Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Hơi nước trong mắt nhoáng cái tan biến, Gia Bảo hưng phấn ôm lấy cổ Gia Khánh hỏi: “Thật a? Gia đình chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau?”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Mũi Gia Khánh chua xót, đôi mắt lộ ra tia kiên định. Anh gật đầu chắc nịch: “Là thật. Gia đình chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi.”



Gia Bảo cười tít cả mắt hôn chụt vào má Gia Khánh reo lên: “Tốt quá, tốt quá, con có thể ở bên cạnh cả bố và mẹ rồi.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Minh Tuấn, Tín Phong và Thành Trung nghe cuộc trò chuyện của hai bố con Gia Khánh, người nào người nấy cũng vô cùng xúc động, đều hi vọng Hạ Vy có thể bình an trở về.



Gia Khánh ngước mắt thấy Nguyễn Thanh Vân từ trên lầu đi xuống, anh đặt Gia Bảo xuống đất dặn dò: “Con chơi với bà nội nhé, bố với mấy chú có việc cần bàn.” “Con biết rồi ạ. Gia Bảo ngoan ngoãn chạy đến chỗ bà nội.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Nguyễn Thanh Vân nằm lấy bàn tay mũm mĩmcủa cháu trai, trên môi treo lên nụ cười hiền từ: "Hai bà cháu ta ra bờ hồ câu cá được không?”



Gia Bảo kích động nhảy nhót: “Được ạ, được a.”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu









Trước khi cùng Gia Bảo rời đi Nguyễn Thanh Vân đảo mắt nhìn bốn người đàn ông đang đứng giữa phòng khách. Tuy bà không can thiệp vào sự nghiệp của chồng hay con trai nhưng dù sao cũng là người từng trải.



Hôm nay trong khuôn viên bắt gặp nhiều người lạ mặt. Nhìn cách đi đứng, cử chỉ, ăn nói của bọn rất có trật tự, nề nếp, điều này cho bà cảm giác vô cùng quen thuộc giống như những người ở bên cạnh bố ở thủ đô. Nguyễn Thanh Vân đâu có ngốc cũng tự mơ hồ đoán ra có điều bất thường hoặc nên nói là con trai bà đang âm thầm làm chuyện gì đó, mà việc này ắt hẳn rất nguy hiểm.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Lúc lướt ngang qua các anh, Nguyễn Thanh Vân thấp giọng nhắc nhở: "Cho dù các con làm gì đi chăng nữa cũng nên đặt an nguy của bản thân lên hàng đầu. Trong phòng làm việc, lớp mặt nạ ngụy trang bình tĩnh vừa rồi đã hoàn toàn xé bỏ, Gia Khánh ngồi trầm mặt, cả người tản ra sự chết chóc, nguy hiểm.



Ba người đàn ông đứng đối diện sắc mặt cũng không tốt hơn là bao. Lần này, Hạ Vy mất tích, mấy anh không cần nghĩ cũng đoán ra được kẻ đứng đằng sau giở trò chính là Huy Kha. “Vẫn chưa tìm thấy người?" Giọng Gia Khánh gầnxuống dường như đang áp chế cơn giận dữ đang cuồn cuộn trong lồng ngực. Minh Tuấn rầu rĩ lắc đầu: “Vẫn chưa tìm thấy."



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Hạ Vy giống như bốc hơi vậy, bọn họ lục tung cả thành phố cũng không tìm thấy chút dấu vết nào.



Gia Khánh đã đoán trước nhưng khi nghe chính miệng Minh Tuấn thừa nhận, vẫn nhịn không được mà phần nộ, cơn giận không khống chế được nữa nháy mắt bùng lên.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Toàn thân Gia Khánh như rơi vào hầm băng, trong lòng lại như có lửa thiêu đốt. Hiện tại, Hạ Vy có phải đang rất sợ hãi, hoảng loạn? Cô có phải đang khóc không? Có phải đang hi vọng anh đến cứu? Có bị ai ức hiếp không?



Hàng loạt tình huống có khả năng xảy ra không ngừng lượn lờ trong đầu, đuổi cách mấy cũng không tan. Gia Khánh như đi trên đồng than, ngồi trong đống lửa. Anh đứng bật dậy khỏi ghế, đập bàn, hai mắt cũng trở nên đỏ ngầu: “Tao phải đi tìm Vỵ. Tạo không thể cứ mãi ngồi ôm cây đợi thỏ như thế này được.”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Tín Phong lập tức xông qua đè bả vai Gia Khánh lại nhưng anh nhanh chóng vùng ra.



Thành Trung, Minh Tuấn vội chạy tới giúp Tín Phong một tay. “Mau tránh ra có nghe không?" Gia Khánh giãy giụa, như con thú hoang bị thương gào lên mang theo giận dữ ngút trời. "Khánh, mày mau bình tĩnh lại. Mày đi đâu tìm?Mày có biết Vy đang bị nhốt ở đâu không?" Thành Trung đè vai Gia Khánh xuống khuyên can.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Minh Tuấn giữ chặt eo Gia Khánh hùa theo: “Trung nói đúng đấy, trước tiên chúng ta ngồi xuống bàn bạc kĩ càng tìm ra hướng giải quyết đã. Mày đừng hành động lỗ mãng.” “Mày định điên cuồng tìm em ấy trong vô vọng?” Tín Phong tiêm thêm một mũi an thần.



Gia Khánh thở hồng hộc, hai mắt giăng đầy tơ máu, từng giọt mồ hôi lớn lăn dài trên mặt.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Thấy Gia Khánh không còn vùng vẫy, kích động nữa, ba người mới thở hắt một hơi từ từ buông anh ra.



Lúc này, điện thoại Tín Phong đổ chuông, ba người trong phòng không hẹn đồng loạt quay sang nhìn anh.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Tin Phong nghe máy, hàng lông mày theo thời gian càng cau chặt lại. Tín Phong vừa cúp máy, Gia Khánh đã nôn nóng hỏi: “Có tin tức của Vy sao?”



Tín Phong lắc đầu, sắc mặt nghiêm trong thuật lại: “Huy Kha bỏ trốn rồi, người của chúng ta đã đến chậm một bước.” Anh ngừng lại rồi mới nói tiếp: “Vân Thi cũng mất tích rồi.”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Tín Phong dứt lời, bầu không khí trong phòng lập tức ngưng trọng.



Một lát sau, Minh Tuấn nhăn mặt lên tiếng: “Anh ta đang muốn làm gì?”Thành Trung nheo mắt, bắt đầu xâu chuỗi từng manh mối lại với nhau: “Trước đó, Huy Kha cho lão Dũng tới bên cạnh ông Uy nằm vùng để tìm bằng chứng phạm tội của ông ta. Bây giờ lại sai người bắt cóc hai em ấy, à còn Sóc con nữa. Có lẽ, anh ta đã tính đến con đường rút lui cho mình nếu như giao dịch lần này với Mười Tấn thất bại? Dùng chứng cứ, Vy, Thi để kìm hãm mày với ông Uy?”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Thành Trung nhíu mày nhìn qua Gia Khánh.





Sự kích động trên người Gia Khánh dần tản đi khôi phục lại dáng vẻ trầm tĩnh thường ngày: “Không chỉ đơn giản như vậy đâu. Trong chuyện này chắc chắn anh ta còn có âm mưu khác.”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Huy Kha bỏ nhiều công sức bắt người như vậy chẳng lẽ thật sự chỉ là vì cho bản thân thêm đảm bảo? “Tao cũng nghĩ giống Khánh. Tín Phong trầm mặc nãy giờ đột ngột mở miệng nói. Gia Khánh siết chặt tay, gân xanh hằn lên. Mặc kệ Huy Kha có mục đích gì nhưng nếu anh ta đã động vào người phụ nữ của anh. Anh sẽ khiến anh ta nấm trải cảm giác sống không được, chết cũng không xong.



Gia Khánh lấy cuốn sổ tay và USB đưa cho Thành Trung: “Nộp lên cho cấp trên.”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Thành Trung nhận lấy rời đi trước.



Trong phòng chỉ còn lại ba người, Gia Khánh căn dặn Minh Tuấn: “Mày bảo Huy Cung chuẩn bị đi.”Sau đó, Gia Khánh nhìn sang Tín Phong: “Huy động thêm người, tao muốn nội trong ba ngay ngày phải tìm ra em ấy.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Tín Phong, Minh Tuấn nhận nhiệm vụ cũng nhanh chóng rời khỏi phòng.



Gia Khánh mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế, đau khổ ôm mặt, nơi kẽ tay, giọt nước trong suốt nóng hổi len lỏi rơi xuống mặt bàn. Từng giọt rồi lại từng giọt nối đuôi nhau. Thoáng cái trên mặt bàn đã đọng thành một vũng nước nhỏ. “Vy, em nhất định đừng xảy ra chuyện nhé? Nếu không cả đời này anh sẽ sống trong ân hận mất...”



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Giọng Gia Khánh nhẹ tênh lại ẩn chứa muôn vàn đau đớn, bị thương. ***



Biệt thự nhà họ Trịnh. Nhớ đọc truyện trên Tru*yện88.vip để ủng hộ team nha !!!



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Tách trà ném mạnh xuống đất vỡ tan tành, nước trà văng tung tóe đầy sàn còn bắn cả lên tường.



Huy Kha tức giận hất hết đống tài liệu trên bàn xuống đất, đồng hồ cát cũng chịu chung số phận rơi xuống, thuỷ tinh vỡ nát, cát rơi vãi đầy đất.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Ba Thông run rẩy đứng giữa phòng, chịu đựng cơn thịnh nộ Huy Kha quét tới. “Lũ ăn hại.” Huy Kha quát lớn, lồng ngực phập phồng dữ dội. Anh vừa nhận được tin tức bến cảng phía Đông bị cảnh sát mai phục, người cùng hàng của anh bị tóm gọn sạch sẽ.



Rõ ràng, anh đã phân tán sự chú ý của cảnh sát đến bốn bến cảng nhưng bọn họ chỉ tập trung mạiphục ở bên cảng phía Đông. Ba bến cảng còn lại đến bóng danh một tên sát cũng không có. Điều này sao có thể?



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Cặp mắt sắc bén lóe lên tia hung ác, khuôn mặt Huy Kha đanh lại. Chắc chắn trong nội bộ có nội gián.



Rốt cuộc là kẻ nào ra tay không để lại chút dấu vết nào? Tới người cẩn thận như anh cũng không phát hiện ra? Từng cái tên lần lượt hiện lên trong đầu, tuy nhiên trong nhất thời anh vẫn chưa tìm ra kẻ khả nghi, ăn cây táo rào cây sung.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Huy Kha ngước mắt nhìn Ba Thông, đôi con người tối tăm mấy phần.



Bị ánh mắt Huy Kha nhìn chòng chọc, hai chân Ba Thông mềm nhũn, gắng gượng lắm mới không khiến bản thân ngã khó coi ra đất, cả người run lẩy bẩy. Đây là đang muốn trút giận lây sang ông.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Thấy bộ dạng sợ hãi của Ba Thông, tia sắc bén trong mắt Huy Kha rút đi. Anh thầm hừ lạnh, cho ông ta mười lá gan cũng không dám. Nhưng anh không định nói bên người mình có nội gián để đề phòng bứt dây động rừng mà âm thầm quan sát. Tốt nhất đừng để anh tìm ra nếu không đừng trách anh ác độc, nhẫn tâm.



Ba Thông đột nhiên rùng mình. Ông run rẩy hỏi: “Đám người Hai Ruồi chúng ta nên xử lý thế nào?” Huy Kha nhàn nhạt nói: “Cho người đến cục cảnh sát xem thử có cứu được bọn họ không.” Anh dừng lại một lát sau đó mới nói tiếp, giọng nói lạnh lùng không mang theo chút tình người nào: “Nếu không thì xóa sạch sẽ mọi dấu vết đừng để nhà họ Trịnh dínhlíu vào chuyện này."



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Đây là muốn bỏ rơi đám người Hai Ruồi? Đáy lòng Ba Thông thoảng lạnh run. Ông tỏ ra bình tĩnh đáp: “Tôi biết rồi.” Rồi lại dè dặt báo cáo: "Lão Dũng không đến điểm hẹn như thỏa thuận từ trước. Vậy nên chúng ta chưa lấy được chứng cứ phạm tội của ông Uy."



Huy Kha nheo mắt, phẫn nộ đập bàn: “Tìm cách liên hệ với lão.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Đại Dũng dám phản bội? Lẽ nào ông ta đã tìm cho bản thân còn đường lui khác? “Vâng." Ba Thông vội đáp.



Điện thoại trên bàn rung lên, Huy Kha liếc mắt, cầm lên nhấn nút nghe: “Tôi nghe” “Biệt thự canh gác quá nghiêm ngặt chúng tôi không thể bắt được Gia Bảo...” “Một đám ăn hại." Huy Kha rít lên cắt ngang, điện tiết ném mạnh điện thoại xuống đất.



Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Những việc không thuận lợi liên tiếp kéo nhau đến, sắc mặt Huy Kha đã không thể dùng hai từ “khó coi” để hình dung. “Đã đến lúc gặp hai người phụ nữ yêu quý của anh ta rồi, mau chuẩn bị xe.” Huy Kha u ám ra lệnh. Anh không sống tốt thì đừng hòng ai được sống tốt.



Trần Văn Uy bất ngờ dẫn người đến tập kích bến cảng, phá hủy vụ làm ăn lớn của anh. Tin tức ông ta thu được từ đâu? Nếu anh đoán không sai thì chắn do Gia Khánh cung cấp để giúp đỡ bố vợ tương lai.




Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK