"Cố huynh, hôm nay ta mời khách” Kawamoto Jiro vui rao rực, lần này Cố Tấn xem như hoàn toàn bị rơi vào bẫy. Sau đó, Cố Tấn mượn thân phận đi vào nha môn, đúng là đã thăm dò được không ít tin tức cho Kawamoto Jiro.
Nhận được những tin tức này, đúng là chúng đã trợ giúp Kawamoto Jiro không ít.
Điều này khiến Kawamoto Jiro cảm thấy mặc dù lần này đầu tư nhiều, nhưng cuối cùng cũng có hiệu quả.
Sau khi Cố Thiệu và Lý Nguyên Thanh trở lại Kim Lăng thì đều tranh cãi không ngừng, mâu thuẫn trong mấy lần gặp mặt.
Những quan viên khác cũng nghe nói về chuyện xảy ra giữa hai nhà Cố Lý, trong lúc nhất thời người người đều cảm thấy lo lắng. Vốn là đám quan viên muốn đến ninh hót đều cố gắng tránh xa.
Chỉ sợ bị cuốn vào mâu thuẫn của Cố tổng đốc và Lý chỉ huy.
Đồng thời, tin tức hai người bất hòa cũng được lan truyền rất nhanh.
Ở phủ Tầm Dương, Thần Vương nghe được tin này thì bán tín bán nghi, phái người lén lút tới tìm hiểu.
Vào đêm trước Thanh Minh, Lý Dung đi theo người Te gia và đội vệ binh do phụ thân mẹ chuẩn bị đến Kim Lăng.
Trùng hợp Kim Lăng hầu cũng ở đó cho nên Lý Dung ở lại thêm mấy ngày.
Lý Nguyên Thanh không có thông báo cho Lý Dung chuyện này, nhưng cũng không có giấu diếm.
Vì muốn nịnh bợ Lý Dung, sau khi hạ nhân trong Kim Lăng Hầu phủ nhận được tin tức thì lập tức đi đến báo cáo.
Sau khi Lý Dung biết Cố Tấn chạy đến từ hôn với A Lệ tỷ thì tức giận đến mức nổi trận lôi đình. Lý Dung cầm roi ra của Cửu công chúa đưa cho mình, cưỡi ngựa liền vọt ra khỏi Kim Lăng Hầu phủ.
Bọn nha hoàn sợ hết hồn, bọn họ không biết cưỡi ngựa, nhanh chóng để cho thị vệ đuổi theo bảo vệ Lý Dung.
Kim Lăng hầu đang uống trà đánh cờ cùng bạn bè, thưởng thức đoan nghiễn màu tím mà mình mang từ kinh thành về. "Hầu gia, không xong rồi!" Tạ quản gia vội vã từ bên ngoài chạy vào.
Nghiên mức trong tay Kim Lăng hầu kém chút rơi xuống đất: "Sao thế, Hầu gia ta đây!
Tạ quản gia không thở ra hơi, không muốn nói tiểu thư cưỡi ngựa chạy ra ngoài trước mặt người ngoài.
"Hầu gia, ngài đi ra một chút, lão nô có việc muốn hồi báo."
Kim Lăng hầu hơi sững sờ, hẳn là có chuyện lớn.
Kim Lăng hầu chắp tay với mấy bằng hữu: "May vị ở chỗ này uống trà, Tạ mỗ sẽ quay lại ngay!"
Mấy người ha ha cười khách sáo: "Tạ huynh, chuyện quan trọng."
Ra đến bên ngoài, Kim Lăng hầu hạ giọng hỏi: "Đến cùng là có chuyện gì?"
Tạ quản gia lời ít ý nhiều, trả lời: "Cháu trai Cố tổng đốc Cố Tấn từ hôn đường lý Lý Lệ của đại tiểu thư!"
Kim Lăng hầu nghe xong thì chớp chớp mắt: "Từ hôn đúng là chuyện lớn, nhưng mà nó liên quan đến Hầu gia ta sao?"
Tạ quản gia lộ vẻ khổ tâm: "Đúng là chuyện này không liên quan gì đến Hầu gia, Hầu gia không quan tâm cũng rất bình thường."
"Nhưng mà tiểu thư nhà chúng ta và Lý Lệ cô nương có quan hệ rất tốt. Vừa nghe nói tin tức này xong thì cầm da của mình cưỡi ngựa rời khỏi Hầu phủ!"
"Tiểu nhân cảm thấy đại tiểu thư nhà chúng ta nhất định sẽ đến học đường Kim Lăng tìm Cố Tấn tính sổ."
"Mặc là Cố Tấn sai, nhưng nếu đại tiểu thư của chúng ta đến học đường Kim Lăng làm loạn, hơn nữa còn đánh Cố Tấn thì sau này làm gì còn danh tiếng?"
Kim Lăng hầu nghe nói như thế thì trên trán lập tức có một lớp mồ hôi lạnh.
"Nữ nhi ruột của ta đúng là biết kiếm chuyện cho người phụ thân này làm mà
Ta phải đi xem, ngươi mau đi nói với mấy người bạn tốt kia một tiếng."
“Hôm nay có việc, không tiện nói chuyện.
Ngày khác nhất định chiêu đãi họ tại Kim Hoa lâu."
DTV
Sau khi nói xong, Kim Lăng hầu cũng không quan tâm đến chuyện gì khác mà nhanh chóng đến lều, chọn lấy một con ngựa, đuổi theo nữ nhi. Tạ quản gia đến chỗ mấy người bạn kia, nghe thấy Tạ quản gia giải thích thì tỏ ra là đã hiểu.
Dù sao thì chủ nhà cũng không có ở đây, bọn họ cũng không nên tiếp tục ở lại bên này làm khách.
Nhưng mà bọn họ cũng vô cùng tò mò, tiêu ít bạc trong âm thầm nghe ngóng. Nghe xong chuyện này thì cảm thấy thật ghê gớm.
Thảo nào Kim Lăng hầu lại vội vàng rời đi, bỏ bọn họ lại.
Đương nhiên là nữ nhi quan trọng hơn bạn bè.
Bọn họ cũng vô cùng tò mò, Kim Lăng hầu và đứa nữ nhi nhận lúc giữa đường, đến cùng sẽ như thế nào!
Mấy người nhìn nhau, sau đó lên xe ngựa, chờ đợi kết quả.
Bên kia, Lý Dung cưỡi ngựa, vòng qua đường lớn nhộn nhịp, đi qua ngõ hẻm. Tốc độ rất nhanh, chỉ mất một khắc mà đã đến cửa thành Kim Lăng.
Sau khi ra khỏi cửa thành, trên đường cũng không có nhiều người.
Lý Dung cưỡi ngựa càng lúc càng nhanh, thị vệ vẫn theo sát ở phía sau.
Đây đều là người Liễu Phán Nhi sắp xếp ở bên người Lý Dung, cũng là thuộc hạ một chọi được mười của Lý Nguyên Thanh. Những người này đều biết cưỡi ngựa, tốc độ cũng rất nhanh.
Bách tính ven đường chỉ thấy một nhóm mười mấy con ngựa, gào thét chạy qua. Dẫn đầu là một nữ tử mặc quần áo tú lệ kiêu diễm.
Mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng khuôn mặt trắng nõn, xinh đẹp.
Một trận gió thổi qua, tiếng của nữ tử cũng vang lên.
Lý Dung đi không ngừng, đi thẳng đến cửa ra vào học đường Kim Lăng.
Lúc này là giữa trưa lúc ăn cơm, có người không muốn ăn cơm tại học đường thì sẽ đến con phố khác ở gần cửa học đường dùng cơm.
Thật trùng hợp, hôm nay Cố Tấn và Kawamoto Jiro ma xui quỷ xui khiến đi ra ngoài ăn cơm.
Thật ra cũng là do Kawamoto Jiro nhận được một tin tức quan trọng từ chỗ Cố Tấn cho nên đặc biệt mời khách.
Lý Dung nhìn thấy Cố Tấn, trực tiếp ruổi ngựa tới, vung roi trong tay ra.
"Ngươi giỏi lắm Cố Tấn! Thế mà bắt nạt tỷ của ta, hôm nay ta sẽ dạy dỗ ngươi một trận."
Cố Tấn vừa quay đầu, liền thấy roi quất tới, động tác linh hoạt, ý thức bảo vệ tính mạng mãnh liệt, nhanh chóng trốn ở sau lưng Kawamoto Jiro.
"AI" Kawamoto Jiro hét thảm một tiếng, đau đến mức che lấy cánh tay.
Lúc này Cố Tấn mới nhìn kỹ, hóa ra là Lý Dung.
Lý Dung cũng không biết sự thật cho nên đặc biệt đến báo thù cho Lý Lệ. Lý Dung này nổi giận, đúng là đáng sợ. Cố Tấn cũng không dám trêu chọc Lý Dung, cũng không dám cãi vã.
Ba mười sáu kế chuồn là thượng sách, trốn vào học đường.
Không thể bị Lý Dung đánh nhầm được. Lý Dung thấy Cố Tấn chạy đi thì tiếp tục cưỡi ngựa đuổi theo: "Cố Tấn, ngươi đừng chạy!"
Cố Tấn ôm đầu: "Ta đã đồng ý bồi thường cho tỷ ngươi, ngươi cũng đừng tới tìm ta nữa."
Kawamoto Jiro cũng nhanh chóng chạy trốn, không muốn bị Cố Tấn liên lụy.
Chỉ là đường của hắn ta bị chặn, không chạy được.
Lý Dung lại quăng một roi tới, Cố Tấn tiếp tục linh hoạt trốn ở sau lưng Kawamoto Jiro.
"Ngươi đừng khinh người quá đáng, ta cũng đã đồng ý bồi thường, còn muốn thế nào?" "Xuyên huynh, chạy mau, không thể để ngươi cản thay ta mãi được."
Kawamoto.Jiro đau đến muốn khóc, hắn ta không muốn cản thay Cố Tấn.