Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



Cập nhật chương mới *nhất tại Truyện88.vip



Anh nợ em một câu yêu thương!








Về đến căn hộ Diệp Loan, hai cô để Gia Bảo ngồi xem hoạt hình, còn bản thân tranh thủ vào bếp chuẩn bị món lẩu hải sản. Mùi lẩu thơm nghi ngút bốc lên, Hạ Vy bày bát đũa lên bàn, Diệp Loan hỉ hửng mở tủ lạnh lấy hai lon bia, ăn mừng chiến thắng. Gia Bảo ngoan ngoãn đi rửa tay, ngồi xuống ghế, Hạ Vy cầm bát lấy ít bún, chan nước lẩu, gắp thêm tôm, mực.



Gia Bảo nhận lấy vui vẻ ăn, còn luôn miệng khen ngon. Diệp Loạn đặt bia đến trước mặt Hạ Vy: “Cạn ly mừng chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, tiền thưởng ba trăm triệu sắp đến tay"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Hạ Vy chạm lỵ, chất lỏng đăng nghét chui vào dạ dày, vị đăng lại khiến cả người dễ chịu, khoan khoái. Đó là lý do mọi thường hay tìm rượu giải sầu. Hết lỵ này đến lý khác, thoảng chốc có đã uống gần ba lỵ, đầu óc hoàn toàn thả lỏng, cả người lâng lâng như đạp trên máy.



Gia Bảo đã ăn xong từ sớm đang ngồi trong phòng khách chuyên tâm vẽ tranh. Hạ Vy ăn uống no say, dựa lưng vào ghế xoa bụng, đối diện



Anh nợ em một câu yêu thương!








Diệp Loan cũng bày ra bộ dạng tương tự, nhưng khoa trương hơn, ợ hơi một phát, bắt đầu ngửa miệng ngân nga hát. Chờ men say trôi qua, Hạ Vy bưng chén bát đi rửa. Gia Bảo nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên, lật đật đặt màu tô lên bàn, chạy đến năm lấy ngón tay út cô làm nũng: "Mẹ ơi! Sắp đến giờ phát sóng bản tin pháp luật rồi, mẹ bật lên cho con xem nha."



Hạ Vy ngạc nhiên, cúi đầu đối diện với cặp mắt đầy trông mong, còn ẩn chứa háo hức. Cô bế Gia Bảo lên, đến ghế salon ngồi xuống. Suốt cả quá trình đôi mắt to đen láy vẫn dán chặt lấy, cô phì cười, xoa đầu hỏi: "Tối nay không xem Doraemon?"



Anh nợ em một câu yêu thương!









Gia Bảo mím môi, tròng mắt đảo quanh, trên mặt thoáng hiện lên nét do dự, sau một đấu tranh, cất giọng thương lượng: “Bây giờ con xem bản tin pháp luật, lát nữa mẹ cho con xem Doraemon được không?”



Con trai đột nhiên đòi xem bản tin pháp luật, chẳng lẽ đây là gen di truyền? Giống Gia Khánh đam mê, hứng phú với pháp luật. Hạ Vy vắt sạch óc, cố gắng nhớ lại kiến thức môn sinh lớp mười hai đã sớm đóng kén trong đầu. Nghề nghiệp của người cha cũng có tính di truyền cho con?



Anh nợ em một câu yêu thương!








Dưới sự hối thúc của Gia Bảo, Hạ Vy đành bật ti vi, chuyển đến kênh đang chiếu bản tin pháp luật, cậu lập tức ngồi ngay ngắn trên ghế chăm chú theo dõi. Cô ngồi xem cùng con trai, để củng cố thêm kiến thức chuyên ngành vì hiện tại có làm công việc liên quan đến luật. Mấy tháng nay ngoài thời gian làm việc ở văn phòng, về nhà cô cũng dành thời gian để nghiên kiến bộ luật dân sự, luật hình sự, luật Hôn nhân và Gia đình 2014... “Bố Gia Bảo kích động chỉ tay vào màn hình, reo lên một tiếng.



Hạ Vy chẳng biết từ lúc nào đã không tập trung, tiếng "Bố của Gia Bảo liền kéo hồn cô về. Đập vào mắt là cảnh Gia Khánh xuất hiện trên ti vi, nét mặt lạnh lùng, giảm đi mấy phần ngạo mạn ngày thường tăng thêm mấy phần nghiêm túc, chính trực, cộng thêm đôi mắt đen tĩnh lặng, như thể cho dù có phong ba bão táp ập đến vẫn có thể thản nhiên đối mặt, chống đỡ.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Hạ Vy đã không thể nghe rõ Gia Khánh và cô gái dẫn chương trình đang nói đến nội dung gì. Trong đầu chỉ còn quanh quẩn tiếng gọi "Bố" kia. Cô trân trối nhìn con, trong lòng kinh ngạc, bàng hoàng, đau lòng, đan xen ngồn ngang. “Sao con lại gọi chủ ấy là bố?” Hạ Vy phát hiện ra giọng nói cô run run, nghẹn ngào. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyệ*n88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyệ*n88.vip để ủng hộ bên mình nhé !



Gia Bảo tỏ ra cái gì cũng đã biết, chỉ vào điện thoại Hạ Vy đang đặt trên bàn: “Trong điện thoại mẹ có rất nhiều hình của chú ấy" Sau đó cậu lần lượt chỉ vào mắt, mũi, miệng. "Mẹ xem chỗ này, chỗ này và chỗ này nữa con đều giống y như chú ấy" Tâm trạng Hạ Vy rất phức tạp, không biết nên vui mừng vì



Anh nợ em một câu yêu thương!








Gia Bảo sớm hiểu chuyện hay buồn bã, đau lòng vì con hiểu chuyện quá sớm. Một đứa nhóc mới bốn, năm tuổi đầu đã chín chăn, suy nghĩ logic, chỉ cần mấy chi tiết vụn vặt, cậu liên đoán ra bố mình là ai nào giống mấy đứa trẻ trang lứa khác. "Mẹ ơi! Chủ đó là bố con đúng không?” Gia Bảo nằm lấy tay Hạ Vy, trưng ra nét mặt đầy chờ mong, hi vọng có thể nhận được câu trả lời. “Với lại bình thường con thấy mẹ hay xem hình chú ấy lắm, có đôi khi còn khóc nữa. Mẹ nhớ chú ấy sao?"



Cổ hạng như bị nghẹn lại, trước các câu hỏi tới tấp của con trai, Hạ Vy hả miệng nói không nên lời, cuối cùng đành gật đầu xem như thừa nhận. Những lời tiếp theo của Gia Bảo khiến cô như bị sét đánh “Bố là kẻ vô cùng vô cùng không có lương tâm, là tên đàn ông vô cùng vô cùng xấu xa.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nghe những lời oán trách bằng chất giọng trong trẻo, ngày thơ, Hạ Vy giật mình, truy hỏi: "Ai dạy con mấy lời này?





Gia Bảo thành thật kể lại: "Vũ Cường nói là mẹ cậu ấy, mỗi lần bố cậu ấy ra ngoài chơi, không quan tâm, chăm sóc cho hai mẹ con, về nhà đều bị mẹ cậu ấy màng như thế. Bố không chăm sóc hai mẹ con chúng ta bố là kẻ vô cùng vô cùng không có lương tâm, là tên đàn ông vô cùng vô cùng xấu xa.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Hạ Vy thấy tim đau quả. Có lẽ, Gia Bảo cũng không hiểu rõ ý nghĩa những lời nói ấy nhưng vẫn làm cô đăng lòng. Cô đặt cậu lên đùi, nhìn sâu vào đôi mắt tràn đầy nét ngây thơ, không pha tạp chất kia, dịu dàng răn dạy: "Sau này con không được dùng những từ ngữ đó miêu tả bố con. Bố con có nỗi khổ tâm và khó xử riêng nên không thể chăm sóc cho hai mẹ con chúng ta. Con hiểu chưa?"



Gia Bảo nghiêm túc gật đật, hứa sẽ không bao giờ dùng những lời lẽ như vậy nữa. Bấy giờ Hạ Vy mới yên tâm, cả người cũng thả lỏng. Cô không muốn con sinh ra oán hận với Gia Khánh.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Trên ti vi sớm đã chuyển sang đề tài khác, Gia Khánh không còn xuất hiện nữa nhưng trong đầu cô vẫn còn tràn ngập hình bóng anh.



Gia Bảo ôm cổ Hạ Vy, hai mắt chớp chớp, cái miệng chu ra, dáng vẻ thường thấy khi cậu làm nũng đòi cô mua đồ chơi hay bánh kẹo tìm bạn trai khác thay bố chăm sóc mẹ con chúng ta được không? Con muốn có bố đưa đón đi học" Viền mặt Hạ Vy đỏ lên, ôm chặt Gia Bảo vào lòng, nghẹn ngào gọi tên con. Cậu như đứa trẻ làm sai, cuống quýt nhận lỗi xin lỗi, con sai rồi, mẹ nuôi đón con tan học rất tốt. Con không cần bố Diệp Loan từ phòng tắm đi ra, thấy Hạ Vy đứng dựa lưng ngay cửa phòng ngủ, ánh mắt đờ đẫn nhìn về phía Gia Bảo đang xem Doraemon trong phòng khách. “Tối nay ở lại với Sóc con đi. Diệp Loan vỗ vai Hạ Vy đề nghị. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.v*ip



Anh nợ em một câu yêu thương!








Hạ Vy gật đầu, Diệp Loan thấy sắc mặt Hạ Vy không tốt, thử thăm dò: đến chuyện trưa nay



Hạ Vy lên tiếng phủ nhận, thuật lại cho Diệp Loan nghe cuộc đối thoại giữa hai mẹ con. Diệp Loan nghe xong, đã trợn to, quay đầu nhìn Gia Bảo đang cười vui vẻ khi hoạt hình chiếu đến phân cảnh hài hước, đầu quay lại thấp giọng hỏi: “Sóc con đoán ra anh ta là bố ruột?"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Hạ Vy ảo não, gật đầu. Diệp Loan cảm thán: "Thông minh quả, lớn lên sẽ có lắm



Hạ Vy lườm Diệp Loan một cái, trọng tâm đề tài đi quá xa rồi đấy, Diệp Loan họ nhẹ một tiếng, nói rất chi có lý hợp tình “Sóc con hiện tại không biết sau này cũng sẽ chỉ là biết sớm hay muộn mà thôi." Diệp Loan nhìn thẳng vào mặt Hạ



Anh nợ em một câu yêu thương!








Vy. "Chẳng lẽ mày muốn giấu con cả Hạ Vy đương nhiên hiểu nhưng nó đến quá đột ngột khiến cô không kịp chuẩn bị tâm lý, trong lòng rất mâu thuẫn vừa muốn giấu Gia Bảo lại vừa không muốn, khẽ buồn bã đáp: “Tao biết. Tao không hi vọng Sóc con sẽ oán hận anh



Khánh." Cô ngập ngừng trong chốc lát, nói ra suy nghĩ ẩn sâu trong "Tao không biết mình giấu anh Khánh như vậy là đúng hay sai nữa? Anh ấy cũng có quyền biết đến sự tồn tại của Sóc con. Diệp Loan thở dài, vuốt lưng an ủi, muốn mở miệng khuyên nhủ nhưng lại không biết nên khuyên gì. Chuyện rối rằm giữa Hạ Vy và Gia Khánh, cô là người ngoài cuộc còn cảm thấy mệt thay. nghe con nói anh Khánh là kẻ không có lương tâm, là tên đàn ông xấu xa. Tao đau lắm. Là chính giấu giếm chuyện Sóc con. Anh ấy hoàn toàn không biết. Nhưng tao không thể nói rõ với Sóc con được" Hạ Vy hít hít mũi, vội đưa tay lau nhanh nước mắt đang sắp chực trào ra.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Bên ngoài phòng khách, Gia Bảo lần nữa cười khúc khích, khua chân múa tay, trông rất kích động. “Sóc con nói đầu có sai anh ta là tên đàn ông xấu xa, vô lương tâm. Ăn xong phải mông bỏ chạy, còn cặp kè với con khác, tính cách thì quái gở. Bao khuyết điểm tập hợp đủ lấn át cả ưu điểm." Diệp Loan liệt kê một loạt, cảm thấy nói xấu Gia Khánh từ đây đến sáng mai cũng không hết chuyện ấy



Hạ Vy bên kia ủ rũ, Diệp Loan vội ngậm chặt miệng, lái sang chuyện khác: "Thôi không còn sớm nữa mày tắm rửa rồi dẫn Sóc con đi ngủ.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Diệp Loan kéo Hạ Vy đến bên tủ quần áo, lấy một bộ áo ngủ mới mua, còn chưa xé mác nhét vào lòng cô khuyên nhủ: “Mày đừng nghĩ nhiều quá, tắm rửa sạch sẽ, leo lên giường ngủ một giấc. Mọi chuyện rồi cũng sẽ có cách giải



Đêm nay là một đêm mất ngủ với Hạ Vy, Gia Bảo trong lòng đã ngủ say, hít thở đều đều, cô ngẩn ngơ nhìn chăm chăm phía trước, đến khi đôi mắt khô rát, nước mắt sinh lý tự động tuôn ra, cô liền chớp chớp mấy cái. Sau đó lại mở to mắt tiếp tục ngơ ngẩn. Rèm cửa chỉ kéo đến một nửa, xuyên qua cửa kính Hạ Vy nhìn thấy bầu trời đen kịt, lác đác vài ngôi sao, tỏa ánh sáng mờ nhạt. Thời gian chậm chạp trôi qua, sắc trời chuyển



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cập nhật nhanh nhất t*rên Truyện88.vip

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK