**********
Chương 130 Đáy lòng nguội lạnh
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam thường xuyên bay về nước để xử lý công việc trong lòng Hạ Vy hai từ “áy náy” đã không đủ để hình dung.
Duy Nam vừa xuống máy bay đã đến thẳng bệnh viện, anh đẩy cửa bước vào phòng bệnh, Gia Bảo đang nằm ngủ, Hạ Vy ngồi bên cạnh giường đọc sách. Trông thấy anh cô đặt ngay quyển sách lên bàn, chạy vội đến lấy vali từ trong tay anh kéo đến đặt ở một góc trong phòng, bận rộn đi tới đi lui nào là rót nước, kéo ghế, chuẩn bị khăn ẩm, động tác cực kì thuần thục như đã làm rất nhiều lần.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khỏe môi Duy Nam bất giác cong lên, nhìn Hạ Vy vì anh mà bận rộn không khỏi cảm thấy ấm lòng. Anh từng nhiều lần ngăn cản nhưng Hạ Vy một mực không nghe theo, mỗi khi anh từ trong nước bay sang cô đều săn sóc cho anh chủ đảo như vậy. Anh biết rõ cô không muốn mắc nợ anh nên dùng hàng động để trả tuy nhiên vẫn không nhịn được mà thấy hạnh phúc, vui vẻ.
Giá như có thể cùng Hạ Vy trải qua nững ngày tháng như thế này mãi mãi thì tốt biết mấy. Duy Nam ngồi xuống ghế, nhận lấy ly nước uống một ngụm. Trong lòng chợt tiếc nuối và buồn bã, chỉ còn vài ngày nữa thôi ba người quay về nước rồi. Sức khỏe Gia Bảo đã tốt lên không cần phải nằm viện điều trị nữa. Những tháng ngày hạnh phúc ngắn ngủi bên cô và Gia Bảo sắp sửa kết thúc rồi, càng nghĩ anh càng thấy bùi ngùi. “Anh đói bụng chưa? Em đi mua gì cho anh ăn nhé?” Hạ Vy đưa khăn mặt qua cho Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam đặt ly nước lên bàn, cầm khăn lên lau mặt: “Anh ăn rồi. Hai mẹ con ăn chưa?” “Em với con ăn rồi.” Hạ Vy kéo ghế ngồi xuống bên cạnh, vầng thâm trên mắt Duy Nam ngày một hiện rõ, anh cũng gầy đi trông thấy. Cô không khỏi thở dài thườn thượt trong lòng.
Nhìn Duy Nam cứ dăm ba hôm lại chạy ngược chạy xuôi, Hạ Vy liền đau lòng, dạo trước cô có thử mấy lần lên tiếng khuyên nhủ ngoài ra cũng chứng minh cho anh thấy có thể tự mình ở đây chăm sóc cho Gia Bảo, hơn nữa còn những hai mươi người vệ sĩ, gã đàn ông kia sẽ không dám bén mảng ra tay nhưng khuyên thế nào cũng không thành. Cuối cùng đành bất lực trợ mắt nhìn anh vất vả mà không thể giúp gì được.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy nhận lại khăn mặt từ tay Duy Nam đứng dậy đem vào nhà vệ sinh, lúc trở ra thấy anh đang cầm quyển sách của cô chăm chú đọc, cô mỉm cười bước đến ghế ngồi xuống, lấy dao gọt hoa quả, lựa một trái táo to tròn mọng nước trên đĩa lên gọt.
Hôm nay thời tiết khá mát mẻ, ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua cửa sổ rọi vào phòng, toàn thân Hạ Vy bao phủ trong ánh nắng, cảm giác vô cùng dễ chịu và ấm áp. Thỉnh thoảng vài cơn gió chui lạc vào phòng mang theo hương hoa thoang thoảng cô không biết tên lấn át đi mùi thuốc sát trùng nồng nặc của bệnh viện, tâm trạng nặng nề của cô theo đó mà tốt lên.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam đọc được vài trang sách, hai mắt đã nhíu lại thành một đường, anh khẽ lắc đầu cố gắng xua tan cơn buồn ngủ. Hạ Vy tinh ý phát hiện, động tác gọt vỏ táo trên tay cũng ngừng lại: “Anh đến ghế salon ngủ một lát đi.” “Vậy anh ngủ một lát.” Duy Nam đồng ý ngay, một phần anh thật sự quá buồn ngủ một phần vì lo Hạ Vy bắt gặp dáng vẻ này của anh lại suy nghĩ lung tung, tự trách mình. Đó là điều anh không muốn thấy nhất.
Duy Nam đặt sách về chỗ cũ bước nhanh đến ghế salon nằm xuống, qua vài phút ngắn ngủi đã vang lên tiếng hít thở đều đều.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy hết tâm trạng gọt táo, bỏ dao xuống, lấy trái táo gọt dở cho vào tủ lạnh, lau tay, nhìn ra cửa sổ ngẩn người. Những việc Duy Nam làm cho mình, cô đâu phải kẻ ngốc mà không nhận ra, trái tim cũng không phải sắt đá mà không cảm động.
Chuông điện thoại đột nhiên reo lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Hạ Vy, sợ làm phiền đến giấc ngủ Duy Nam và Gia Bảo, cô cầm điện thoại đứng dậy bước ra ngoài hành lang ngồi xuống băng ghế dài nghe máy. Điện thoại vừa kết nối Diệp Loan đã hỏi ngay: “Sóc con khỏe hơn chưa?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan lúc nghe tin Gia Bảo phẫu thuật thất bại hận không thể lập tức bay sang may thay vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo vì Thành Trung nhất định sẽ đòi theo vậy chuyện Gia Bảo chẳng phải bị bại lộ. Mặc dù mấy hôm trước đã nghe Hạ Vy kể Gia Khánh bay qua ép buộc cô ấy về nhưng anh ta vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Sóc con. Bây giờ cô kích động thì có khác gì câu “Lạy ông tôi ở bụi này” “Sóc con khỏe rồi, mấy hôm nữa bọn tao sẽ về nước.” Hạ Vy thông báo. “Tốt quá rồi. Tao nhớ mày với Sóc con đến muốn biến thành 'hòn vọng bạn luôn rồi." Diệp Loan kích động hét ầm lên. Hạ Vy nghe Diệp Loan so sánh mà phì cười: “Tao cũng rất nhớ mày" Tính ra cô với Diệp Loan sắp tròn một tháng chưa gặp nhau.
Hai người tán gẫu với nhau thêm vài câu đến khi gần cúp máy Diệp Loan đột ngột hỏi, giọng nói ngập ngừng mang theo thăm dò: "Mày... mày có biết tin này chưa... cái tin mà…"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy buồn cười cắt ngang: “Từ khi nào mày trở nên dài dòng như vậy, tin gì nói mau. Mày làm tao cũng sốt ruột theo này. “Anh ta cùng con Thi... ngày hôm qua đã đính hồn... trên báo rầm rộ lắm mày chưa xem à? Tao tưởng mày đã biết rồi chứ nên mới gọi điện hỏi thăm." Diệp Loan dè dặt, Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại T*ruyện88.vip
Hạ Vy ngẩn ra, tin tức đến bất ngờ quá cô nhất thời không kịp phản ứng. Gia Khánh đính hôn với Vân Thi? Anh ấy muốn cùng Vân Thi kết hôn? *Vy? Vy? Mày không sao chứ?” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói lo lắng của Diệp Loan, lát sau biến thành áy náy: “Xin lỗi, là tạo nhiều lời. Tao không nên nói với mày về chuyện của anh ta.” "Không sao, sớm muộn gì tao cũng sẽ biết thôi. Tao với anh Khánh đã kết thúc, ảnh muốn đính hôn hay kết hôn với ai là quyền của ảnh. Chứng tỏ ảnh đã buông tha cho tạo. Tao vui mừng còn không kịp ấy chứ.” Hạ Vy cười nói, trong lòng thì đau muốn chết. Hóa ra quyết định buông tay nhau, mong rằng đời này sẽ chẳng còn dính líu gì nhau nhưng khi mọi việc theo như ý nguyện cô lại không cảm thấy vui vẻ ngược lại còn đau đến thở không ra hơi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cúp máy, Hạ Vy run rẩy lên mạng tìm kiếm, trên màn hình nhanh chóng hiện lên hàng loạt bài báo đăng tin chúc mừng buổi đính hôn của Gia Khánh và Vân Thi, dòng chữ “Trai tài gái sắc xứng đôi” đập vào mắt khiến hai mắt cô trở nên đau nhức vô cùng.
Có trang báo còn tốt bụng đến mức đăng tải cả clip, tuy chỉ ngắn ngủi hai phút nhưng Hạ Vy chần chừ nửa ngày cũng không dám mở lên xem Cuối cùng cô hít vào một hơi thật sâu, ngón tay run rẩy bấm vào.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vòng tròn quay hai vòng, nội dung bên trong clip xuất hiện. Giữa biển hoa tươi rực rỡ đủ màu sắc, giữa hàng trăm quan khách dự lễ, Gia Khánh chậm rãi đeo nhẫn vào tay Vân Thi, tiếng vỗ tay và lời chúc mừng nối đuôi nhau vang lên, clip dừng lại ở cảnh hai người ôm nhau.
Giọt nước mắt “tách” một tiếng rơi lên mặt người đàn ông đang nở nụ cười hạnh phúc trên màn hình điện thoại sau đó trượt xuống thấm nhanh vào váy Hạ Vy. Tiếp nối là giọt thứ hai, thứ ba... đến khi không thể đếm xuể.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trước đây, Gia Khánh đã từng ở trước mặt Hạ Vy cầu hôn Vân Thi nhưng khi ấy chỉ có bốn người bọn họ, cô, anh, Vân Thi và Duy Nam chứng kiến. Hiện tại là toàn thành phố, thậm chí là cả nước đều hay tin anh sắp kết hôn.
Người Gia Khánh yêu anh sẽ công khai cho toàn thế giới, người anh không yêu chỉ có thể mãi mãi lặng lẽ đứng trong bóng tối. Hạ Vy đã sớm hiểu rõ nhưng khi mọi thứ được vạch trần cô vẫn bị giảng cho một đòn đả kích nặng nề.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam tỉnh giấc, khẽ đưa tay lên dụi dụi mắt, anh nghiêng đầu về phía giường bệnh chỉ thấy Gia Bảo đang ngủ say, còn Hạ Vy chẳng thấy bóng dáng. Anh chống tay ngồi dậy mang giày vào, đứng lên bước ra phía cửa ý định tìm kiếm cô.