thở đều đều. Cô năm thao thức đến nửa đêm vẫn không tài nào chợp mắt được, cô thở dài ảo não, vươn tay lấy điện thoại mở lên, nhấn vào tin nhắn, nhìn chăm chăm dòng tin cuối cùng Gia Khánh gửi đến. Tới khi đôi mắt mỏi nhừ, đau rất mới chịu thả điện thoại về trên tủ đầu giường. Tình nhân? Từ trước đến nay Hạ Vy đều xem bản thân là tình nhân của Gia Khánh mà. Nhưng có lẽ vì đã biết trước nên khi anh đề nghị, cô cũng không bất ngờ lắm.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy bật cười tự giễu nhằm chặt hai mắt cố gắng ép mình vào giấc ngủ.



Ngày hôm sau, Diệp Loan đến, hai cô đưa Gia Bảo đi dạo phố ăn đồ ăn ngon, chơi trò chơi. Cậu rất hưng phần, cả quãng đường ríu rít nói không ngừng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Chơi cả buổi có hơi mệt, hai cô dẫn Gia Bảo vào công viên gần đấy, ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. Hạ Vy nhìn Gia Bảo đang ngôi ở một bên ăn kem, đôi chân ngắn ngủn quân đạp lung tung, lắc qua lắc lại ở giữa không trung vừa buồn cười vừa thấy đáng yêu, kìm không được vươn tay xoa đầu cậu.



Diệp Loan vài ngày trước có nghe Hạ Vy nhắc qua trong điện thoại việc sẽ đưa Gia Bảo ra nước ngoài chữa bệnh nhưng khi ấy chưa hỏi kĩ càng, cô thấp giọng hỏi: “Khi nào mày đưa Sóc con di?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy lau vết kem dính trên miệng Gia Bảo cũng nhỏ giọng trả lời: “Tầm mấy hôm nữa, tạo phải chuẩn bị thêm một số thứ."Diệp Loan gật đầu, vô lưng Hạ Vy động viên, nghiêm túc dặn dò:



"Cần gì thì cứ nói với tạo một tiếng, không được giấu đây." Đột nhiên cô trở nên yếu xìu giống như quả bóng xì hơi: "Mấy hôm nữa lu bu nhiều việc quả không thể cùng đi với mày. Mày ra nước ngoài một mình tao thật sự không yên tâm.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy không có ý định giấu giếm Diệp Loan, nhỏ giọng kể lại việc Duy Nam đến nhà bà Tư và anh đã biết đến sự tồn tại của Gia Bảo.



Diệp Loan giật mình, tròn to mắt kinh ngạc, không ngờ mới vài ngày trôi qua mà Hạ Vy với Duy Nam đã tiến triển đến bước về nhà gặp mặt



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!










phụ huynh,



“Tốc độ hai người phát triển mau ghế, chớp mắt đã tiến vào giai đoạn ra mắt rồi." rồi tò mò hỏi: “Biết Sóc con là con trai mày, anh Nam phản ứng thế nào?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy biết ngay Diệp Loan hiểu lầm, lườm bạn một cái, bất đắc dĩ nói: "Mày nghĩ đi đâu thế, ra mắt cái gì chứ. Ban đầu tao muốn anh Nam sau khi biết được sự thật tạo đã có con trai để anh ấy bỏ cuộc. Ảnh tốt như thể không nên dây vào hạng người như tao.” Cô rủ mắt, trên môi thấp thoảng nụ cười buồn bã. Diệp Loan nhạy bén nói. “Ban đâu? Vậy còn bây giờ anh Nam nghĩ gi?"



Hạ Vy giơ ngón cái, khen ngợi sự nhanh nhạy của Diệp Loan.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Ban đầu anh Nam tỏ ra rất bất ngờ nhưng nhanh chóng bình thường trở lại, bày tỏ không quan tâm đến quá khứ của tao, muốn chăm sóc cho hai mẹ con tao. Rồi lúc anh ấy biết tin tao sẽ đưa Gia Bảo ra nước ngoài chữa bệnh, ảnh liền đề nghị muốn đi cùng.



Độ thiện cảm trong lòng Diệp



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Loan đối với Duy Nam tăng lên vùn vụt, bắt lấy tay Hạ Vy truyền thụ: "Anh Nam đúng là người đàn ông tốt. Trên đời này hiểm có người đàn ông nào sau khi biết được sự thật bạn gái mình lừa dối mà vẫn sẵn sàng bỏ qua, nguyện ý ở bên chăm sóc. Mày mau giữ chặt anh ấy lại, buông ra thì sẽ con khác cướp mất đấy."



Hạ Vy hiểu chứ, nếu như có thể chấp nhận Duy Nam cô sẽ sống trong những tháng ngày hạnh phúc, được nâng niu, chiều chuộng, không cần đau đớn, dẫn vặt gặm nhấm mỗi đêm. Nhưng trên đời này làm gì có nếu như. Cô mím môi, rầu rĩ không đáp.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan thở dài thườn thượt, khẽ lau bầu trong miệng nhưng Hạ Vy vẫn có thể nghe thấy. "Cha Khánh thì có gì tốt mà mày yêu ổng đến the?"



Đúng vậy, Gia Khánh có điểm gì tốt mà cô mãi không thể buông tay? Hạ Vy cũng chẳng rõ nữa.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bất ngờ, Gia Bảo nhảy phóc xuống ghế thu hút sự chú ý hai cô. Cậu lon ton chạy đến thùng rác bỏ que kem vào, lấy khăn giấy trong túi ra lau sạch tay rồi tiếp tục vứt vào thùng rác. Xong xuôi, cậu mới lon ton chạy về



Diệp Loan vươn tay ra, Gia Bảo lập tức nhào đến, cô bế cậu đặt lên đùi khen ngợi "Sóc con lớn rồi thật hiểu chuyện nha, đã biết giữ gìn vệ sinh môi trường rồi."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Gia Bảo được khen cười đến tít cả mắt. Diệp Loan chợt lên tiếng thăm dò: "Sóc con này mẹ nuôi có chuyện muốn hỏi con?”



Gia Bảo ngước mắt tò mò: "Mẹ nuôi hỏi chuyện gì a?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan ngẫm nghĩ cố gắng tìm ra từ ngữ thích hợp nhất, nếu là trước đây cô sẽ không lo lắng chuyện này vì nghĩ Gia Bảo còn nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện nhưng sau khi cậu nắng nặc đòi đến gặp Gia Khánh thì cô hơi lo, sợ tâm lý câu bài xích chuyện Hạ Vy quen người đàn ông khác ngoài bổ ruột: "Con nghĩ sao về chuyện có bổ dượng? Ý mẹ nuôi là con muốn có bố giống như mấy bạn trong lớp không?”



Hạ Vy đang ngần người nghe xong liền giật mình quay sang nhìn. Gia Bảo tỏ ra hiểu chuyện đáp ngay: “Chỉ cần chú ấy thích mẹ con là được.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy nghe xong, viền mắt đỏ hoe. Diệp Loan trút được gánh nặng thở phào một hơi, tiếp tục dò hỏi: “Con gặp chủ Nam rồi đúng không? Con thấy chú ấy thế nào?”



Gia Bảo gật đầu chu chu môi đáp:




Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK