Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Gia Khánh mặt lạnh tanh kéo tay Hạ Vy hòng rời đi. Minh Tuấn phía sau gọi với theo, giọng nói đáng thương mang theo tha thiết chờ mong: "Khánh ơi! Dẫn tạo theo với tạo không muốn đi cùng Phong đầu.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh quay người, trừng mắt nhìn Minh Tuấn đang bị Tín Phóng kẹp cổ cười lạnh: “Hôm khác xử mày sau.” rồi nói với Tín Phong: “Tạo đi trước."



Bây giờ, Hạ Vy mới phát hiện ra sự hiện diện của người đàn ông này. Anh ta khá cao, khuôn mặt lạnh đến vô cảm khiến người ta quên đi đường nét đẹp trai mà chỉ chăm chăm vào sự lạnh lùng quá mức, cô cho rằng Gia Khánh “mặt thúi” lắm rồi, không ngờ có người còn "thúi” hơn.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Dường như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Hạ Vy, Tín Phong ngước mắt sang, gật đầu, gật nhẹ đến mức nếu cô không để ý chắc chắn sẽ không nhận ra. Cô cũng gật đầu, mỉm cười xem như chào hỏi.



Gia Khánh chẳng thiết tha ở đây thêm giây phút nào nữa, nhìn đám đàn ông cứ lượn lờ như ruồi muỗi vo ve trước mắt Hạ Vy, anh hận không thể bịt mắt cô lại. Hạ Vy bị kéo đi, sau lưng vắng vắng tiếng kêu gào ỏm tỏi của Minh Tuấn cùng giọng nói nghiêm nghị lạnh bằng của Tín Phong.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








"Khánh ơi! Chờ tạo với.” Sau đó chuyển sang giọng điệu thành khẩn: "Em sai rồi, hôm nay bị đá đập trúng đầu mới quên bén lời cảnh cáo của anh thôi. Anh buông ra đi mà.”



“Em thật sự biết sai?”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn









Hạ Vy tò mò ngoái đầu nhìn chỉ thấy Minh Tuấn đang bày ra vẻ mặt nịnh nọt, nói đến nước miếng tung bay, còn Tín Phong hơi cong môi, nụ cười rất nhạt không hề ăn nhập với khuôn mặt cứng ngắc kia. Hạ Vy thâm suy đoán quan hệ của Minh Tuấn, Tín Phong nhưng còn chưa kịp bắt đầu đã bị Gia Khánh quấy nhiều đến mức chẳng còn tâm trí để nghĩ đến chuyện người khác.



Gia Khánh lái xe một đường về thắng đến nhà anh, Hạ Vy trên đường nhiều lần phản đối muốn về nhà Diệp Loan nhưng tất cả đều vô hiệu



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Cửa phòng ngủ vừa đóng sầm lại, đèn còn chưa kịp bật, Gia Khánh đã không chờ đợi thêm được, dẫn đến Hạ Vy, thô bạo hôn lấy, bàn tay nhanh nhẹn cởi đồ.



Sự phản của Hạ Vy gần như là con số không, bấu víu vào cánh tay Gia Khánh mới có thể đứng vững Nụ hôn mang chiếm hữu và trừng phạt, dồn dập, nóng bỏng đến mức cả người mềm nhũn, muốn tan chảy thành nước.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh đột nhiên rời mỗi Hạ Vy cần mạnh xuống cần cổ, cô giật mình, thân thể run lên bần bật, theo bản năng rên rỉ kêu đau, đưa tay đẩy anh ra nhưng khi lòng bàn tay chạm vào làn da trơn bóng trước ngực, cô như bị bỏng hoảng hốt rụt tay về. Cô chuyển sang dùng chân, lùi về sau, eo liền bị giữ chặt lấy, không còn đường lui, chỉ có thể cất giọng cầu xin tha thứ.



Đầu lưỡi Gia Khánh liếm nhẹ lên vết cắn, cảm nhận được mạch máu chuyển động dưới da và mùi vị sát mắn mặn, con người anh tối dần, máu trong thân như sôi lên sùng sục rất muốn đè cô ra làm ngay nhưng lý trí kịp thời ngăn chặn lại, môi dời đến tại cô, anh nheo mắt nguy hiểm thì thầm: “Sau này em còn dám đến những chỗ như thế nữa không?"



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Cổ truyền đến từng cơn đau rát, tê dại đến tận não, Hạ Vy lắc đầu ngày nguẩy.



Gia Khánh hài lòng bế người ném lên giường, mạnh bạo chiếm lấy.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy thở hổn hển, trước mặt tối đen như mực, đầu óc quay cuồng, chao đảo lức lư. Thị giác không nhìn thấy, thính giác và xúc giác hoạt động hết công suất. Làn da trở nên mẫn cảm vô cùng, mỗi nụ hôn rơi xuống đều khiến thân thể cô run rẩy dữ dội.



Mùi máu tanh nồng truyền vào mũi, Hạ Vy nghi hoặc mở to đôi mắt mông lung phủ đầy hơi nước, cứ tưởng bản thân ngửi nhầm, hít hít mũi, trong không khí vẫn thoang thoảng vị tanh như cũ. Bàn tay phủ trên lưng Gia Khánh dính nhớp, cô giật mình, nhận ra đây không phải mồ hối. Mặc kệ thân thể đang lắc lư vươn tay bật đèn trên tủ đầu giường.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Ánh sáng đột ngột xuất hiện, mắt không kịp thích nghi lập thức nhằm lại, Hạ Vy giàn giua nước mắt vươn tay quẹt lung tung, mở to mắt chộm lên nhìn vai Gia Khánh, sắc mặt cô thoắt cái trắng bệch, cuống lên: "Anh bị thương.



Trên vai Gia Khánh băng gạc nhuộm đỏ, máu thấm ra lăn dài trên lưng thành mấy đường, máu me be bét, loang lổ vết ngón tay trông vô cùng dọa người. Hạ Vy đẩy anh, muốn tránh thoát, động tác quá bất ngờ, cái kia càng vào sâu, cô rên lên, mềm oặt ngã xuống gối, trừng mắt oán trách.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh cũng bất ngờ không kém, gục lên hãm cổ Hạ Vy thở dốc. Trận chiến cuồng nhiệt cứ vậy mà kết thúc một cách chóng vánh lãng xẹt.



Hạ Vy để thân thể trấn như nhộng leo xuống giường, mặt mày hớt ha hớt hải chạy đi tìm hộp y tế. Hai mặt Gia Khánh nóng rực nhìn theo cặp mông nhỏ nhắn không ngừng lắc qua lắc lại, liếm môi, trong lòng thì thở dài thườn thượt, anh ăn vẫn chưa no nha.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn










Hạ Vy giúp Gia Khánh cầm máu, sau khi gỡ lớp băng gạc ra nhìn thấy vết thương thì càng thêm đau lòng, viền mắt đỏ hoe, khóc thút thít.



Gia Khánh bất đắc dĩ vươn tay xoa đầu Hạ Vy an ủi: "Vết thương nhìn dữ tợn vậy thôi chứ nhẹ hều, anh không có đau. Anh còn chưa có chết em khóc tang làm gì? Đến lúc đấy hắn



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy vội bịt miệng Gia Khánh, mấy lời nói xui xẻo đó mà cũng có thể thốt ra được, không vui quở trách: "Không được nói mấy câu xui xẻo như thế. Anh chế mạng mình quá dài à?"



Gia Khánh gật đầu, Hạ Vy an lòng buông tay tiếp tục xử lý, cũng không dám khóc nữa, sợ anh lại nói mấy câu xúi quẩy. Cô nghẹn ngào hỏi: “Ông Dũng làm anh bị



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh gật đầu, không muốn Hạ Vy nghĩ nhiều hay liên lụy quá sâu cũng không muốn kể nguyên nhân thật sự, để cô hiểu lầm như thế cũng



tốt.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Máu đã ngừng chảy nhưng Hạ Vy vẫn không yên lòng, nằng nặc bắt Gia Khánh đến bệnh viện. Anh hết cách đành phải chiều theo.



Từ bệnh viện đi ra đã là bốn giờ sáng, Gia Khánh không đưa Hạ Vy về nhà anh mà trực tiếp đưa cô đến căn hộ Diệp Loan. Chỉ mới qua một đêm cô từ không tình nguyện đến nhà anh, chuyển sang tình nguyện, từ muốn đòi về nhà Diệp Loan chuyển sang không muốn. Biết anh bị thương cô rất muốn ở bên chăm sóc.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Xe dừng trước cửa rồi mà Hạ Vy vẫn không chịu xuống, quay sang để nghi sẽ đến nhà Gia Khánh ở chăm sóc vết thương cho anh.



Nếu là trước đây Gia Khánh mong còn không được, bây giờ chỉ có thể thở dài trong tiếc nuối: "Anh sắp nhận vụ án tài chính xuyên quốc gia. Mấy ngày sắp tới sẽ không có mặt ở đây”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy cau chặt mày liền hỏi anh khi nào sẽ bay. Gia Khánh vươn tay xoa nhẹ giữa hai đầu chân mày cô đến khi giãn ra anh mới chịu thu tay về khẽ đáp: "Tối nay.



"Gấp vậy, vết thương của anh nghiêm trọng như thế đáng lý nên nghỉ ngơi một thời gian." Hạ Vy đau lòng, nhắc đến vết thương dữ tợn trên vai, nhịn không được viền mắt lại đỏ lên.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Nhưng dù Hạ Vy phản đối đến đầu cũng không thay đổi quyết định của Gia Khánh, cô lủi thủi mở cửa bước vào nhà, bên trong yên tĩnh, chứng tỏ Diệp Loan cả đêm không về



Mấy ngày tiếp theo, Diệp Loan không quay về nhà chỉ gửi một tin nhắn bảo cô yên tâm, sau lần này Đại Dũng sẽ không dám hành động lỗ mãng nữa. Cô cũng không liên lạc được với Gia Khánh, vài lần gọi điện nhưng không có người bắt máy, gửi tin nhắn cũng không được hồi âm. Đúng như lời Diệp Loan nói, vài ngày trôi qua vẫn sóng yên biển lặng, buổi tối cũng không còn ai gõ cửa, hay tập kích tặng quà



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Sang ngày thứ tư, Diệp Loan trở về, Hạ Vy không cần đoán cũng biết mấy ngày này Diệp Loan ở cùng với Thành Trung. Sắc mặt tươi tắn, hồng hào, có vẻ hai người đã làm lành. Ngay cả đi tắm cũng ngân nga hát.



Diệp Loan tắm xong bước ra, Hạ Vy ngay tức khắc liền xáp đến cười đến xấu xa: "Làm lành rồi?”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan nở nụ cười bẽn lẽn hiểm thấy: "Tạm cho là vậy.



Hạ Vy ồ lên, hai người cứ trêu qua ghẹo lại nửa ngày mà không biết chán. Diệp Loan đang sấy tóc nhớ đến việc kia, mở miệng hóng hớt: "Đúng rồi, dạo này anh sếp đẹp trai của tao chẳng biết bận chuyện gì mà gần tuần rồi không đến tòa soạn



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy không mấy quan tâm, có bận tâm chăng cũng là việc chưa thể mời Huy Cung đi ăn một bữa cảm ơn, kể từ lần biết anh làm việc cùng tòa nhà còn là cấp trên của Diệp Loan. Cô từng một lần chủ động gọi điện hẹn nhưng anh bảo dạo này bận quá, khi nào rảnh sẽ liên hệ lại kết quả tim luôn. Cô cho rằng anh không hứng thủ, đại khái cô cũng hiểu ý không gọi điện làm phiền người ta nữa. "Người ta là sếp bận tối tăm mặt mũi, chứ mày nghĩ ai cũng rảnh như tui mình à?”



Diệp Loan thấy có lý, giơ ngón cái gật gù: "Thế mày mời anh ta đi ăn chưa?"



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy lắc đầu kể lại nguyên nhân và kết quả, Diệp Loan nghe xong chỉ phản một câu làm cô nhịn không được bật cười: “Tốt. Mày đỡ tốn tiền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK