**********
Khỏi đen dày đặc bay ngút trời. Căn chung cư ở tầng ba chìm trong biển lửa.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy lần lượt dùng ghế đập vỡ hết kính cửa sổ để thông khí. Tuy nhiên khung cửa không biết đã bị Huy Kha giở trò gì từ bên ngoài mà cô mở hoài không ra chỉ có thể trơ mắt nhìn đám cháy càng lúc càng lan rộng, khói lượn lờ mù mịt.
Hơi nóng cộng với khói phả vào người làm Hạ Vy vô cùng khó chịu, cô ôm ngực ho khan, nước mắt chảy giàn giụa.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trong lúc Hạ Vy tuyệt vọng trong đầu lại xuất hiện bóng dáng Gia Bảo.
Không được, cô không thể chết ở đây. Con trai con còn đang đợi cô trở về. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.pro
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sức lực chợt ùa về, Hạ Vy nắm lấy khung cửa sổ nhìn ra cảnh tượng bên ngoài, qua lớp khỏi đen đặc cô mơ hồ trông thấy vài bóng người đang ngẩng đầu giơ tay chỉ trỏ về hướng này. Cô thấy họ tựa như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng của đời mình, lớn tiếng cầu cứu:
“Có ai không? Cứu tôi với. Có ai không? Cứu tôi với. Cứu tôi với...."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bên cạnh, Vân Thi cũng không khá hơn là bao nhưng vẫn còn có sức để chửi rủa:
“Mẹ nó, mấy lũ khốn, tao nguyền rủa chúng mày sẽ chết không được tử tế.” Cô đột nhiên lầm bầm: “Tao không muốn chết, tạo không muốn chết, tạo không muốn chết.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vân Thi loạng choạng chạy đến một bên cửa sổ khác, bám vào thành cửa gào thét.
Xe Audi lao nhanh trên đường với tốc độ chống mặt. Trong xe Thành Trung kinh hãi chỉ tay lên bầu trời: “Phong mau nhìn xem.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tín Phong ngước mắt nhìn theo hướng tay Thành Trung, chỉ thấy ở đằng xa khỏi đen bay mù trời.
Hai anh khẽ biến sắc, nơi đó chẳng phải là hướng tòa chung cư mới xây đang nhốt Hạ Vy cùng Vân Thi?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Trung không dám chậm trễ nhanh chóng gọi cứu hỏa.
“Khánh xảy ra chuyện rồi. Tòa chung cứ đó hình như đang cháy Tín Phong nói nhanh vào điện thoại."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Bằng bất cứ giá nào cũng phải cứu Vy trước. Mày rõ chưa?” Gia Khánh gào lên trong điện thoại, hơi thở dồn dập.
Tín Phong đạp mạnh chân ga, phía sau xe cứu hỏa cũng nhanh chóng đuổi kip.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bên ngoài vang lên tiếng còi cứu hỏa, trong mắt Hạ Vy dâng trào hơi nước, mừng rỡ như điên.
“Được cứu rồi. Tốt quá, tốt quá.” Hạ Vy vừa cười vừa khóc, nỗi sợ hãi trong lòng cũng nhanh chóng tiêu tan, tâm trạng hoảng loạn dần lắng xuống, hi vọng lại bắt đầu nhen nhóm. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.pro
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Trung, Tín Phong và Lâm Huy bước xuống xe. Ba người ngẩng đầu nhìn lên tầng ba, khói đen tản ra xung quanh mang theo mùi khét nồng nặc đến gây mũi.
Thành Trung xoắn xuýt: “Lửa cháy lớn quá chờ đội cứu hỏa dập tắt được lửa...”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Nói đến đây Thành Trung liền im bặt không có cách nào nói tiếp được về sau. Tuy nhiên, mọi người đều dễ dàng đoán được về sau.
Tín Phong dứt khoát nói: “Mày với Lâm Huy ở đây phân công mọi người dập lửa tao lên đó cứu hai em ấy.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Huy nghe vậy chợt tiến lên đề nghị: “Tôi có kinh nghiệm để tôi lên cứu hai cô ấy, tầng ba cũng không cao lắm với lại cách xây ban công này rất dễ leo”
Tín Phong gật đầu vươn tay nắm lấy bả vai Lâm Huy, nghiêm túc dặn dò: “Cẩn thận”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Trung tiến lên ôm chậm lấy Lâm Huy, vỗ lưng cậu động viên, khích lệ.
Lâm Huy gật đầu thật mạnh, mặc đồ bảo hộ, vặn mở chai nước khoảng giơ lên đổ từ trên đỉnh đầu xuống.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trước khi Lâm Huy đi, Tín Phong đột nhiên lên tiếng: “Cậu lên đó cứu Vân Thi trước. Hãy nhớ đấy.”
Thành Trung sững sờ trợn trọn mắt, không hiểu nguyên nhân Tín Phong lại bảo Lâm Huy cứu Vân Thi trước nhưng đây không phải là lúc để truy hỏi hay đôi có nên cứu ai trước. Bởi vì thời gian trôi qua thêm một giây, một phút thì Hạ Vy, Vân Thi sẽ càng thêm nguy hiểm.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Anh yên tâm.” Lâm Huy đồng ý, chạy nhanh đến tòa chung cư, bắt đầu bám vào bệ cửa sổ nhanh nhẹn bò lên, cả người linh hoạt tựa như một chú sóc đang leo cây.
Trông thấy dáng vẻ nhanh nhẹn đầy điêu luyện của Lâm Huy, Thành Trung yên tâm hơn đôi chút. Anh khó hiểu quay sang chất vấn:
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Chẳng phải thằng Khánh đã dặn dò chúng ta phải cứu Vy trước?”
Biểu cảm trên mặt Tín Phong biển hóa rất nhỏ mà mắt thường khó lòng nhận ra, trong mắt hơi loé lên tia áy náy. Anh nhàn nhạt đáp:
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Mục đích của Huy Kha là muốn biết trong lòng thẳng Khánh có ai? Nó đang lo lắng cho Vy, đầu óc không được tỉnh táo, bất chấp mọi hậu quả để cứu Vy ra trước. Chúng ta không chỉ là đồng đội còn là bạn nó sao có thể đứng trơ mắt, mặc kệ nó làm loạn mà phá hủy đi kế hoạch nó vất vả bao năm bố trí trong nháy mắt?”
Có lẽ nói một tràng dài đã vượt quá giới hạn của Tín Phong, mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lâm Huy đang bám vào cửa sổ tầng hai và đang có xu thế vượt lên tầng ba. Anh kiên định nói: “Nếu thằng Khánh trách tội, tao sẽ một mình đứng ra gánh vác.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Tạo cùng mày gánh vác.” Thành Trung cuộn tay đấm vào ngực Tín Phong. Sau đó anh ngước mắt nhìn về phía tầng ba áy náy: "Lần này để em ấy chịu ấm ức rồi. Sau khi mọi chuyện dàn sếp xong xuôi, chúng ta cùng nhau đến xin lỗi em ấy!”
Huy Khá giống như hổ rình mồi, bọn họ cũng hết cách rồi, hi vọng Hạ Vy sẽ hiểu và tha thứ cho bọn họ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Xuyên qua đám khói dày đặc, Hạ Vy mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông đang bám vào thành lan can.
Hạ Vy kích động vô cùng, cổ áp chế cơn ho khan như muốn xé toạc cổ họng. Cô hô to, vươn tay vẫy vẫy: “Tôi ở đây, tôi ở đây. Cứu tôi với.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vân Thi đang đứng ở một cửa sổ khác nghe vậy liền lật đật chạy sang, đẩy mạnh Hạ Vy sang một bên gào lên:
“Mau cứu tôi nhanh lên. Anh muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể cho anh chỉ cần anh cứu tôi khỏi nơi quái..."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vân Thi chưa nói xong đã bị khỏi làm cho họ sắc sụa. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.pro
Hạ Vy bám lấy khung cửa mới có thể đứng vững, mở to cặp mắt đầy trông mong nhìn người đàn ông kia đang dùng thứ gì đó phá cửa sổ từ bên ngoài.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Huy nhìn hai người phụ nữ mặt mày lem luốc trấn an: “Hai cô đừng sợ tôi là người của anh Khánh, tôi sẽ cứu hai cô ra.”
Gia Khánh cho người đến cứu cô? Vậy chứng tỏ Huy Kha vẫn chưa làm hại đến anh, anh không xảy ra chuyện gì. Rốt cuộc tảng đá đè nặng trong lòng Hạ Vy mấy ngày nay cuối cùng đã có thể rơi xuống đất.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy vội đưa mắt tìm kiếm nhưng cho dù cô có căng mắt hết cỡ cũng không trông thấy bóng dáng quen thuộc trong đám đông đang hối hả dập lửa bên dưới.
Hạ Vy thoáng thất vọng, nụ cười trên khỏe môi cũng dần tan đi. Cô cất giọng, mang theo cảm kích khôn nguôi: “Cảm ơn anh. Anh vất vả rồi. Cẩn thận đừng để lửa làm bỏng”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vân Thi nghe nói Lâm Huy là người Gia Khánh vì vậy chẳng thèm kiêng nể gì nữa, khuôn mặt vô cùng hống hách, nói bằng giọng điệu ra lệnh:
“Này, anh mau nhanh tay chút coi, tôi sắp bị ngạt khói chết rồi đây. Tôi mà có chuyện anh Khánh nhất định sẽ không tha cho anh đâu.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tốc độ cậy cửa của Lâm Huy cực kì nhanh, mắt lại nhìn về phía người phụ nữ đang nói chuyện với mình bằng giọng điệu hách dịch trong lòng bỗng cảm thấy hơi khó chịu.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu