dáng người của Thần Vương.
Thần Vương này thật có ý tứ.
Le nào ban ngày không thể làm hoàng thượng nên ban đêm lén lút trốn trong mật thất mang long bào cho đã ghiền sao?
Nhưng đây chỉ là suy đoán của Mạnh Thế Đức.
Bắt được Thần Vương, tìm được bằng chứng tạo phản của hắn ta, còn có chứng cứ buôn lậu vũ khí với nước Oa, chứng cứ cố ý ăn bớt cắt xén vũ khí ở Đại Chu.
Triệu tri phủ nhìn thấy những nội dung này thì bị dọa đổ mồ hôi.
"Không thể không nói, Lý Nguyên Thanh thật sự có mưu kế thần tình! Mới chỉ không bao lâu hắn đã tìm được chứng cứ tạo phản của Thần Vương."
Lúc trước hắn ta nhận được thư từ đường huynh Triệu đại tướng quân, bảo hắn ta nghe theo sự điều khiển của Lý Nguyên Thanh, toàn lực đối phó với Than Vương. Hắn ta cũng đã chuẩn bị xong, trong lòng thâm nghĩ, Lý Nguyên Thanh ít nhất cũng phải chuẩn bị 2 3 năm.
Nhưng mà hiện tại, chỉ mất nửa năm Lý Nguyên Thanh đã phát động một hành động quy mô lớn.
Vốn dĩ hắn ta còn lo lắng sẽ rút dây động rừng, quá vội vàng sẽ không thể thành công.
Nhưng Lý Nguyên Thanh kiên trì, trực tiếp ra lệnh.
Đáp lại hắn ta chỉ có 4 chữ!
Binh quý thần tốc*!
(* chỉ trong dùng binh, tác chiến, điều quan trọng nhất là hành động nhanh chóng.) Hành động của Lý Nguyên Thanh thật sự rất nhanh.
Việc họ đồng minh cùng nhau hành động đến hắn ta cũng thấy rất khó tin, càng đừng nói đến Thần Vương.
Thần Vương cử người theo dõi Lý Nguyên Thanh, không chỉ theo dõi Lý Nguyên Thanh của Kim Lăng mà còn có cả Liễu Phán Nhi.
Cố Thiệu cũng nằm trong phạm vi giám sát của Thần Vương.
Vì hôn sự của hai nhà Cố và Lý không thành, nên hai người Cố Thiệu và Lý Nguyên Thanh trở mặt nhau.
Chuyện này gây náo động rất lớn, đến mức bệ hạ phải đích thân phái người đến hòa giải. Để Cố Tấn bồi thường cho Lý gia 100 ngàn lượng bạc.
Thần Vương thấy Lý Nguyên Thanh luôn luyện binh, không có hành động gì khác mới từ từ thả lỏng.
Chuẩn bị làm một chuyến lớn với nước Oa, có hơn ngàn vạn lượng bạc, hơn nữa hắn ta có vũ khí.
Chỉ chờ nạn đói đến, bách tính không sống nổi, sau đó hắn ta có thể mang theo ba vạn tư binh nổi dậy tạo phản.
Cho dù không thể lật đổ Đại Chu, nhưng cũng có thể chiếm châu phủ ở phía nam, chia sông mà trị.
Kế hoạch đã chuẩn bị tốt, tất cả đều rất thuận lợi.
Nhưng không ngờ được những gì hắn ta nhìn thấy đều là những thứ mà Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu muốn để hắn ta nhìn thấy, để đánh lạc hướng hắn.
Thần Vương thất thân đứng giữa sân, nhìn sân bị bao vây mà lòng đau xót. Mạnh Thế Đức nheo mắt lại nhìn Thần Vương.
"Thần Vương, bệ hạ hỏi ngươi vì sao lại mưu đồ gây rối, cố ý tạo phản?”
Thần Vương vốn dĩ biểu tình buồn bã, sau lại biến thành lạnh nhạt.
"Thắng làm vua thua làm giặc, không cần nhiều lời, muốn c.h.é.m muốn g.i.ế.c thì tùy ý." Mạnh Thế Đức cười: "Mạt tướng không dám g.i.ế.c ngươi, nếu ngươi đã không nói, bệ hạ có công đạo, áp giải Thân Vương hồi kinh."
Triệu tri phủ đi vào, chắp tay nói: "Tất cả chứng cứ đều đã xử lý xong, tiền tham ô cũng đã tìm được."
"Mạnh tướng quân, câm hổ phù trấn áp ba vạn đại quân đó mới là chuyện quan trọng."
Mạnh Thế Đức gật đầu: "Triệu đại nhân nói phải. Nhà của Thân Vương còn có những người có liên quan đều đã bị bắt, giao cho Triệu đại nhân.”
"Bản quan nhất định sẽ cho người trông coi những tội thần này, Mạnh tướng quân yên tâm.
Một nhà Thần Vương, toàn bộ đều bị đưa vào ngục.
Mạnh Thế Đức sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t tên thủ lĩnh của ba vạn tư binh thì đã chế ngự được ba vạn tư binh. Những người này mặc dù là được Thần Vương huấn luyện riêng để tạo phản, nhưng vẫn chưa kịp tạo phản.
Nhiều người trong số này là những trai tráng sống lang thang, vì miếng ăn mà phải đi làm binh lính.
Nhưng chỉ cần có đường sống, ai muốn
bị c.h.é.m đầu chứ?
Làm binh lính cũng giống như mang y phục, ăn và kiếm tiền.
Mạnh Thế Đức có cách chỉ huy binh lính riêng, hơn nữa cũng hiểu cách quản lý thuộc hạ của mình, chỉ ba ngày đã khuất phục được những người này.
Triệu tri phủ phái người tạm thời tiếp quản mỏ bạc Tây Sơn và mỏ sắt Đông Sơn, đồng thời lập tức cấp tốc trong 600 dặm mang tấu chương về kinh thành. Mạnh Thế Đức cũng như vậy, hắn ta phụ trách chuyện quân sự, là hai con đường với Triệu tri phủ nhưng đều là lần đầu tiên gửi thư về kinh thành.
Cố Thiệu và Lý Nguyên Thanh của thành Kim Lăng cũng vội vã chạy 600 dặm để gửi tấu chương về kinh thành. Toàn bộ thành Kim Lăng đều sợ bóng sợ gió, nha dịch trên đường cũng nhiều hơn So với ngày thường.
Rất nhiều quan viên bị bắt tại nhà, có người bị trói ở nha môn.
Những nhân vật lớn ngày thường cao cao tại thượng lại trở thành tù nhân.
Bách tính từ xa nhìn theo, không dám lại gần.
Có người thậm chí còn đóng chặt cửa trốn đi, sợ bị rước họa vào thân. Kawamoto Jiro bị dọa tái mặt, vội vàng trở lại thương hội nước Oa.
"Lão sư, lão sư... Lý Nguyên Thanh đã tìm thấy vũ khí, mấy vạn người không biết từ đâu xuất hiện, hiện tại đã kiểm soát tất cả tàu thuyền trong cảng."
Sakata lkego đang luyện thư pháp để bản thân bình tĩnh lại, hy vọng tình thế sẽ xoay chuyển.
DTV
Chỉ là ông ta thực sự không ngờ tới Lý Nguyên Thanh lại hành động quá nhanh, hơn nữa thủ đoạn cứng rắn, căn bản không đếm xia tới áp lực từ các quan chức đó.
Lý Nguyên Thanh đương nhiên không sợ, sau lưng hắn có bệ hạ quyên lực lớn nhất.
Han đã gây náo loạn lớn như vậy, không chỉ muốn chiếm đoạt những thứ này từ nước Oa mà còn muốn rút dây động rừng, dẫn rắn ra khỏi hang.
Những quan viên cấu kết với nước Oa chắc chắn sẽ nhảy ra, nhân cơ hội đó bắt bọn họ.
Nghe thấy lời của Kawamoto Jiro, Sakata lkego đánh rơi cây bút trên tay xuống bàn, mực bị lem ra một mảng lớn.
"Ngươi nói cái gì? Đột nhiên có mấy vạn đại quân?”
Kawamoto Jiro gật đầu, mặt lộ vẻ hoảng sợ: "Lão sư, những binh lính đó, tuyệt đối không phải người ở đây, nếu không chúng ta nhất định sẽ có tin tức gì đó."
"Hiện tại phải làm sao? Ta đã phát hiện ra ngoại trừ một số tàu được thả đi ngày hôm qua, thì tất cả các con tàu khác đều không thể rời đi."
Hai mắt của Sakata lkego mờ mịt, việc sắp thành lại bị hỏng, nhưng ông ta không muốn chất.
Chỉ là lần này tổn thất rất lớn, đại tướng quân nhất định cực kỳ tức giận, sẽ không bỏ qua ông ta và người nhà của ông ta. Nếu đã như vậy, ông ta không cần phải hy sinh vô ích.
Những hàng hóa này đều do thương hội nước Oa thu mua, đồng thời vận chuyển. Hiện tại số hàng hóa này có vấn đề, Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu sẽ phái binh lính đến bao vây hội quán nước Oa.
Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài ngày càng xa, Sakata lkego bước tới trước mặt Kawamoto iro: "Đi theo ta, ở đây không thể ở được nữa."
Kawamoto Jiro sửng sốt: "Lão sư, chúng ta đi đâu vậy?"
Sakata lkego đưa Kawamoto Jiro vào phòng trong, xoay bình hoa, giá sách di chuyển lộ ra mật đạo.
Kawamoto Jiro không dám chậm trễ, lập tức xông vào.
Sakata lkego cũng đi vào, đóng cửa mật đạo.
Kawamoto Jiro sau khi đi vào phát hiện có hai con đường liên quay đầu lại hỏi. "Lão sư, chúng ta đi..."
Chỉ là hắn ta chưa kịp nói xong thì cảm thấy trên bụng truyên đến cơn đau. Kawamoto Jiro nhìn thấy bụng của mình bị một con d.a.o đ.â.m vào, không dám tin mà ngẩng đầu nhìn về phía Sakata lkego. "Lão sư...
Sakata lkego xoay con d.a.o găm trong tay, đ.â.m c.h.ế.t Kawamoto Jiro, ánh mắt lạnh lùng, nhưng trên mặt lại lộ vẻ áy náy giả dối.
"Kể từ hôm nay, trên đời này sẽ không còn Kawamoto.Jiro và Sakata lkego nữa." Nói xong, ngay lúc Kawamoto Jiro vừa gục xuống, Sakata lkego lại đ.â.m một nhát d.a.o nữa vào cổ Kawamoto Jiro. Ông ta rời đi mà không ngoảnh đầu lại.