**********
Chương 133 Giận dữ phản đối
Copy nội dung từ truyện app
"Dạ không ạ! Con cũng rất thích uống nước ép nho. Hạ Vy lắc đầu, xấu hổ cười vội nhận lấy ly nước từ tay Huỳnh Vân Như uống một ngụm. “Bố đâu mẹ?” Duy Nam khó hiểu, sợ bố quên anh đã nhiều lần nhấn mạnh hôm nay có khách đến nhà chơi mà?
Huỳnh Vân Như nhìn đồng hồ treo tường: “Bố con chắc cũng sắp về rồi. Ông ấy cùng vài người bạn đi đánh golf. Bà lại quay sang nói chuyện với Hạ Vy: “Bố mẹ con làm nghề gì? Có khi nói ra cô sẽ biết đấy.”
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy thành thật trả lời: “Bố mẹ con mất lâu rồi ạ!” “Ôi! Xin lỗi con, con đừng để bụng nha." Huỳnh Vân Như thoáng thất vọng, bà cứ cho rằng Hạ Vy là tiểu thư của một gia đình giàu có nào đấy, bố mẹ chắc cũng có tiếng tăm trong giới thượng lưu. Bây giờ bố mẹ mất rồi vậy đứa nhỏ này chẳng phải có xuất thân bình thường sao? “Con không sao ạ!” Hạ Vy cười đáp, đây là những câu hỏi thường gặp khi ra mắt phụ huynh, cô đã sớm chuẩn bị tâm lý từ trước rồi. “Con đang làm việc trong nước hay nước ngoài?” Huỳnh Vân Như tiếp tục hỏi, bà hỏi thể là có nguyên nhân vì dạo gần đây con trai thường hay bay sang nước ngoài lại cùng đến một nơi, bà có vài lần gặn hỏi nhưng con đáp khả qua loa, toàn lảng tránh sang việc khác. Đột nhiên đi nước ngoài xong mang theo con dâu về nên bà cho rằng hai đứa gặp nhau ở nước ngoài.
Hạ Vy thoảng bối rối nhưng vẫn thành thật đáp: “Con hiện tại đang thất nghiệp a!” “Thất nghiệp?” Huỳnh Vân Như không khống chế được cất cao thanh âm, đặt ly nước ép nho cầm trên tay xuống bàn. Hạ Vy ngượng ngùng gật đầu, trước đó có làm trợ lý cho Gia Khánh nhưng cô đã nhờ Diệp Loan gửi đơn nghỉ việc rồi, mới về lại nên nhất thời chưa đi tìm việc được hơn nữa tình trạng Gia Bảo không tốt cô làm sao an tâm đi làm, muốn ở nhà chăm sóc cho con thêm một thời gian nữa. “Mẹ.” Duy Nam thấy tình hình không ổn vội lên tiếng nhắc nhở Huỳnh Vân Như, anh không ngờ mẹ lại hỏi nhiều đến vậy. “Mẹ cứ như đang bức cung Vy ấy.”
Copy nội dung từ truyện app
Huỳnh Vân Như liếc xéo con trai, thấy vẻ nóng lòng của con trong lòng liền bất mãn. Sắc mặt bà đã có vài phần không vui, trong mắt còn mang theo trách cứ. Một cô gái không có bối cảnh thì thôi đằng này còn không công ăn việc làm, đây là đang nhòm ngó gia tài bạc tỷ nhà họ Đặng sao? Tỉnh ăn bám con trai bà?
Hạ Vy hoảng sợ túm lấy tay Duy Nam, lo anh làm cho Huỳnh Vân Như mất hứng nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh Nam.
Copy nội dung từ truyện app
Duy Nam mím môi nhưng tâm tình đã trở nên không vui. Nếu sớm biết mẹ như vậy anh sẽ không dẫn
Hạ Vy về rồi. “Con xin lỗi ạ.” Hạ Vy luống cuống cúi đầu xin lỗi. Huỳnh Vân Như tuy không thích Hạ Vy nhưng ngoài mặt cũng không bày tỏ thái độ rõ ràng, thở dài nửa đùa nửa thật nói: “Con xem, con còn chưa về nhà chúng ta làm dâu nó mà nó đã chẳng để người mẹ này vào trong mắt rồi.” Đáy lòng Hạ Vy rơi lộp bộp cuống quýt xua tay: “Không có đầu cô...Con...con xin lỗi.” “Mẹ nói gì vậy, con yêu mẹ nhất trên đời mà” Duy Nam chữa cháy đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Huỳnh Vân Như nhõng nhẽo lắc lắc tay bà.
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi được Duy Nam dỗ dành mấy câu, thái độ của Huỳnh Vân Như cũng dịu đi đôi chút nhưng vẫn không nể mặt con trai tra hỏi tiếp. Bà muốn cho Hạ Vy biết rằng bước vào nhà họ Đặng không dễ đâu, không chỉ cần Duy Nam chống lưng là được mà còn phải qua cửa ải của bà. “Thôi hỏi câu này nữa thôi cô sẽ không hỏi nữa. Gia đình con hiện tại có những ai? Hỏi câu này chắc không sao nhỉ?”
Hai câu đầu Hạ Vy còn có thể bình tĩnh đến câu cuối này có thật sự không biết đáp thế nào cho ổn. Mẹ Duy Nam thật sự là sát thủ trong câu hỏi mà, hỏi câu nào trúng trọng tâm câu đấy, còn khiến cho ấn tượng của cô trong mắt bà tuột dốc phong phanh.
Copy nội dung từ truyện app
Hai tay đặt trên đùi Hạ Vy đổ đầy mồ hôi lạnh, chuyện Gia Bảo sớm muộn gì người nhà Duy Nam cũng biết, cô không có ý định giấu diểm nhưng cô còn chưa mở miệng anh đã lên tiếng trước lảng sang chủ đề khác: “Sao bố lâu về vậy? Con đói đến mức bụng sắp dính vào lưng rồi đó.” Hạ Vy mím môi, hít vào một hơi lấy can đảm chẳng chờ Huỳnh Vân Như nói cô đã chen vào: “Nếu tính cả con vào thì gia đình con có ba người, bà ngoại và con trai của con.”
Hạ Vy dứt lời bầu không khí chợt rơi vào im lặng. Cô cúi thấp đầu, hiện tại đã không dám ngẩng mặt lên đối diện với Huỳnh Vân Như nữa.
Copy nội dung từ truyện app
Nhưng sự im ắng đó chưa duy trì được bao lâu đã bị giọng nói khiếp sợ của Huỳnh Vân Như phá tan: “Cô nói gì? Cô có con trai? Cô đã từng kết hôn?” “Chuyện này là vầy thật ra.” Duy Nam lật đật muốn mở miệng giải thích thay cho Hạ Vy nhưng vừa nói được vài chữ Huỳnh Vân Như đột ngột giơ tay chặn lại, cắt ngang “Con im miệng để cô ta nói.”
Đầu Hạ Vy càng thêm cúi thấp, có thể cảm nhận được ánh mắt hừng hừng lữa giận và thái độ chán ghét của Huỳnh Vân Như đối với mình: “Con..con chưa kết hôn chỉ là "
Copy nội dung từ truyện app
Huỳnh Vân Như hừ lạnh thay Hạ Vy nói tiếp về sau, trong giọng nói mang theo miệt thị rõ mồm một: “Chưa chồng chửa hoang?"
Câu nói đó không biết là Huỳnh Vân Như chỉ buột miệng nói ra hay đang mắng nhưng đã thành công đâm vào lòng Hạ Vy, cô đau đến mức thở không nổi, viền mắt cũng đỏ lên, đầu cô cúi thấp đến mức sắp đụng vào đầu gối. Cả người lạnh lẽo đến mức run lên bần bật. “Mẹ nói nặng lời rồi đấy, em ấy chỉ lỡ trao lòng cho sai người thôi. Vả lại thắng bé rất ngoan con xem nó như con trai ruột của mình.” Sắc mặt Duy Nam vô cùng khó coi, thấy Hạ Vy bày ra bộ dáng khúm núm như thế anh cực kì xót xa đồng thời cũng rất hối hận. Anh đứng phát dậy bước nhanh đến năm tay kéo Hạ Vy đứng dậy: "Chúng ta đi thôi.” Cập nhật chương mới nhấ*t tại Truyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy ngơ ngác để Duy Nam dắt đi, nước mắt rơi lã chã đầy mặt.
Huỳnh Vân Như tức đến ôm ngực vội chạy đến túm lấy Duy Nam, hình tượng quý phu nhân nhã nhặn gì cũng quăng sạch rống lên: “Con không được đi. Mẹ nói cho con biết chỉ cần mẹ còn sống nhất định sẽ không cho loại phụ nữ bẩn thỉu này bước chân vào nhà chúng ta” “Mẹ thật vô lý. Con yêu Vy, con muốn lấy cô ấy làm vợ. Đời này ngoài Vy ra con sẽ không lấy ai khác. Mẹ phản đối cũng vô
Copy nội dung từ truyện app
Duy Nam chưa nói xong từ “dụng” trên mặt đã hứng lấy một cái bạt tai. Anh ôm mặt trừng mắt khiếp sợ không thể tin nhìn Huỳnh Vân Như, từ nhỏ đến lớn mẹ chưa bao giờ ra tay đánh anh vậy mà hôm nay lại tát anh một cái.
Hạ Vy giật bắn kéo lấy tay Duy Nam lắc đầu lia lịa, nước mắt chảy ra nhiều hơn: “Em xin anh đấy, đừng vì em mà chống đối với cô.” “Bất hiếu. Con đã bị ả đàn bà này mê hoặc đến lú lần rồi phải không?” Huỳnh Vân Như bị đả kích, ôm ngực lảo đảo muốn ngã. “Mẹ” Duy Nam sợ hãi vội lao nhanh đến đỡ lấy mẹ, cuống quýt gọi: “Mẹ làm sao vậy? Đừng dọa con sợ mà."
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy cũng kinh hãi chạy đến phụ Duy Nam đỡ nhưng Huỳnh Vân Như hất tay cô ra trợn mắt giận giữ chỉ thẳng vào mặt cô mắng: “Cô mau cút ra khỏi nhà tôi, ngay lập tức. “Dạ, con xin lỗi. Con sẽ đi ngay. Cô nhớ giữ gìn sức khỏe ạ!” Sợ Huỳnh Vân Như trông thấy mình lâu sẽ thêm tức giận Hạ Vy lúng túng cúi đầu chào, hoảng loạn rời đi.
Lúc ngang qua Duy Nam, anh vươn tay giữ cô lại: “Em đến gara đợi anh, lát nữa anh đưa em về.”
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy rút tay ra lắc đầu: “Anh an tâm chăm sóc cho cô, em có thể tự bắt taxi về được.”
Duy Nam áy náy nhìn theo bóng lưng Hạ Vy nhưng bây giờ anh quả thật không phân thân được, bế mẹ lên chạy nhanh lên lầu còn không quên vọng vào bếp nói với người giúp việc: “Dì mau gọi điện cho bác sĩ Vinh giúp tôi.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy bước thấp bước cao bỏ chạy, trên đường gặp mấy người giúp việc ai ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt ái ngại điều đó khiến cô càng thêm xấu hổ và nhục nhã.
Lúc đến là Duy Nam lái xe chạy thẳng vào, hiện tại Hạ Vy dùng hai chân chạy đi mới vỡ lẽ biệt thự nhà anh không chỉ rộng không thôi mà nên dùng từ cực kì rộng để hình dung.
Copy nội dung từ truyện app
Nhìn thấy cánh cổng chạm trổ rồng chói lóa, nổi bật dưới ánh mặt trời ở phía trước, Hạ Vy mừng rỡ, cuối cùng đã thoát khỏi nơi này rồi nhưng muốn bắt được xe cô vẫn phải chạy thêm một đoạn để ra đường lớn. Hạ Vy ra đến đường lớn, toàn thâm đã ướt đẫm mồ hội, chống tay vào thân cây trên vỉa hè nặng nhọc thở hồn hến. Bởi vì quá mệt nên cô không hề nhận ra có một người đàn ông đang chậm rãi đến gần. “Gặp mặt phụ huynh vui không?”