Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



Hạ Vy làu bàu mắng chửi Gia Khánh trong miệng tuy nhiên vẫn rất nghe lời, ngoan ngoãn chạy đi làm thủ tục xuất viện cho hai bố con. Mặc dù, anh không chịu nói rõ nguyên nhân đột ngột xuất viện nhưng cô tin chắc đến tám, chín phần là có liên quan đến kẻ thù của anh.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Bảo bị bắt cóc chính là bằng chứng rõ nhất. Hạ Vy đâm ra lo lắng và bất an.



Sau khi hoàn thành xong thủ tục, Hạ Vy trở về phòng bệnh, y tá Đào ngồi ở một bên chống cằm nhìn Gia bảo làm bài tập, thấy cô về liền đứng lên: “Cô về rồi vậy tôi đi trước.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy cảm ơn rồi tiễn y tá Đào ra đến tận cửa, cô quay về phòng bắt đầu thu dọn quần áo và đồ dùng cá nhân cho vào vali.



Gia Bảo thấy thế ngẩng đầu khỏi vở bài tập tò mò hỏi: “Mẹ thu xếp hành lý sớm vậy ạ?



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy gấp áo đặt ngay ngắn vào vali ngẩng đầu lên cười nói: “Lát nữa chúng ta xuất viện:



Ngay lúc Hạ Vy thu dọn món đồ cuối cùng bỏ vào vali cửa phòng bị gõ mấy tiếng, cô chạy đến mở cửa.Quân Sang cười toe toét nói ra mục đích hôm nay bản thân đến: "Xe đã chuẩn bị xong, anh Khánh bảo tôi sang đây gọi cô với Gia Bảo. Cô chuẩn bị xong hết chưa có cần tôi giúp một tay không?"



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn









Hạ Vy cười nói bản thân đã thu dọn xong, nhìn đống quà chất đầy phòng rối rắm: “Còn quà cáp phải giải quyết sao đây?”



Quân Sang đảo mắt, anh thu hồi tầm mắt thuật lại nguyên lời Gia Khánh: “Anh Khánh bảo không cần mang theo, xe không có chỗ để cứ vứt thôi. Sau này cô với Gia bảo muốn ăn thứ gì trong số này thì mua lại là được.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy cạn lời cuối cùng quyết định quyên góp số quà này cho bệnh viện để họ trao tặng cho các bệnh nhân ở đây.



Quân Sang nhiệt tình giúp cô kéo hành lý dẫn đường hai mẹ con xuống cổng bệnh viện.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Mưa đã tạnh, đường loang lổ vũng nước mưa. Bầu trời trong xanh đến lạ, mây trắng bồng bềnh trôi, mặt trời ló dạng. Cảnh đẹp ý vui.



Vừa xuống đã trông thấy chiếc Maybach đậu ở ven đường, Quân Sang mở cửa, Gia Khánh đã ngồi đợi ở trong xe từ sớm. Hạ Vy cảm ơn với Quân Sang rồi bế con ngồi vào xe.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Quân Sang bỏ hành lý vào cốp xe sau đó nhanh chân đến mở cửa ngồi vào ghế lái, xe chậm rãi lăn bánh hòa dòng xe đông đúc trên đường.



Gia Bảo ngồi ở giữa hai người, háo hức nhìn ra bên ngoài xem nhà cửa, xe cộ trên đường, được một lát cảm thấy không còn thú vị bắt đầu bám lấy Gia Khánh và Hạ Vy ríu rít kể lại những chuyện thú vị trong bệnh viện mà mấy chị y tá từng kể cho cậu nghe.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Ngồi trên xe hơn hai mươi phút, Hạ Vy mới bắt đầu nhận ra xe di chuyển đến những con đường căn bản không phải là hướng về nhà Gia Khánh, cô bèn lên tiếng: “Chúng ta không về nhà anh?”



Kết quả đổi được câu nói tràn đầy bí hiểm của Gia Khánh: "Lát nữa em sẽ biết.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy bĩu môi, tuy trong lòng còn rất tò mò nhưng không thèm truy hỏi nữa.



Xe lái thêm tầm nửa tiếng nữa thì rẽ vào một con đường khá vắng vẻ vì ngoại trừ xe họ ra không có lấy bất kì phương tiện đi lại nào khác. Hạ Vy thích thú nhìn ngắm khung cảnh ngoài cửa kính, hai bên đường trồng hoa dã quỳ, một màu vàng rực rỡ lóa sáng dưới ánh mặt trời đẹp đến say lòng người.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Bảo ngồi trên đùi Hạ Vy, đôi bàn tay nhỏ nhắn bám vào cửa, hai mắt mở to hưng phấn ngắm nhìn, thỉnh thoảng còn kích động reo lên.



Xe chạy thêm một đoạn rồi chậm rãi dừng trước cánh cổng sắt đen tuyền chạm trỗ họa tiết kì lân.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn










Cuối cùng Hạ Vy đã hiểu ẩn ý trong câu nói kia của



Gia Khánh. Cô trợn mắt nhìn tòa biệt thự xa hoa trước mặt.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Cổng mở ra, xe lái thẳng vào bên trong. Băng qua bãi cỏ, vườn hoa, hồ nước mới đến một trong số những căn biệt thự họ định sống tạm.Hạ Vy đẩy cửa bước xuống xe, nhìn căn biệt thự thiết kế theo phong cách châu Âu lấy gam màu trắng, xám chủ đạo trước mặt không khỏi tạch lưỡi cảm thán về mức độ xa hoa của nó. So với biệt thự nhà họ Đặng, Trần chỉ có hơn chứ không kém.



Gia Khánh “yếu ớt” được Quân Sang dìu đến bên cạnh Hạ Vy, thấy cô cứ đứng đờ ra không chịu tiến vào trong, anh nhắc nhở: “Vào thôi."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy dắt tay Gia Bảo đi vào trong biệt thự, hàng loạt món đồ đắt tiền đập vào mắt, cô nuốt nước miếng.



Gia Bảo tò mò ngó nghiêng nhìn xung quanh.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy tiến đến trước mặt Gia Khánh, quan sát kĩ anh từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên một bộ dạng muốn nói lại thôi. Gia Khánh hơi liếc mắt nhìn Quân Sang đang đỡ lấy mình nhàn nhạt nói: “Cậu ấy không phải người ngoài.”



Hạ Vy ngượng ngùng cười với Quân Sang tiến lên thêm một bước thấp giọng hỏi: “Anh nhận hối lộ à?” Quân Sang cúi đầu nhìn mũi chân, cố nén xuống cảm giác muốn cười. Không ngờ đến một ngày lại có người can đảm không sợ chết dám đứng ra nghi ngờ Gia Khánh nhận hối lộ.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Khóe môi Gia Khánh giật giật, lạnh lùng cốc đầu Hạ Vy phun ra hai chữ: “Linh tinh.”



Hạ Vy vẫn không buông tha tiếp tục hỏi: “Đừng nói tòa biệt thự này là anh thuê nha? Một năm chắc tốn kha khá tiên?”Hạ Vy rất muốn nói thêm rằng anh không cần sĩ diện trước mặt con trai. Bọn họ có thể dọn đến ở căn hộ của anh nhưng sau khi cân nhắc lợi và hại cô quyết định không nói ra khỏi miệng tránh cho chọc giận anh. Ủng hộ team chúng mình bằn*g cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Đổi lại là ánh mắt xem thường của Gia Khánh. Hạ



Vy đang há miệng tính nói thì một người đàn ông trung niên từ trên lầu đi xuống bước nhanh đến chỗ bốn người. Cô còn đang đoán xem người nọ là ai thì ông dừng lại trước mặt Gia Khánh cười niềm nở với anh: “Cậu Khánh đến rồi. Xin lỗi vì đã không đón tiếp cậu từ sớm.” Gia Khánh đến quá đột ngột khiến Cao Khánh không kịp trở tay, “Tôi đã thu xếp ổn thỏa phòng cho cô Vy cùng Gia Bảo. “Chú vất vả rồi.” Gia Khánh rất có phong thái của một vị thiếu gia giàu có.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Trước biểu hiện nhiệt tình và có phần kính trọng quá mức của người đàn ông trung niên đối với Gia Khánh, Hạ Vy dường như hóa đá tại chỗ. Trong đầu lóe lên ý nghĩ đây là tòa biệt thự của anh, khiến cô khiếp sợ không thôi.



Gia Khánh chỉ là luật sư trong tay lại nhiều tiền đến vậy, anh không nhận hối lộ lẽ nào là buôn lậu? Hạ Vy nuốt nước miếng.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Suy nghĩ của Hạ Vy đều viết hết lên mặt, Gia Khánh dở khóc dở cười lần nữa gõ đầu cô: “Đừng suốt ngày nghĩ đến mấy thứ ngốc nghếch nữa. Đây là biệt thự của anh, dùng tiền trong sạch để mua.



Gia Bảo liền giơ ngón cái khen anh: “Bố thật lợihai."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Cao Khánh quay sang cười hiền lành với Hạ Vy và Gia Bảo giới thiệu: "Tôi là người trông coi ở đây, tên Cao Khánh.” “Chào chú. Tôi là Hạ Vy Hạ Vy lúng túng chào. "Cháu là Gia Bảo ạ.” Gia Bảo cười tí mắt.



Sau khi sắp xếp chỗ ở cho hai mẹ con Hạ Vy, Gia Khánh lủi thủi bước vào phòng anh, dáng vẻ yếu ớt đã rũ sạch. Anh nhìn căn phòng rộng lớn mà thở dài thời thượt. Giá như cô ở cùng anh thì tốt rồi nhưng anh không thể mặt dày cướp lấy mẹ của con trai về làm của riêng được chỉ đành ngậm ngùi “chăn đơn gối chiếc”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh bước vào nhà tắm, chẳng mấy chốc bên trong đã vang lên tiếng nước.



Điện thoại đặt trên bàn không ngừng rung lên, màn hình nhảy nhất hiển thị tên người gọi đến là “Mẹ.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh quấn khăn đi ra, mái tóc đen nhánh nhỏ nước tí tách, có hạt trượt trên xương quai xanh gợi cảm, có hạt lại lăn trên cơ bụng rắn chắc. Anh liếc mắt liền nhìn thấy điện thoại đang phát sáng, thong thả bước đến. Mày anh nhướn cao cầm điện thoại lên nhấn nút nghe. “Mẹ gọi con có chuyện gì không?” “Đứa con không có lương tâm này, bao lâu rồi không chịu về nhà bây giờ đến nhận cuộc gọi của mẹ cũng không muốn? Tôi khổ quá mà.” Nguyễn Thanh Vân ở đầu dây bên kia thở dài oán trách. “Thời kì phản nghịch của con bao giờ mới chịu kết thúc đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK