Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Thành Trung chảy mồ hôi lạnh thay Diệp Loan âm thầm than khổ, người phụ nữ của anh lại ăn trúng thứ gì mà lên cơn nữa rồi, dám đến đây gây sự với Gia Khánh. Anh xoay người đóng cửa lại, ngăn chặn tầm mắt của mấy chục đôi mắt hiếu kì đang nhìn chòng chọc vào phòng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Thành Trung chạy nhanh đến đứng giữa Diệp Loan và Gia Khánh, bị bốn cặp mắt hừng hực lửa chiếu vào người, anh có cảm tưởng bản thân sắp bị thiêu cháy thành tro đến nơi. Anh sờ sờ mũi, cười hề hề nói: “Hai người bình tĩnh lại đi, có chuyện gì từ từ giải quyết.



Thành Trung quay người, trưng ra vẻ mặt khổ sở bất lực hỏi Diệp Loan: “Sao em lại đến đây?” Thành Trung rụt rè nắm lấy ngón tay út Diệp Loan, tiếp tục khuyên nhủ: “Mọi người đều là bạn đừng vì những chuyện nhỏ nhặt không đầu làm mất đi tình cảm đôi bên” “Anh tránh ra coi.” Diệp Loan đẩy mạnh Thành Trung sang một bên, hất mặt trừng mắt nhìn khuôn mặt đen sì của Gia Khánh trào phúng nói: “Ai dám làm bạn với tên đàn ông mất nết này, em còn muốnsống lâu một chút. Anh tốt nhất cũng nên tránh xa anh ta nếu không coi chừng một ngày nào đó người yêu bé nhỏ của anh ta ghen tuông mù quáng, tưởng anh có ý đồ với anh ta mà ra tay diệt khẩu anh bây giờ.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Thành Trung nghe mà chẳng hiểu mô tế, trong đầu xuất hiện hàng loạt dấu chấm hỏi to tướng. “Em nói lung tung gì vậy Loan? Cái gì mà anh có ý đồ với thằng Khánh? Cái gì mà bị diệt khẩu?” Gia Khánh nhíu mày, nghe ra ẩn ý trong lời Diệp



Loan, trong lòng anh khẽ rơi lộp bộp: “Cô mau nói rõ, đừng chơi trò úp úp mở mở với tôi.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan cười lạnh, như thể đang nghe chuyện cười vậy, cô ngước mắt mỉa mai: “Anh chơi trò úp mở với Vy được mà không cho phép tôi chơi?”



Thành Trung bị Diệp Loan dọa làm cho sắp suy tim đến đứng không vững lại thấy Gia Khánh sắp bùng nổ đến nơi, anh vòng qua bàn làm việc tới gần Gia Khánh khoác vai hòa giải: “Loan nhanh miệng vậy thôi, chứ em ấy không có ý gì đâu. Mày đừng để bụng nha.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Gia Khánh đẩy Thành Trung ra buồn bực: "Mày nên quản lý người phụ nữ của mày cho tốt vào.”



Diệp Loan cười to hơn, lần nữa chỉ vào mặt Gia Khánh giễu cợt: “Nói mà không biết ngượng mồm, vậy sao anh không quản lý tốt con Thi, sao không xích nó lại để nó xổng chuồng chạy loạn bên ngoài cần người?” “Cô có ý gì?” Gia Khánh bắt đầu xâu chuỗi lại nộidung trong những câu nói Diệp Loan đá đều anh, sốt ruột hỏi: “Vy xảy ra chuyện? Cô ấy đang ở đâu?” “Xem ra anh không đến nổi ngu ngốc." Giọng điệu Diệp Loan nghe sao cũng thấy giống đang chế nhạo hơn là khen ngợi.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Lòng Gia Khánh nóng như lửa đốt, đoán rằng Hạ Vy bị thương nặng lắm nên Diệp Loan mới hùng hổ chạy đến đây thay cô trút giận. Thấy Diệp Loan mãi không chịu nói vào trọng tâm, anh đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn gắn giọng: “Rốt cuộc em ấy bị làm sao?” “Em mau nói rõ đi Loan.” Thành Trung phát giác ra không đúng, nôn nóng thúc giục.



Ngay khi Diệp Loan mở miệng tính nói ra tất cả cửa phòng bất ngờ bị mở toang, một bóng người bước nhanh vào phòng kèm theo đó là giọng nói tràn đầy kinh ngạc vang lên: “Ôi! Loan với anh Trung cũng có ở đây à? Em đến không đúng rồi.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan nghe thấy giọng nói đó ngay lập tức nổi giận dùng đùng quay phắt người lại, nhào đến túm lấy bả vai Vân Thi: “Mày còn dám bén mảng đến trước mặt tan. Lá gan lớn nhỉ?”





Câu nói vừa dứt trên mặt Vân Thi liền đón nhận một cái tát nảy lửa, cô ôm mặt đau lớn chưa kịp kêu lên bên má còn lại đã chịu thêm một cái. Diệp Loan đẩy mạnh, cô mất thất bằng ngã nhào ra đất.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Thành Trung giật bắn, lại thấy Diệp Loan tiến lên có vẻ muốn tiếp tục ra tay đánh Vân Thi, vội vàng sải bước nhanh đến kéo cô. Anh không thích Vân Thi,ngoài ra còn có phần chán ghét người phụ nữ bụng dạ nham hiểm này, nhưng đã là đàn ông khi nhìn thấy cảnh này đều sẽ không nhịn được mà đứng ra khuyên can. Anh dỗ dành Diệp Loan: "Cục cưng đừng giận, ngoan, anh thương. “Mẹ nó, ngoan cái đầu anh đó. Anh dám bênh vực nó?” Diệp Loan trừng mắt thở phì phò.



Vân Thi thừa dịp đó, lồm cồm bò dậy, khuôn mặt đượm vẻ đáng thương và oan ức chạy đến ôm chầm lấy Gia Khánh nức nở: “Anh Khánh cứu em với, cô ta điên rồi khi không lại đánh em, hu hu hu.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan tức đến xì khói, giằng khỏi tay Thành Trung nhưng không thành nên càng thêm giận dữ, căm tức nhìn Vân Thi, nếu ánh mắt có thể giết người thì Vân Thi đã toi mạng rồi: “Bớt ở đây đóng kịch tỏ vẻ ngây thơ, vô tội đi. Cô làm chuyện xấu gì thì chính bản thân biết rõ. “Cô đừng vu khống tôi.” Vân Thi khóc dữ dội hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn ướt đẫm nước mắt, ngẩng đầu đáng thương nói với Gia Khánh: “Anh đưa em rời khỏi đây nhé? Em sợ lắm." Cập nhật nhanh nhất tr*ên Truyện88.vip



Trong lòng Vân Thi cực kì sốt ruột, sợ Diệp Loan nói toạc ra chuyện Hạ Vy có con với Gia Khánh nên mới từ bệnh viện chạy thẳng đến văn phòng luật K&K, ý định ngăn cản Diệp Loan lại không ngờ cô vẫn đến chậm một bước.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Diệp Loan tức điên, trên đời này không ngờ lại có con đàn bà trơ tráo, mặt dày như thế, cô cảm thấy mình tức đến mức muốn lên tăng xông luôn rồi: “Con mẹ nó chứ. Mày không đi làm diễn viên thậtsự uổng phí tài năng đó. Tạo vu khống mày sao? Con mẹ nó chứ, cái con đàn bà trơ trẽn này.” “Hu hu hu, tôi thật sự không hiểu ý cô.” Mặt Vân Thi tái mét giống như bị những lời Diệp Loan dọa cho



SO.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy đã cầu xin Diệp Loan nhiều lần đừng đem chuyện cô có con nới với Gia Khánh hay Thành Trung nghe. Hôm nay cô đến đây mục đích ban đầu chỉ là khiến cho Gia Khánh thấy được bộ mặt thật độc ác của Vân Thi mà thôi nhưng hiện tại cô đã hoàn toàn bị Vân Thi chọc tức, quên sạch sành sanh mấy lời Hạ Vy dặn dò: “Giờ mày xông đến văn phòng chẳng phải chứng minh một điều mày có tật giật mình? Muốn chạy đến để ngăn cản, không cho tao đem chuyện Vy có con với anh ta?”



Vân Thi trợn to mắt khiếp sợ đến quên cả khóc. Thành Trung cũng ngớ người, Diệp Loan nhân cơ hội này thoát khỏi lòng Thành Trung. Nhưng người bất ngờ nhất phải kể đến Gia Khánh. Tất cả mọi âm thanh xung quanh dường như biến mất trong đầu anh không ngừng phát đi phát lại câu nói của Diệp Loan: “Giờ mày xông đến văn phòng chẳng phải chứng minh một điều mày có tật giật mình? Muốn chạy đến để ngăn cản, không cho tạo đem chuyện Vy có con với anh ta?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy có con mà đứa con đó lại là con anh? Anh có con trai? Đứa con thuộc về riêng anh?



Gia Khánh chấn động, quên luôn cả việc hít thở.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Anh từ trạng thái sững sờ chuyển sang mừng rỡ, kích

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK