**********
Vân Thi bắt đầu nghĩ đến các loại khả năng, Gia Khánh đã nhìn ra cô cố ý ngã đổ tội cho Hạ Vy hay là nhìn ra việc cô ở sau lưng sai khiến Cao Thắng ra tay với thằng con hoang đó. Sau đó, lại tự trấn an bản thân, cô chắc chắn đã làm rất sạch sẽ không hề để lại đầu vết đáng ngờ nào. Hơn nữa Cao Thắng cũng đã tự thừa nhận ông ta muốn giết chết Gia Bảo. Vậy chỉ có thể là chuyện hôm nay như thế sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi tự tiếp cho bản thân thêm sức mạnh, nháy mắt trở nên tự tin hơn, cô tránh né đống quà dưới chân, chầm chậm bước đến đứng trước mặt Gia Khánh miệng mới há ra còn chưa phát ra âm thanh nào, Gia Khánh nãy giờ im lặng đột ngột lên tiếng. “Tôi cũng không dài dòng nữa, chúng ta chia tay đi.” Gia Khánh ngước mắt, bình thản nói, câu nói rất nhẹ nhàng chẳng cần tốn bao sức. Sắc mặt Vân Thì thoáng chốc trắng bệch, mở to mắt khiếp sợ không thể tin nhìn Gia Khánh. Cả người chấn động, câu nói kia tựa như sét đánh giữa trời quang, đánh đến mắt đầu óc cô ong hết cả lên. Anh muốn chia tay? Trước nay, dù cô quá đáng đến mứcnào anh cũng đều không nói ra câu đó.
Vân Thi cuống quýt nhào lên, bắt lấy bàn tay đang nhàn nhã đặt trên đùi Gia Khánh, trên mặt chưa kịp khô nước mắt lại tiếp tục hứng thêm một đợt nước mắt mới. Cô hốt hoảng chối: “Anh phải tin em, vừa rồi thật sự là em ngồi không vững mới té xuống sàn, không phải cô ý tự ngã để vu oan cho Vy đâu. Anh phải tin em, em thật sự không có làm hại Vy
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi để mặt mình đối diện với với tầm mắt Gia Khánh: “Anh nhìn mặt em xem còn dấu vết năm ngón tay, em không bắt nạt Vy là Vy ra tay tát em mấy cái. Đây là chứng cứ rõ ràng nhất, anh tin em đi mà. Hôm nay em vì anh nên mới tới nhưng tám người bảo vệ chắn ở trước cửa không cho em vào nên em mới nãy ra ý định tới thăm con trai Vy, để giải thích hiểu lần trước ở bệnh viện.
Gia Khánh lạnh lùng rút tay ra, một chút biểu hiện đau lòng dành cho Vân Thi cũng không xuất hiện. Giờ phút này cô ta còn giả vờ giả vịt? Đôi mắt anh nhìn Vân Thi hoàn toàn không có độ ẩm, nhếch môi cười lạnh, hàm ý sâu xa: “Tôi có tin những lời cô nói không, tự cô trong lòng hiểu rõ. Hơn nữa những chuyện cô đã làm đừng tưởng tôi không biết.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đáy lòng khẽ run lên, Vân Thi giật mình, lúc cô sắp hoảng may thay còn giữ lại được chút lý trí. Có lẽ, Gia Khánh chỉ đang nghi ngờ nên mới thử thăm dò mà thôi. Cô giả vờ không hiểu: “Em không hiểu, anh đang nói gì vậy?”
Gia Khánh cười lạnh, còn cố tình nghe không hiểu tiếng người. Anh chỉ có thể nói toạc ra: "Việc Gia Bảotrúng độc, việc ở nước ngoài sai sát thủ giết chết Gia Bảo. Cô cho rằng việc xấu mình làm chỉ có trời biết đất biết? Cô nên nhớ rằng dù làm hoàn hảo đến đầu thì vẫn có lúc không thể tránh được biến số, lọt gió ra bên ngoài.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi toát mồ hôi lạnh, tim đập nhanh đến muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô biết bây giờ không phải là lúc hoảng sợ, Gia Khánh nghi ngờ là thật nhưng chắc chắn anh không có chứng cứ để buộc tội cô, anh tìm ra được thì tất nhiên Duy Nam và Hạ Vy cũng tìm ra. Nếu bọn họ đều biết, cứ coi như anh vì tình nghĩa nhiều năm nay mà không tố cáo, còn hai người kia hận cô đến thấu xương, sao có thể dễ dàng buông tha để mặc cô nhởn nhơ, đắc ý ngoài vòng pháp luật đến bây giờ?
Phải nói Vân Thi trừ phương diện tình cảm bị nghen tuông che mờ mắt ra thì trên những phương diện khác cô vô cùng sáng suốt, suy nghĩ logic, thấu đảo, không bị những lời nói suông không có bằng chứng kia dọa cho khai sạch ra hết cùng lắm chỉ hoảng hốt mà thôi. Cô khóc càng dữ hơn, lắc đầu lia lại, lui ra sau, làm ra dáng vẻ đau lòng tột độ: “Em không có làm, tại sao anh lại nghi ngờ em. Chúng ta biết nhau đầu chỉ ngày một ngày mai, chúng ta đã quen nhau hơn tám năm rồi đó, anh thế nhưng lại không tin em?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh chép miệng, tin cô ta có nước bán bắp giống mà ăn, trước sự nhì nhắng của Vân Thi anh đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, nhíu mày từ chối hiểu: “Đừng nói nhiều nữa, chia tay đi.”“Em không đồng ý. Vân Thi hét lên, lần nữa xông đến, vì quá vội nên vấp phải giỏ trái cây nhập khẩu dưới chân, ngã nhào ra đất, mặc kệ cơn đau cũ mới chồng chất nức nở lặp lại: “Em không đồng ý.”
Vân Thị trườn đến nắm lấy chân phải Gia Khánh, mượn lực ngồi dậy: “Người toàn thành phố đều biết chúng ta đính hôn, không đúng là người dân cả nước đều biết đến chúng ta đã đính hôn. Bây giờ anh chia tay em, em sau này còn mặt mũi nào gặp người khác? Nếu ngày sau mất mặt như vậy, sẽ bị mọi người ở sau lưng, trước mặt cười nhạo chi bằng bay giờ em chết quách đi cho xong.” Cập nhật* chương mới nhất tại Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi gào khóc thảm thiết, còn đau đớn hơn cảnh nhà có tang, liếc mắt nhìn thấy con dao gọt hoa quả trên bàn trà, cô ta cắn rằng, nhào qua đó cầm lấy, trong mắt xẹt qua tia tàn nhẫn và kiên quyết.
Trước khi lưỡi dao bén nhọn xượt qua cổ tay, Gia Khánh đã nhanh nhẹn cầm lấy tay Vân Thi, rút con dao ném mạnh vào trong góc phòng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Con dao văng lên tường sau đó nhanh chóng rơi xuống sàn, phát ra âm thanh “loảng xoảng” chói tại. “Cô quậy đủ chưa?" Gia Khánh biết Vân Thi yêu mạng sẽ không thật sự tự sát nhưng rạch cổ tay để làm chuyện này rùm beng lên thì chắc có thể.
Vân Thi nhào vào lòng Gia Khánh khóc đến thương tâm, cô cũng không định chết thật, anh không ra tay ngăn cản, cô sẽ dùng vết rạch và máu này ép anh quay về bên cạnh. Trước áp lực dư luận, trước cơn giận dữ của bố mẹ cô anh nhất định sẽ không thể hủy hôn cô mà quay về với con đàn bà đê tiện đóđược.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi đau đớn nhìn Gia Khánh qua làn nước mắt nghẹn ngào: “Gia đình em sau này sao có thể ngẩng mặt nhìn người đây. Bố em xem trọng mặt mũi như thế nếu ông ấy biết chắc sống không nổi mất
Gia Khánh phẫn nộ nhưng không có chỗ phát tiết, nếu ở địa điểm khác Vân Thi muốn giở trò anh cũng sẽ không ngăn cản, nhưng đây lại là bệnh viện, có rất nhiều con mắt đã nhìn thấy Vân Thi bước vào phòng bệnh anh. Nếu cô ta tự sát ở ngay tại trong phòng này, anh dù có trăm miệng cũng không thể thanh minh hay xoay chuyển tình thế. Vì vậy, anh chỉ có thể dịu giọng nói: “Cô tự mình đứng ra thông báo hủy hôn. Người mất mặt sẽ là tôi, nhà họ Trần sẽ không bị mọi người gièm pha.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi không ngờ đến bản thân làm đến mức này vẫn không lay chuyển được Gia Khánh. Cô gần như phát điên, nới lỏng hai cánh tay đang ôm eo Gia Khánh bò về phía con dao gọt hoa quả, ý định tự sát lần hai rất rõ ràng, rít gào qua kẽ răng: “Em tuyệt đối sẽ không chia tay anh.”
Bằng bất cứ giá nào, Vân Thi cũng không cho phép Gia Khánh quay lại với Hạ Vy. Tuyệt đối không thể con đàn bà đó đắc ý được, anh là của cô, con đàn bà đó đừng mơ cướp mất anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặt Gia Khánh sa sầm xuống, đáy mắt xẹt lên tia chán ghét. Không ngờ, Vân Thi lại cực đoan như vậy, có thể đi nước cờ này, tàn nhẫn với thân thể của chính mình để đạt được mục đích. Anh biết lúc này