Mục lục
BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********



Để phòng ngừa bất trắc, Gia Khánh bảo Hạ Vy và Diệp Loan đứng cách xa quan sát còn ba người đàn ông thì vây quanh bàn, Minh Tuấn cẩn thận thảo nơ bướm, chậm rãi xé từng lớp giấy bọc.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy hồi hộp rướn cổ theo dõi, hai bàn tay nắm chặt vào nhau đến túa đầy mồ hôi, trước đó là xác mèo chết, tối nay sẽ là thứ gì? Lớp giấy lần lượt gỡ ra lộ ra một hộp màu trắng. Minh Tuấn mở hộp trắng, bên trong lại đựng thêm một hộp trắng nữa, cứ lặp lại hơn năm lần như thế, kích thước hộp quà ngày càng nhỏ dần. Anh không vui chửi lên một câu:



“Má nó, lão rảnh thật cứ như đang chơi gỡ giấy bóc quà may mắn ấy, mấy lớp rồi."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Gia Khánh đứng một bên theo dõi mặt cũng biến đen, cực kì thiếu kiên nhẫn. Thành Trung khoa trương hơn ngáp dài một cái.



Minh Tuấn mở ra, bên trong lộ ra hộp hình vuông kiểu dáng và họa tiết khác hẳn mấy cái trước, như bị dẫn cho một lớp giấy hoa, không thể nhìn thấy đồ vật bên trong. Mọi người nín thở chờ đợi anh mở nắp. Hạ Vy rất tò mỏ, hộp nhỏ thế này thì đựng được thứ gì nhưng rất nhanh cô đã có đáp án.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bầu không khí im ắng chợt vang lên tiếng bật nắp "tách.” Chưa đầy một giây sau nước bên trong bắn ra tung tóe, ba người đàn ông phản xạ rất lao người bật ra xa, Gia Khánh vươn tay ôm Hạ Vy vào lòng, lần mấy vòng trên đất. Cô thấy trời đất quay cuồng, bên tai nghe thấy tiếng chửi văng vắng của Thành Trung phía xa, tiếng xèo xèo, cùng âm thanh vật nặng ngã trên đất: "Má axit sunfuric, lão ta điện rồi."



Hạ Vy siết chặt áo trước ngực Gia Khánh, tim đập bang bang, sau vài vòng lần thì dừng lại, toàn thân anh đè lên người cô, trên cổ phả lên hơi thở nóng hổi, dồn dập. Sau khi hoàn hồn, cô lập tực đỡ anh ngồi dậy, lo lắng hỏi: "Anh không sao chứ?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Hạ Vy hốt hoảng sờ mó Gia Khánh một lượt từ trên xuống dưới, anh phì cười: "Anh không bị thương."Anh chợt ghé sát vào tại Hạ Vy đè thấp giọng, mập mờ nói: “Nhưng cái kia thì sắp xảy ra chuyện rồi. Em còn sờ nữa súng sẽ lên nòng đấy.”



Hạ Vy trừng mắt, vội rụt tay lại, vừa tức vừa lo, đã là giờ phút nào còn đùa được, biết Gia Khánh không bị thương, cô thoảng an lòng. Trong lúc Hạ Vy nhìn quanh xem xét mọi người, mày Gia Khánh hơi nhăn lại, trán lấm tấm mồ hội, trên vai truyền đến từng trận đau nhức, anh vội đưa tay lên lau, trong tích tắt khôi phục dáng vẻ bình thường.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Năm người lục tục bò dậy, Minh Tuấn cầm áo khoác được anh nhanh tay lẹ mắt cởi ra ném dưới sàn trong lúc bỏ chạy giơ lên, chặc lưỡi cảm thán:



“May mình phản xạ tốt không bây giờ lưng đầy lỗ rồi.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy nhìn thấy chiếc áo khoác đáng thương bị ăn mòn thủng chi chít chỗ mà rùng mình, không dám tưởng tưởng ra cảnh bị axit văng trúng vào người. Cô lo lắng hỏi: "Có ai bị thương không?"



Mọi người đồng loạt lắc đầu, cả đảm tiến đến bên bàn xem, ghế salon và thảm trải sàn không may mắn như năm người bọn họ, thảm trạng vô cùng thê thảm ăn mòn lỗ chỗ, lồi lõm như mặt rỗ, trông thật rợn người. Hạ Vy hít một ngụm khí lạnh.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vẻ mặt Diệp Loan ngay tức khắc sầu não, khóc không ra nước mắt, cất lời than vãn: “Nhà của tôi, tiền của tôi.” Càng xót tiền thì càng hận lão Đại Dũng, cô thật muốn lôi ông ta ra băm thịt vứt cho chó ăn. Đồng thời cũng rất tò mò hỏi ra nghi vấn trong lòng. "Sao nó bắn ra được hay vậy?”



Minh Tuấn cười ha hả: “Cho anh hỏi một câu được không Loan? Có phải ngày xưa đến tiết hóa em ngủ gật đúng không?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Mặt Diệp Loan dại ra, chuyện này thì có liên quan gì đến việc ngủ gật trong tiết hóa? Gia Khánh tốt bụng lên tiếng giải thích: “Trong hộp đựng axit sunfuric đậm đặc đồng thời có cơ quan chứa nước, khi Tuấn mở nắp sẽ khởi động cơ quan, nước tự động rơi vào axit ngay lập tức xảy ra phản ứng hóa học, tỏa ra một lượng nhiệt lớn. Vì axit sunfuric đặc giống như dầu và nặng hơn nước, Nên khi cho nước vào trước, nước sẽ nổi trên bề mặt axit, phản ứng xảy ra, nước sôi lên và bắn tung tóe." Sau đó là trào phúng: "Khả khen cho lão hao tâm tổn trí nghĩ ra được món này, cũng rất dụng tâm.



Hạ Vy sở sở mũi, kiến thức hóa học ngày xưa ùa về như thủy triều. Diệp Loan gật gù, có vẻ đã mơ hồ nhớ ra. Thành Trung nhập vai thầy giáo chấp hai tay sau mông nghiêm túc tổng kết: "Chúng ta phải nhớ kĩ điều này khi thí nghiệm với axit sunfuric đậm đặc, phải cho axit sunfuric từ từ vào nước chứ không được làm ngược lại. Em hiểu chưa Loan?" Diệp Loan đen mặt, đạp cho Thành Trung mấy phát. Gia Khánh nhíu mày, chủ đề hình như đi quá xa rồi, buồn bực nói: "Tập trung tình thần đối phó với lão." Sau đó anh hất cầm ra hiệu cho Thành Trung và Minh Tuấn.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Minh Tuấn hớn hở chạy đến phụ giúp Hạ Vy và Diệp Loan dọn đẹp đống tàn cuộc. Thành Trung nhận mệnh lấy điện thoại ra gọi mấy người được phải đến bảo vệ hai cô. Bên này, Gia Khánh cũng rút điện thoại ra quay số, đầu dây bên kia rất nhanh có người bắt máy, anh nói thẳng vào chủ đề chính: “Người mày phải đi theo dõi lão Dũng, giờ lão đang ở đâu?"



"Được. Mày cứ đến đó trước canh lão." Anh cúp máy, siết chặt điện thoại trong tay. Nếu hôm nay, người mở hộp quà ra là hai cô chẳng phải sẽ bị bỏng nặng sao? Chết tiệt, vậy lão đừng trách anh ra tay tàn độc.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!










Thành Trung thông báo người của anh đã tóm được tên đem hộp quà đến. Gia Khánh cười lạnh: “Đi xử lão



Diệp Loan chỉ chờ có vậy, giơ tay xung phong muốn nhập bọn. Thành Trung nào chịu, không đồng ý, thể là cãi nhau. Hạ Vy biết bản thân đi theo chỉ thêm vướng tay vướng chân, Thành Trung không cho đi tất nhiên có nguy hiểm, bèn khuyên nhủ Diệp Loan. Minh Tuấn được giao cho nhiệm ở lại bảo vệ hai cô



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tiền Gia Khánh và Thành Trung ra cửa, Hạ Vy nhắc nhở hai anh chú ý an toàn, hiếm lắm Diệp Loan cũng lên tiếng nhắc nhở cẩn thận khiến Thành Trung sướng rơn.



Gia Khánh “Ừ." một tiếng, vươn tay xoa đầu Hạ Vy. Nhìn theo chiếc Maybach biến mất trong màn đêm, cô bồn chồn lo lắng không yên.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








***



Trong một phòng Vip tại hộp đêm Bili, Đại Dũng đang hưởng thụ sự phục vụ nhiệt tình của cô nàng vũ nữ bốc lửa, khuôn mặt ông ta đê mê, bàn tay to thô ráp suồng sã nắn bóp, sờ mó thân thể cô ả. Bộ váy mỏng manh che như không che tiếng thành hai mảnh bị ông thô bạo ném xuống đất giống miếng giẻ rách. Cô ả giả vờ thẹn thùng kêu lên, mắt lại lẳng lơ mời gọi, bàn tay nhanh nhẹn lột đồ, đôi chân cũng không thảnh thơi mà chà xát phía dưới của ông.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hai Đại Dũng hắn lên tia máu, gầm lên, đè cô ả xuống chẳng cần bước dạo đầu đã xông vào, diện mạo vốn đã dữ tợn bây giờ càng thêm dọa người vậy mà cô ả bên dưới vẫn hưng phấn đến lạ. Tiếng rên dâm đãng hòa vào tiếng nhạc xập xình.



Trong phòng ngoài Đại Dũng còn có thể bốn người đàn ông khác cũng đang làm việc tương tự. Năm gã đàn ông thô kệch cày cấy hằng say, phóng túng hết mình, dường như không hề biết mệt.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cô ả nằm dưới Đại Dũng sớm đã xụi lơ, chịu không nổi khóc lóc cầu xin: "Em... không được." Ả lùi về sau, ý đồ bỏ chạy nhưng vừa nhích được mấy centimet đã bị ông túm chặt eo kéo về nối tiếp là tiếng rên không dứt. "Vừa rồi lẳng lơ lắm mà, mới mấy hiệp đã không chịu nổi? Đêm nay anh chơi chết em." Đại Dũng hung hăng làm mạnh hơn, dù đang hưng phấn nhưng ông vẫn nhớ đến chính sự, ngoái đầu rống to với “con chó” mình mới thu nhận



"Cẩu mày ra ngoài tìm Khi gầy đi, quái lạ đến giờ còn chưa quay lại, thứ ăn hại." Đại Dũng tức giận cô ả phía dưới càng thêm “chịu trận.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tên Cẩu dù tiếc vẫn lập tức vàng dạ đứng lên, quần mới kéo được một nửa, cửa phòng “ầm" một tiếng đạp bay ra, ba người đàn ông mang theo sắc mặt “đòi mạng” tiến vào, dẫn đầu là Gia Khánh tay phải xách cổ áo một gã đàn ông đen nhẻm gầy tong teo như bị suy dinh dưỡng, phía sau là Thành Trung và một người đàn ông vóc dáng cao lớn, mặt lạnh đến vô cảm, cặp mắt sắc bén như dao phóng đến mấy thân thể trần như nhộng trong phòng.



Gia Khánh cau mày, mùi vị tanh nồng pha lẫn mùi rượu, thuốc lá xông thẳng vào mùi khiến anh muốn buồn nuôn, vứt tên đàn ông trong tay xuống mặt đất. Khỉ gầy lồm cồm muốn bò dậy bị anh nhanh nhẹn dùng chân giảm mạnh lên lưng, gã kêu oai oai hướng đến Đại Dũng đang bày ra vẻ mặt không vui đăng kia cầu cứu. Gia Khánh hừ lạnh, mỉa mai nói: "Mày cũng rất biết hưởng thụ đấy?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Đại Dũng không ngờ ba người dám xông tới phá hỏng chuyện tốt, tuy rất giận dữ nhưng chẳng chịu rời khỏi người cô ả, tiếp tục làm việc, cười đến khoái chí còn có phần trêu tức: "Vậy mày cứ xem cho đã."



Nghe tiếng rên rỉ cùng tiếng gầm gừ phát ra dồn dập, mặt Gia Khánh đầy chán ghét, không nói thêm nhiều lời ra hiệu cho Thành Trung và Tín Phong, hai người phía sau thoắt cái tiến lên. Anh xách Khỉ gầy lên hưởng đến Đại Dũng ném tới.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Đại Dũng bị Khỉ gầy đè lên lưng, đau đến mức tưởng chừng xương sống gãy ra làm đôi, cái kia cũng mềm nhũn xuống, ông rú lên, hất khi gầy xuống, rổng to: "Tụi mày còn đơ ra đấy, mau xử ba thắng nhãi này cho tao."



Đám phụ nữ trong phòng hét toáng, sợ hãi nhặt lấy quần áo bọc lại thân, chạy một mạch ra khỏi phòng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bốn gã kia không dám chậm trễ một giây, quần áo chẳng kịp mặc tử tế đã vội vàng ra oai. Tên Cẩu tiên phong dẫn đầu nhưng gã còn chưa ra tay đã bị một đạp của Tín Phong làm cho ngã quỳ trên đất, đau đến kêu cha gọi mẹ. Thấy Khi gầy còn năm bò ra đất, không chịu chiến đấu, Đại Dũng đạp cho gã một cú thật mạnh mắng: “Thằng ngu mau ra tay. Thứ chó ăn hai."



Nhất thời trong phòng trở nên hỗn loạn, âm thanh thủy tinh vỡ vụn, rượu văng tung tóe, mấy thân ảnh lao vào nhau, đấm đá loạn xạ nhưng chưa được bao lâu, ba anh đã xử đẹp bốn tên đàn ông trong phòng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Gia Khánh lướt qua đám người nằm la liệt, mảnh vỡ thủy tinh, trái cây, thức ăn, rượu và quần áo bừa bãi trên sàn đi đến chỗ Đại Dũng đang bày ra vẻ mặt kinh hoàng cùng cặp mắt trường to mang theo khiếp đảm không thể tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK