**********
Hạ Vy bình tĩnh đóng cửa lại, liếc mắt sang phòng bệnh bên cạnh, trông thấy tám người vệ sĩ đang đứng ngoài phòng bệnh thì giật mình. Sáng nay lúc ra ngoài mua đồ ăn sáng cô còn chưa nhìn thấy những người này mà? Quá nhiều người đến thăm bệnh làm phiền nên Gia Khánh dứt khoác thuê luôn vệ sĩ bảo vệ? Nhưng dù mục đích là gì đông người như vậy cũng khiến cô cảm thấy an tâm hơn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Gia Khánh ở ngay sát bên cạnh, dưới mí mắt của anh, Vân Thi chắc không đến mức mất đi lý trí mà động đến Gia Bảo trừ khi cô ta muốn anh thấy được bộ mặt thật ác độc đằng sau lớp da xinh đẹp giả vờ ăn ngày thi nhi ngoan hiền, ngây thơ giỏi lừa người này.
Vân Thi bị đẩy lùi về sau mấy bước, hôm nay cô mang giày cao gót mười phân liền mất thăng bằng loạng choạng một lúc mới có thể đứng vững. Cô rất muốn mắng Hạ Vy nhưng nhìn thấy tám người vệ sĩ mặt lạnh cách đó không xa, sợ mất hình tượng trước họ cô chỉ có thể nhẫn nhịn đè thấp giọng oán trách: "Mày đối xử với người đến thăm bệnh như vậy?” Hạ Vy lười đôi có thêm trực tiếp bước lên một bước vung tay tát mạnh vào mặt Vân Thi, nhìn đầuVân Thi lệch sang một bên cùng với biểu cảm sững sờ không thể tin kia, cô lạnh lùng nói ra từng chữ: “Cái tát này là tao thay mặt con trai tao trả lại mày.” “Vy, có gì từ từ nói. Mày không nên động chút là ra tay đánh người.” Vân Thi ôm mặt, trong mắt tràn ngập oán độc bắn về phía Hạ Vy nhưng giọng nói lại nức nở, nghẹn ngào.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Diệp Loan ở bên cạnh hưng phấn đến mức muốn vỗ đùi tuy nhiên sợ làm ảnh hưởng đến bầu không khí đang tốt đẹp, chỉ có thể âm thành cười như điên như dại trong lòng. Hai mắt nhìn Hạ Vy càng lúc càng phát sáng.
Âm thanh cái tát quá lớn, mấy người vệ sinh đẳng kia cũng nghe thấy, tư thế vẫn đứng nghiêm như cũ nhưng ánh mắt lại đồng loạt liếc về phía bên này.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy thấy đến giờ phút này mà Vân Thi vẫn còn có thể diễn kịch được thì cực kì chán ghét. Nhìn biểu hiện lúc này của Vân Thi, cô đoán ra ngay có lẽ vì đảm vệ sĩ kia hoặc có lẽ nguyên nhân sâu xa hơn là vì Gia Khánh, cô ta muốn giữ hình tượng thục nữ, yếu đuổi nên không tiện ra tay đánh trả. Cô cười lạnh, vậy cô ta cứ diễn vai kẻ tốt đi, cô hôm nay sẽ vào vai phản diện.
Hạ Vy không chút do dự vung tay, thấy Vân Thi giả vờ đáng thương lùi lại, động tác cô rất nhanh, thêm một cái tát nảy lửa nữa rơi xuống mặt Vân Thi. Cái tát này còn mạnh hơn cái tát ban đầu, bàn tay tiếp xúc với da mặt phát ra âm thanh cũng giòn tan, vang dội hơn.“Cái này vẫn là thay con trai tao trả lại cho mày.” “Hay.” Diệp Loan kìm không được hôn lên một tiếng khen ngợi, tay cũng vỗ “bốp” một cái. Cô xem mà máu cả người cũng sôi sục theo.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tám người vệ sĩ giật mình, không ngờ đến sẽ chứng kiến màn đánh nhau giữa hai người phụ nữ, không nói đúng hơn là màn bắt nạt một người phụ nữ yếu đuối, nhưng nhìn thế nào cũng thấy người phụ nữ ra tay kia có khuôn mặt rất hiền lành nha. Mấy anh đều không hẹn mà cùng nghĩ đến, không nên nhìn mặt mà phán đoán một người. Dù thấy cảnh bất bình nhưng bọn họ đang có nhiệm vụ trên người không tiện ra tay lo chuyện bao đồng.
Vân Thi ôm hai bên mặt, hai tai ong hết cả lên, hình tượng yếu đuối nứt toạc ra, lửa giận thiêu sạch lý trí. Trong nháy mắt, cô giống như người đàn bà chanh chua, đanh đá, trong lòng chửi rủa đám vệ sĩ ngu ngốc đứng đực ra đó không chịu chạy vào báo cho Gia Khánh. Cô nhào lên muốn tát lại Hạ Vy. Nhưng Hạ Vy dường như có sự chuẩn bị nhanh nhẹn né tránh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đánh không được Hạ Vy, Vân Thi tức đến phát run, mắt trừng lớn hết cỡ như thể sắp rớt ra ngoài đến nơi, điên cuồng gào thét chói tai: “Con chó mày dám đánh tao."
Hai móng vuốt đỏ choét hướng mặt Hạ Vy đánh tới. Diệp Loan phản ứng cực nhanh, trước khi móng vuốt đó sắp chạm vào mặt Hạ Vy, chạy đến đẩy mạnh Vân Thi ra.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vân Thi ngã sõng soài ra đất, khuỷu tay truyền đến con đau rát, nhìn xuống thấy tay bị trầy mộtđường dài đang không ngừng rỉ máu. “Tạo cho mày chút màu sắc mày lại muốn mở cả phường nhuộm?” Vân Thi lồm cồm bò dậy, nếu không phải vì Gia Khánh ở đây cô cần gì phải đứng im một chỗ mặc cho Hạ Vy và Diệp Loan bắt nạt. Chắc chắn Hạ Vy hiểu rõ điều này mới không kiêng nể gì mà ra tay, một con đàn bà thường này yếu đuối hiện tại lại dám ở trước mặt cô láo toét.
Hai cái tát giáng trên mặt Vân Thi vẫn không thể khiến cơn giận giữ và phẫn nộ trong lòng Hạ Vy nguôi ngoai, mặc kệ bàn tay đau rát, cô từng bước từng bước tiến lại gần Vân Thi. Trước khi cô ta kịp đứng lên mà vươn tay tát thêm một cái nữa. “Những việc mày đã làm với con trai tạo, chỉ đánh mày mấy cái là tao đã quá nương tay rồi.” Ủng hộ team chúng mình b*ằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đánh thôi là may mắn lắm rồi, Hạ Vy hận không thể giết chết Vân Thi ngay tại đây.
Khuôn mặt dữ tợn của Vân Thi nháy mắt thay bằng vẻ đáng thương, nước mắt nói chảy là chảy, tư thế muốn đứng dậy biến thành quỳ xuống, nắm lấy tay Hạ Vy khóc lóc thảm thiết: “Hóa ra mày đánh tao nãy giờ là vì chuyện con trai mày ở bệnh viện, người dân toàn thành phố đều biết là do bác sĩ Thắng làm, ông ta cũng đã đầu thú nhận tội. Tại sao mày lại đổ lên đầu tạo, hôm đó tạo chỉ tình cờ đi ngang qua mà thôi. Tao không biết gì hết thật đó. Vy mày tin tao được không, hôm nay tao đến đây thật sự chỉ muốn thăm và nhìn mặt con trai mày. Tao rất tò mò đứa bé đó có bộ dạng như thế nào, chúng ta làm bạn bao nhiêu năm rồi chẳng lẽmày không tin vào nhân phẩm tao?. “Bớt ở trước mặt tao diễn kịch đi. Mày mà không có ý đồ giết hại con trai tao thì mặt trời mọc ở đẳng Tây rồi.” Hạ Vy hừ lạnh trào phúng, hất bàn tay Vân Thi ra.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy cho rằng bản thân dùng lực rất nhẹ không đến mức khiến Vân Thi lần nữa ngã nằm ra đất như thế này. “Lúc tao biết mày có con với anh Khánh tạo vô cùng tức giận nhưng chưa từng nghĩ đến sẽ làm hại đứa bé đó. Tạo sao có thể ác độc ra tay với con trai anh ấy, huống hồ con chỉ mới bốn tuổi? Tao đến đây chính là muốn nói với mày biết một tiếng, sau này tạo lấy anh Khánh, tao nhất định sẽ xem Gia Bảo như con trai ruột, đối xử với con thật tốt. Mày không muốn cũng không sao, tao không ép buộc nhưng vì sao lại đánh tao? Tao đã làm gì sai chứ hu hu hu? Tao... Vân Thi khóc càng to hơn, nằm trên sàn nhà, khóc đến hai vai run rẩy.
Tám người vệ sĩ trợn to mắt trước cảnh tưởng thay đổi chóng mặt này. Cô bị đánh kia diễn sâu thật, lúc đáng thương lúc lại hung dữ, khiến cho bọn anh mang tầm mắt. “Mày có chán không chứ tạo nhìn mày diễn mà chán ngấy lắm rồi.” Hạ Vy mất kiên nhẫn lớn tiếng ngắt lời
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vân thi đột nhiên quay ngắt ba trăm sáu mươi độ, trở lại diễn kịch ban đầu, Hạ Vy còn đang nghĩ xem cô ta lại tiếp tục giở trò gì nhưng chưa cần cô vận dụng tế bào não của mình, sau lưng vang lên giọng nói