Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



“Tránh ra.”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Khánh gần như phát điên, hung hằng xô đẩy những kẻ ngán đường mang theo hi vọng có thể chạy đến kịp thời đỡ lấy Hạ Vy.



Trước vẻ hung dữ và có phần điên loạn của Gia Khánh tựa như thú hoang xổng chuồng, mọi người đều bị dọa sợ, biết khôn tránh sang một bên nhường đường không muốn bản thân là nạn nhân tiếp theo bị hất ngã.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Vân Thi đang la hét, chửi bởi không cho nhân viên y tế kiểm tra sức khỏe cũng lập tức im bặt, khiếp đảm nhìn lên bầu trời.



“Nó điên rồi sao?”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Vân Thi chưa từng nghĩ một người yếu đuối giống Hạ Vy lại có thể làm ra chuyện nhảy lầu. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro



Tốc độ Hạ Vy rơi xuống rất nhanh, Gia Khánh căn bản đuổi tới không kịp. Khoảnh khắc cô tiếp đất, anh cảm thấy trời đất quay cuồng, chao đảo, đầu óc trống rỗng, mọi âm thanh ồn ào đều biến mất. Cả người anh lạnh toát như rơi vào hầm băng.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!









Toàn thân Gia Khánh phát run chạy về hướng Hạ Vy rơi xuống. Đập vào mắt là một thân ảnh nằm bất động trên túi khí. Hai mắt nhắm nghiền, mặt dính đầy tro bụi nhưng vẫn không thể che lấp đi sắc mặt trắng bệch, không có lấy chút sức sống nào của cô.



Gia Khánh nhào qua, vươn tay muốn chạm vào Hạ Vy nhưng lại không dám, cứ ngây ngốc dừng lại ở giữa không trung. Anh sợ không cẩn thận sẽ khiến tình trạng cô thêm nghiêm trọng.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








“Vy....Vy...Em tỉnh lại đi...Đừng làm anh sợ...” Gia Khánh run rẩy cầu xin, nước mắt trượt dài trên gò má. “Xin lỗi là anh không tốt.”



Lần đầu tiên trong đời Gia Khánh nếm trải cảm giác khủng hoảng tột độ cùng bất lực, khi chỉ biết trơ mắt đứng nhìn Hạ Vy rơi vào nguy hiểm mà không thể làm gì được.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Y tế, bác sĩ nhanh chóng chạy lại sơ cứu cho Hạ Vy. Gia Khánh không tình nguyện bị đẩy sang một bên.



Bác sĩ kiểm tra tỉ mỉ một lượt cho Hạ Vy sau đó ngẩng đầu nói: “Mau đưa đến bệnh viện.”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Gia Khánh túm lấy cánh tay bác sĩ, khẩn trương hỏi: “Em ấy không sao chứ?”



“Rất may vì cô ấy rơi trúng túi khí, hiện tại đang hôn mê. Còn tình hình cụ thể sau khi đến bệnh viện kiểm ra thì tôi mới có thể đưa ra kết luận được.” Bác sĩ từ tốn trả lời.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Nghe bác sĩ nói xong thần kinh căng cứng của Gia Khánh mới thả lỏng đôi chút tuy nhiên trong lòng vẫn rất lo lắng. Hai mắt đăm đăm dán chặt vào Hạ Vy đến không chớp mắt. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro



Hạ Vy được y tá cẩn thận đặt trên cáng cứu thương đưa lên xe cấp cứu. Gia Khánh vội vàng đi theo.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Lúc này,Vân Thi lảo đảo chạy tới vừa hay bắt gặp bóng lưng Gia Khánh đang chuẩn bị leo lên xe. Cô ta vội la lên, bày ra một bộ dạng tủi thân:



“Anh Khánh, em ở đây.”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Rõ ràng người Gia Khánh quan tâm là cô, cho người tới cứu cũng là dặn dò phải cứu cô trước tiên nhưng khi cô được cứu thoát anh lại chẳng thèm ngó ngàng. Tất cả là do con đàn bà chết tiệt đó, thủ đoạn thật cao tay. Biết anh không để ý bèn chơi trò nhảy lầu tự sát nhằm níu kéo anh.



Không được. Cô sẽ không cho Hạ Vy được như ý nguyện.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








“Anh Khánh, em ở đây. Em ở đây!” Vân Thi lần nữa hô to, chạy về phía xe cứu thương.



Tuy nhiên, Vân Thi mới chạy được hai bước, cánh tay đã bị người giữ lấy. Cô tức giận quay đầu, trừng mắt nhìn Minh Tuấn gấp gáp nói:



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








“Anh làm gì vậy? Mau buông em ra, em phải đuổi theo anh Khánh.”





“Theo cái gì mà theo. Bố mẹ em đến kìa.” Minh Tuấn nhướn mày, trong giọng nói không hề che giấu vẻ chán ghét của anh đối với Vân Thi, chỉ tay về một hướng.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Để “bóng đèn” công suất lớn này kè kè theo sát, Gia Khánh chắc sẽ lột da, róc xương anh mất.



Vân Thi nghiêng mặt nhìn sang, quả nhiên từ xa đã trông thấy bóng dáng Trần Văn Uy cùng Đào Lâm Uyên đang rảo bước đến hướng cô.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Thấy xe cứu thương đã lăn bánh, Minh Tuấn chẳng cần Vân Thi nhắc lần thứ hai đã tự giác thả tay ra.



Tín Phong dõi mắt nhìn về con đường xe cứu thương biến mất. Thành Trung đi đến khoác vai anh động viên: “Tao tin rằng Vy nhất định sẽ không sao đâu.”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Lúc Vân Thi quay đầu, xe cứu thương chỉ còn là một chấm nhỏ. Cô tức tối giậm chân, không cam tâm sau đó quay phắt lại oán trách: “Tại anh hết đó."



Minh Tuấn sờ sờ mũi cười ngu ngơ điều đó càng làm cho Vân Thi tức đến hộc máu trong lòng thầm nghĩ tại sao Gia Khánh lại chơi với hạng người không biết điều này, ngày sau cô nhất định phải nhắc nhở anh nên cân nhắc trước khi chọn bạn mà chơi.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Đám cháy cũng nhanh chóng được dập tắt, ở đây không còn chuyện gì nữa, ba anh liền mang theo người rời đi mặc kệ gia đình Vân Thi đang thắm thiết đẳng kia.



“Mày báo cho ông ta biết à?” Thành Trung cười hỏi.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Minh Tuấn gật đầu thừa nhận, tạch lưỡi nói: “Tao không báo cô ta có mà chạy theo bám dính lấy thằng Khánh”



“Cục cưng đáng thương của mẹ.” Đào Lâm Uyên nức nở quan sát Vân Thi một lượt, thấy dáng vẻ chật vật, thế thảm của con gái, ruột gan bà đều đau, nước mắt tuôn ra như mưa.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Biết Vân Thi không xảy ra chuyện Trần Văn Uy thoáng nhẹ nhõm. Vừa rồi ông nhận được tin nhắn ẩn danh liền lật đật cùng Đào Lâm Uyên chạy đến, kết quả con gái ông thật sự bị nhốt ở đây thật. Không biết kẻ báo tin kia là người của Huy Kha hay Gia Khánh đây.



“Khánh đâu?” Trần Văn Uy thấy người dần tản đi hết, ngó nghiêng nhìn quanh một hồi vẫn không trông thấy bóng dáng Gia Khánh, ông liền có phần không vui. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








“Xuất thân hơn người thì sao chứ?



Để mặc bạn gái một mình ở đây xem mà được à?” Đào Lâm Uyển lau nước mắt, oán trách.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Con gái bà vừa mới thoát khỏi cái chết vậy mà người bạn trai kia chẳng biết đang ở đâu. Trước đó còn hất hủi, ghẻ lạnh đến đặt chân vào biệt thự xin lỗi Nguyễn Thanh Vân còn không được.



“Mẹ, anh Khánh là bị con hồ ly tinh kia tính kế.” Vân Thi lên tiếng giải vây cho Gia Khánh, đắc ý khoe: “Con với Vy bị nhốt, Huy Kha gọi điện đến hỏi anh Khánh muốn cứu ai, ảnh bảo cứu con, sau đó chung cư bị cháy ảnh cho người cứu con ra trước.”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Vân Thi bĩu môi tỏ vẻ không cam lòng, giọng nói mang theo đầy oán hận, ghen ghét: “Nếu không phải nó nhảy lầu còn lâu anh ấy mới bỏ mặc con ở đây”



Đào Lâm Uyển che miệng, khiếp sợ cảm thán: “Độ cao đó không thấp đâu, xem ra vì để chiếm lấy sự thương hại của thằng Khánh cô ta liền bất chấp thủ đoạn ngay cả tính mạng bản thân cũng dám đặt cược.”



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Trong mắt lóe lên tia sáng, Trần Văn Uy âm thầm tính toán. Thông qua lời Vân Thi kể, Gia Khánh thật sự đặt con bé vào tim. Ông có nên nói nhược điểm của mình để nhờ anh giúp đỡ không?



Điều đáng giận hơn là ông đã cho người điều tra Văn Lâm mới phát hiện ra tên đó từng có tiền sử phạm tội lại còn là người của Huy Kha tên thật là Đại Dũng. Hóa ra, anh ta để Đại Dũng đến chỗ ông là để thu thập chứng cứ phạm tội. Vì vậy ông càng tin rằng nhược điểm của mình đã về tay anh ta. Với tính cách có thù tất báo của anh ta nhất định sẽ trả thù ông.



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!








Trần Văn Uy nhìn trời thở dài đã đến bước đường hôm nay phải liều một phen thôi, ông đã không còn đường lui nữa rồi.



Từ sau khi phát hiện bị mất cuốn sổ



Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK