**********
Chương 136 Không dễ dàng buông tha
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sau khi kế hoạch giết chết Gia Bảo thất bại, Vân Thi tuy không cam lòng nhưng chẳng thể làm được gì vì Duy Nam đã huy động tận hai mươi vệ sĩ bảo vệ Hạ Vy và đứa con hoang kia. Cô muốn Tấn Phước tiếp tục ra tay cũng không còn cơ hội chỉ đành hậm hực cùng gã quay về nước.
Về nước, Vân Thi lại nghe ngóng được tin vài hôm trước Gia Khánh vừa mới tiếp nhận một vụ án tài chính ở nước ngoài điều đáng nói là tại ngay thành phố Hạ Vy đang cư trú. Cô không tin trên đời này có sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy, chắc chắn anh đi tìm Hạ Vy vì vậy cô vô cùng tức giận đồng thời cũng cực kì hoang mang, sợ anh tìm được con đàn bà đáng hận đó, sợ anh phát hiện ra thằng con hoang kia.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Người của Tấn Phước được cử ở lại bám theo Hạ Vy báo tin Gia Khánh và Hạ Vy không có gặp nhau và anh còn nghiêm túc giải quyết vụ án kia. Nhưng mỗi ngày trôi qua cô đều sống trong trạng thái ngồi trên đống lửa đến ngủ cũng không an giấc.
Vân Thi lo lắng hai người bọn họ sẽ tình cờ gặp nhau cho đến khi Gia Khánh bay trở về nước cô mới thoảng an lòng. Lại nghe nói cuộc phẫu thuật Gia Bảo thất bại, cử cho rằng thằng nhãi đó đã toi mạng trên bàn mổ không ngờ nó vẫn còn sống, dai dẳng như đỉa mãi không chịu chết.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sau đó tin tức hai mẹ con Hạ Vy cùng Duy Nam về nước cũng được người Tấn Phước truyền đến, giống như sét đánh bên tại Vân Thi. Ngày cô lo sợ cuối cùng đã đến con đàn bá trơ trẽn đó thế nhưng không biết sợ dám hiên ngang quay về nước kèm theo một tin tức khá thú vị là Hạ Vy nhận lời cầu hôn của Duy Nam. Vân Thi nhìn chằm chằm dòng tin tức trên màn hình điện thoại một lúc lâu, khỏe mỗi đột ngột nở lên nụ cười độc ác. Cô siết chặt điện thoại trong tay, đi qua đi lại trong phòng, tròng mắt đảo quanh, thỉnh thoảng lóe lên tia sáng, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Mày cho rằng đính hôn với Duy Nam tạo sẽ buông tha cho mày? Mày nghĩ tao ngu sao? Mày đang lừa ai vậy?" “Nằm mơ đi, một ngày thằng nhãi con đó chưa chết thì một ngày tao sống trong lo lắng, bất an.
Trong đầu chợt nãy ra ý tưởng, bước chân Vân Thi dừng lại, mở điện thoại lên nhấn một dãy số, đối phương nhanh chóng bắt máy. Cô không dài dòng vừa mở miệng đã yêu cầu ngay: “Cậu đi điều tra xem Hạ Vy và con trai cô ta đang ở đâu?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Người đầu dây bên kia do dự nói: “Anh Phước bảo về nước ra tay sẽ không an toàn có thể bị cảnh sát nắm thóp lúc ấy không chỉ anh Phước mà cô cũng sẽ
Vân Thi phẫn nộ cắt ngang: “Phí lời, ai bảo mấy người ra tay tôi chỉ muốn điều tra xem cô ta hiện tại đang ở đâu thôi.” “Được a! Cô Thi hãy chờ tin tức tốt của tôi.” Vân Thi cúp máy buồn bực ném mạnh điện thoại lên bàn, hừ lạnh: “Vô dụng, nhát như thỏ để.” ***
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy ở trong phòng tắm đang giúp Gia Bảo tắm rửa, điện thoại đặt trên giường đổ chuông liên tục, đối phương khá kiên nhẫn gọi hơn năm cuộc rồi mà vẫn chưa có dấu hiệu ngưng. Cô nhướn mày đang thầm nghĩ xem đó là ai bàn tay lại cầm lấy chai dầu gội mở nắp đổ lên tay, sau đó mười ngón tay dịu dàng luồn vào mái tóc mềm mại của con, chẳng mấy chốc trên đầu đã nổi đầy bọt trắng.
Gia Bảo nhằm chặt hai mắt, hàng mi ướt sũng vón thành cục khẽ run run. Cậu không dám mở mắt, sợ bọt xà phòng rơi vào, hé miệng nhắc nhở: “Điện thoại mẹ kêu kìa.” “Ừ. Lát nữa mẹ ra nghe, mẹ tắm cho Sóc con trước đã.” Hạ Vy mỉm cười, mười ngón tay vẫn bận rộn chà xát da đầu cho Gia Bảo. “Sóc lớn rồi, Sóc có thể tự tắm nha. Mẹ ra ngoài nghe điện thoại đi, người ta gọi quá trời luôn hẳn là có việc gấp cần tìm mẹ đó. Gia Bảo nói với giọng điệu ông cụ non, để tăng thêm độ tin cậy cậu còn tự dùng tay gội đầu cho mình.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy buồn cười nhìn động tác vụng về của con trai, gật đầu khen: “Sóc con lớn thật rồi.”
Hạ Vy rửa sạch tay, bước nhanh ra phòng ngủ cầm điện thoại lên xem, trên màn hình nhấp nháy tên của Diệp Loan. Cô nhất nút nghe. “Bạn của tôi ơi, sao bây giờ mày mới chịu bắt máy hả? Sốt ruột chết mất thôi. Trong điện thoại truyền lên tiếng rống của Diệp Loan, Hạ Vy lập tức đưa điện thoại ra cách xa tai. “Tao bận tắm cho Sóc con.” Hạ Vy áy náy giải thích. Diệp Loan cũng thôi rống, giọng nói bình thường trở lại, nhưng sau đó ai oán nói: “Mày cho địa chỉ nhà có đúng không thể? Cổng vừa mở mẹ ơi dọa tao chết khiếp." “Địa chỉ tạo gửi mày chính xác 100% đó. Sao lại dọa chết khiếp? Kể tao nghe xem nào.” Hạ Vy kinh ngạc ngoài ra còn có chút khó hiểu.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan liền kể một mạch, hóa ra cô ấy lần theo địa chỉ đến tìm Hạ Vy, lúc cổng mở ra không thấy cô đâu mà trông thấy mười người đàn ông đô con, sắc mặt nghiêm túc, thận trọng nhìn mình chòng chọc, cô ấy còn tưởng bản thân nhấn chuông cửa nhầm nhà của một vị “máu mặt” nào đó, lập tức hoảng sợ lùi lại nhìn địa chỉ trên cổng vài lần xác nhận trùng khớp với địa chỉ Hạ Vy đưa cho, nên mới lần nữa mạnh dạn đứng trước mặt bọn họ bảo đến đây tìm Hạ Vy nhưng mấy cậu chàng vệ sĩ kia lại không cho vào cửa. “Mày nghe có tức không? Tao đứng giải thích với họ nửa ngày, nói đến mức khát khô cổ họng, còn đưa hình ra làm bằng chứng nhưng bọn họ nhất quyết không cho tạo vào." Diệp Loan tức anh ách kể khổ “Một lời khó nói hết, lát nữa sẽ nói rõ với mày sau. Mày đứng đó đợt tao, bây giờ tao xuống ngay." Lúc đưa địa chỉ cho Diệp Loan, Hạ Vy cũng quên béng chuyện này. Vì để đề phòng có người mạo danh lẻn vào nên
Duy Nam đã căn dặn với hai mươi người vệ sĩ trừ anh ra thì không cho bất luận người nào được vào dù là với lý do gì chăng nữa. Hạ Vy xuất hiện ở cổng nhìn cảnh tưởng trước mắt có chút dở khóc dở cười. Diệp Loan cùng mười người vệ sĩ mắt to trừng mắt nhỏ, bầu không khí khá căng thẳng, tràn ngập mùi thuốc súng. Cô hằng giọng bước đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mấy cậu chàng vệ sĩ như tìm thấy cứu tinh, ánh mắt phát sáng, bọn họ thật sự đau đầu, nói hết nước hết cái cô gái trước mắt vẫn không chịu rời đi còn cùng bọn họ đôi co nửa ngày. Đánh không được, đuổi cũng không xong cứ một mực nhận mình là bạn thân Hạ Vy, còn đưa hình chụp chung của hai cô ra cho bọn họ xem làm bằng chứng. Nhưng bọn họ không thể làm trái lời Duy Nam, cũng không dám vào nhà làm phiền Hạ Vy vì chuyện bé tẹo này được. Anh Nam mà biết chắc chắn sẽ dạy dỗ bọn họ một trận. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện*88.vip
Một người trong số đó tiến lên thay mặt cả đám nói ra nỗi lòng chung của mọi người: “Cô gái này bảo là bạn thân của cô nhưng bọn tôi đã nghe theo sự căn dặn của anh Nam không thể cho người lạ tùy tiện vào nhà!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan không vui gân cổ cãi: “Mắt mấy anh dùng để trang trí à? Người lạ gì chứ? Tôi là bạn rất rất thân của Vy” Diệp Loan nhấn mạnh câu “rất rất thân” “Đây là bạn thân của tôi Diệp Loan, mấy anh cứ cho cô ấy vào. Có việc gì tôi sẽ thay mấy anh chịu trách nhiệm trước anh Nam” Hạ Vy mỉm cười, nắm lấy tay Diệp Loan đảo mắt nhìn một vòng mấy cậu chàng vệ sĩ nói.
Bấy giờ mấy cậu chàng mới không tiếp tục làm khó Diệp Loan và cũng đồng ý cho người vào. “Đã bảo rồi còn không tin.” Diệp Loan khoác vai Hạ Vy đắc ý bước vào nhưng cô vẫn còn tức lắm thế là ngoái đầu lại lè lưỡi trêu tức bọn họ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy bật cười, lỗi Diệp Loan bước nhanh vào nhà: “Mày trẻ con vừa thôi.”
Lúc hai cô bước vào nhà, Gia Bảo cũng đã tắm xong hưng phấn bước xuống lầu, vừa rồi cậu đang tắm mẹ có bảo mẹ nuôi đến thăm cậu.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan nhào đến bế Gia Bảo lên, hôn tới tấp lên má cậu khiến cậu nhột bật cười khanh khách. “Mẹ nuôi nhớ Sóc muốn chết.” Viền mắt Diệp Loan đỏ hoe, con trai nuôi đáng thương của cô, lúc biết con phẫu thuật thất bại cô cảm thấy trời đất như quay cuồng, lòng nóng như lửa đốt. Cô còn như vậy huống hồ là Hạ Vy lúc ấy. “Con cũng cực kì cực kì nhớ mẹ nuôi.” Gia Bảo ôm chặt cổ Diệp Loan chu môi hôn lại cô.
Diệp Loan đặt cầu lên đùi lấy khăn vắt trên Gia Bảo lên lau tóc cho cậu: “Sóc con tự tắm à? Sóc con trưởng thành rồi.” “Đương nhiên ạ. Gia Bảo đắc ý cười đến không thấy cả mắt, ngoan ngoãn ngồi trong lòng Diệp Loan để cô lau tóc cho mình,
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Có Gia Bảo ở bên cạnh nên Diệp Loan không tiện lên tiếng hỏi chỉ tán gẫu vài chuyện vặt vãnh với Hạ Vy.
Gia Bảo thật thật lâu mới gặp Diệp Loan nên rất dính người đòi cô cùng chơi lắp ráp với mình. Chờ cậu chơi mệt lên phòng ngủ trưa đã là hai tiếng sau.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy bưng hai ly nước cam từ nhà bếp đi lên, ngôi xuống bên cạnh Diệp Loan. Diệp Loan tự nhiên cầm lấy một ly lên uống một ngụm. “Tao nhịn nãy giờ sắp bùng nổ luôn rồi.” Diệp Loan đặt lý nước cam lên bàn than thở, lo lắng bắt lấy tay Hạ Vy: “Mấy người vệ sĩ đó là sao, tạo đếm sơ chắc gần hai mươi người. Sao lại thuê nhiều đến vậy. Muốn đối phó với Gia Khánh cũng không đến mức này chứ?"
Diệp Loan chỉ cho rằng mười người vệ sĩ ở ngoài sân là hết rồi ngờ đâu vào nhà còn thấy có mấy người nữa, không khỏi lo lắng. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà Duy Nam lại điều động nhiều người tới bảo vệ Hạ Vy đến vậy?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!