Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ Kim Lăng Hầu phu nhân vô cùng quan tâm đến chuyện vợ chính thức. Cho nên người gác mộ đưa tin đến Kim Lăng Hầu phủ, còn về việc có phải quay về hầu phủ không thì hắc ta cũng không để ý. Dù sao thì hắn cũng đã tận chức tận trách hồi báo!

Nhưng mà lúc này Kim Lăng Hầu phu nhân Vương thị còn đang bế môn hối lỗi, không còn quản lý toàn diện Kim Lăng Hầu phủ như trước đây. Tin tức của người gác mộ được gửi tới quản gia thân tín của Kim Lăng Hầu Tạ Doãn.

Tạ quản gia cảm thấy kỳ quặc, ai có thể đến hóa vàng cúng bái cho phu nhân quá cố, ngoại trừ Kim Lăng Hầu phủ thì cũng chỉ có Kim Lăng Tri phủ Tê đại nhân. Muốn làm rõ chuyện này, Tạ quản gia phái người đi đến cửa thành nghe ngóng, biết được hôm qua Tề đại nhân quả thật đã ra khỏi cửa thành, hơn nữa còn đi về phía phân mộ của Kim Lăng Hầu phủ.

Tạ quản gia hồi báo cho Kim Lăng hầu Tạ Doãn: "Hầu gia, chưa hết năm, Tề đại nhân đến thắp hương phu nhân, chắc chắn là có ẩn tình, có cần tiếp tục điều tra không?”

Đang nghịch chiếc quạt ngọc, Kim Lăng hầu nghe nói như thế thì trong lòng hơi hồi hộp một chút, kể từ khi phu nhân qua đời, con gái mất tích thì sắc mặt của nhạc phụ chưa bao giờ thay đổi, 3 người anh vợ cũng coi ông ta như cái đinh trong mắt, gây sự với ông ta ở khắp nơi.

Bây giờ càng lợi dụng thân phận Kim Lăng Tri phủ để thường xuyên gây chuyện cho ông ta. Đến mức bây giờ ông ta cũng không dám ra ngoài xã giao, cũng không dám đến sông Tần Hoài dạo chơi.

"Phải coi trọng tất cả những chuyện liên quan đến Tề gia bên đó. Tạ quản gia mau chóng phái người giám sát anh vợ ba thật tốt cho ta, tránh để họ lại nhằm vào ta." Kim Lăng hầu không dám khinh thường, cẩn thận căn dặn: "Một khi có biến thì phải hồi báo ngay lập tức, như vậy thì ta cũng có thể chuẩn bị, đề phòng lỡ như có chuyện gì."

Tạ quản gia đồng ý: "Vâng, Hầu gial"

Tê phu nhân nhìn thấy chồng thì lại cảm thấy chồng mình làm việc không thỏa đáng, không chờ xe dừng lại thì đã đi ra cửa xe ngựa, nhỏ giọng nói: "Phu quân, ngươi gióng trống khua chiêng ở cửa thành nghênh đón, không sợ Kim Lăng Hầu phủ biết sao? Một đôi Kim Lăng hầu kia là kẻ không cần thể diện, nếu như biết A Dung đã được tìm về thì sẽ bắt đầu mèo khóc con chuột giả từ bi, tranh giành A Dung với chúng ta thì phải làm sao?” Tạ quản gia phái rất nhiều người giám sát nha môn của Tề tri phủ, cũng giám sát chặt chẽ chỗ nhà ở. Khi biết Tê phu nhân đi Dương Châu dâng hương thì cũng rất là tò mò.

Một đoàn người Liễu Phán Nhi gấp rút lên đường, cuối cùng cũng quay lại Kim Lăng vào chiều ngày thứ 3.

Chuyện này rất kỳ quặc, cũng phải giám sát chặt chẽ.

Dù sao thì Kim Lăng cũng có nhiều chùa miếu như vậy, còn chưa đủ để Tề phu nhân dâng hương sao?

Tê đại nhân ở trong nhà không chờ nổi, đặc biệt xin nghỉ, đi tới cửa thành nghênh đón.

Lan Lăng hầu bị Tề gia nhằm vào, Tạ quản gia cũng cảm thấy rất khó sống ở thành Kim Lăng, phải cẩn thận khắp nơi.

Tê tri phủ nghe nói như thế thì nhíu mày: "Phu nhân à, thân phận của cháu gái ngoại ta tôn quý, không cần phải che lấp ở đâu cả. Còn về Kim Lăng Hầu phủ, chắc chắn là con bé không thể tránh được, vậy thì cứ quang minh chính đại. Có ta cùng Tề gia ở đây, tuyệt đối không cho phép có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra với con bé."

Trong xe ngựa, Tề phu nhân dở khóc dở cười, tính tình của chồng bà ấy rất nóng nảy, cố ý chọc giận Kim Lăng hầu: "Chàng đấy, thực sự là không sợ bị kẹo da trâu dính chặt.

Lúc này, Liễu Phán Nhi ngồi ở trong xe ngựa cũng nhìn về phía Tề tri phủ: "Tề đại nhân nói đúng, nếu A Dung đã nhận các ngươi thì nhất định phải nhận người thân nhận cha, nhưng nhận như thế nào thì cũng phải do chúng ta quyết định. Lúc trước tại sao A Dung lại mất tích? Vẫn còn phải tiếp tục điều tra, hi vọng là có thể tra ra kẻ chủ mưu. Mặt khác, nếu có người khác làm gây bất lợi cho A Dung, Tề gia không cho phép, ta cùng chồng của ta cũng không cho phép."

Tề tri phủ không nghĩ tới Phán nhi Tê phu nhân lại ở cùng một chiếc xe ngựa, nhanh chóng chắp hai tay lên, cung kính khom mình hành lễ: "Đức Thụy phu nhân, Tê mỗ hữu lễ.

Liễu Phán Nhi cười khẽ: "Tê đại nhân chớ đa lễ, bởi vì A Dung cho nên sau này chúng ta sẽ là người quen. Con người của ta luôn thẳng thắn, nếu có chỗ thiếu sót, còn xin Tề đại nhân thứ lỗi."

Tề tri phủ càng ngày càng cung kính, nho nhã lễ độ: "Đức Thụy phu nhân quá khiêm nhường. Cửa thành có rất nhiều xe, chúng ta về nhà trước rồi nói."

Lúc này, A Dung xốc rèm xe ngựa lên, xinh xắn đáng yêu, hai ngày ngay vẫn luôn nghe mợ là Tề phu nhân nói về chuyện cậu gây chuyện với Kim Lăng hầu, khiến con bé có thêm mấy phần tôn kính: "Cảm ơn, A Dung cảm ơn cậu vẫn luôn tìm kiếm ta trong nhiều năm."

Tê đại nhân nhìn thấy Lý Dung xinh xắn đáng yêu nhìn rất giống muội muội của mình thì há to miệng, muốn nói chuyện nhưng trong lúc nhất thời kích động nói không nên lời, chỉ đỏ tròng mắt, vẫn luôn nhì Lý Dung.

Lý Dung có thể cảm nhận được rõ ràng người nào có cảm giác yêu thương mình.

Quả nhiên là cậu quan tâm nàng.

Tê Thục Viện vui vẻ ra mặt: "Cha, chúng ta mau về nhà đi. Lúc này sắp đến trưa rồi, cũng không thể để em gái họ đói bụng."

Tề tri phủ tìm được đại tiểu thư mất tích của Kim Lăng Hầu phủi

Tê tri phủ dẫn người đi, nghênh đón Tề phu nhân vào thành.

Cô bé A Dung gọi Tề tri phủ là cậu, hơn nữa còn nhắc tới Kim Lăng Hầu phủ. Quan trọng nhất là, cô bé A Dung còn có bề ngoài rất giống Tê Thục Viện.

Biết được ở trong xe ngựa không chỉ có Tê phu nhân cùng Tề tiểu thư mà còn có Đức Thụy phu nhân cùng một cô bé tên là A Dung.

Vừa rồi bọn họ đứng đó nói chuyện, cách cửa thành không xa, mọi người xung quanh đều nghe được đại khái. Bởi vậy, sau khi mấy người Tề đại nhân vào thành, Tạ quản gia của Kim Lăng Hầu phủ phái gã sai vặt đi đưa tiền để nghe ngóng từ những người xung quanh.

Gã sai vặt được phái đi nghe ngóng tin tức cũng là người thông minh, lúc này nghe mấy người này mồm năm miệng mười tường thuật lại thì cũng có thể chắp vá ra được. "Được, được, về nhà." Tề tri phủ liên tục trả lời, đôi mắt không rời khỏi Lý Dung, cưỡi ngựa, mở đường ở phía trước.

"Vâng, Tạ quản gia." Gã sai vặt đồng ý, lui ra ngoài.

Gã sai vặt vội vã chạy về Tạ gia, hôi báo cho Tạ quản gia.

Sau khi Tạ quản gia nghe xong thì cũng có chút bất ngờ, cái chén trong tay kém chút rớt xuống đất: "Tiếp tục giám sát chặt chẽ ở cửa ra vào của Tê Phủ."

Rất nhiều người của Kim Lăng biết Tề tri phủ vẫn luôn nhằm vào Kim Lăng Hầu phủ, nguyên nhân là do đại tiểu thư bị thất lạc của Kim Lăng Hầu phủ.

Kim Lăng hầu đang cùng đại nha hoàn xinh đẹp hồng tụ thiêm hương, lúc này nghe người hầu hồi báo, biết Tạ quản gia có việc gấp cầu kiến thì lập tức đẩy đại nha hoàn cầu hoan ra.

Hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy chuyện này là cố ý, Kim Lăng Hầu phủ vẫn không được Lan Lăng Hầu phủ tha thứ trong nhiều năm như vậy, còn luôn bị nhằm vào, tất cả cũng vì chuyện này.

Tạ quản gia không dám trì hoãn, trực tiếp cầu kiến Kim Lăng hầu.

Tạ quản gia không dám trì hoãn, việc liên quan đến đại tiểu thư bị mất tích của Kim Lăng Hầu phủ là chuyện lớn của Kim Lăng Hầu phủ. Phu nhân c.h.ế.t vì bệnh, không ai có thể thay đổi, nhưng bên cạnh đại tiểu thư có người hầu, thế mà lại mất tích, đây chính là do người làm.

Lúc trước bảo Tạ quản gia nghe ngóng chuyện của Tề gia, chắc hẳn bây giờ đã có tin tức. Kim Lăng hầu Tạ Doãn hoàn toàn không dám thất lễ với Tề gia.

Kim Lăng hầu chỉnh sửa quần áo, bước nhanh tới, vội vàng hỏi: "Tạ quản gia, tra được cái gì rồi?"

Tạ quản gia hồi báo lại lời của gã sai vặt, rõ ràng mười mươi, nói toàn bộ với Kim Lăng hầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK