Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Lão Đại cuối cùng cũng đón được Nhị đệ, thê tử và nhi tử, biết được nhi tử bệnh nặng, may nhờ gặp được người của Đức Thuy phu nhân, để cho Tống đại phu ra tay cứu chữa, hài tử mới ổn định lại. Hoắc Lão Đại thập phần cảm kich, Tong đại phu, thật cảm ơn người quá. Ngày mai bọn ta nhất định tới cửa cảm tạ." Tống đại phu cười cười,"Không cần cảm ơn, nhân lúc ta thấy y quán kia vẫn còn chưa đóng cửa, ta đi qua đó bốc ít thuốc." Hoắc Lão Đại không dám ngăn trở, dẫn theo Tống đại phu qua đó.

Tiểu Thành đại phu đang chuẩn bị đóng cửa thì thấy có người tiến vào, đằng sau còn ôm đứa nhỏ, vội vã chỉ cái giường nhỏ bên kia," Đặt ở bên kia, ta xem cho." Tiểu Thành đại phu y thuật không tồi, sau khi bắt mạch xong thì kê thuốc.

Tống đại phu nhìn xem đơn thuốc, cảm thấy không tồi, gật gật đầu/"Ừm, rất tốt. sau khi trở về, đun sôi lên rôi cho đứa nhỏ uống."

"Nếu đứa nhỏ tỉnh dậy thì cho đứa nhỏ uống chút cháo nóng, đừng để bụng rỗng, đói khó chịu lắm."

"Vâng, Tống đại phu." Hoắc Lão Nhị cảm tạ.

Tiểu Thành đại phu quan sát Tống đại phu, hơi híp mắt, đây là chuyện gì thế? Nhưng mà một cái nhìn này, tiểu Thành đại phu trong lòng liên lộp bộp một tiếng, vội vàng chạy qua, quỳ dưới đất dập đầu,Sư bá tại thượng, tiểu Thành dập đầu với người."

Tống đại phu cười cười,"Mau đứng dậy đi, không báo trước với con, mạo muội chỉ điểm phương thuốc của con, con đừng nghĩ nhiều."

Tiểu Thành đại phu vội vàng khiêm tốn; Có thể được sư bá chỉ giáo là phúc khí của tiểu Thành."

Lúc này Đường Vân Sơn đi qua/"Tống đại phu, ta đã sắp xếp chỗ ở cho người, giờ chúng ta qua đó chứ?”

Tiểu Thành đại phu gấp gáp, vội vàng đứng dậy," Đường đại ca, đây là sư bá của ta, nếu đã đến trấn Cát Tường, đương nhiên phải ở chỗ ta chứ-"

"Huynh mau đi chào hỏi người khác đi, địa vị sư bá như cha ruột ta vậy, ta bảo đảm hầu hạ đến nơi đến chốn."

Đường Vân Sơn nhìn Tống đại phu, nếu như Tống đại phu nguyện ý, hắn cũng không ngăn cản nữa.

Tống đại phu cười cười,"Ta liền ở chỗ sư chất ta đi, Đường tráng sĩ, ta cho dược đồng đem đồ dùng mang qua cho ta là được."

"Vậy được, Tống đại phu, nếu người có việc gì thì nhất định phải nói với ta, đừng khách khí.” Đường Vân Sơn khách sáo, sau đó liền đi giúp đỡ sắp xếp cho những người khác.

Hoắc Lão Đại và Hoắc Lão Nhị liên tiếp cảm ơn, sau đó dẫn cả nhà đi thu dọn đồ đạc trước rồi mới đi nhà tắm. Hài tử còn nhỏ, cứ trực tiếp cạo sạch đầu, sau đó thay cho bộ y phục sạch sẽ là hết chấy rồi.

Nữ tử không thể cạo đầu, sau khi bọn họ gội sạch đầu xong, hong khô một chút rồi rắc ít bột thuốc lên, dùng vải quấn lại, sáng mai dậy thì gội lại đầu, chấy trên đầu cũng c.h.ế.t hơn nửa rồi. Dùng hai ba lần là sạch sẽ.

Hoắc Lão Đại sắp xếp xong xuôi cho mọi người, lần này mới trở về.

Hoắc đại tẩu nhìn căn phòng rộng rãi cao lớn, trong lòng vui thích không thôi, Đương gia, sau này đây chính là phòng của chúng ta sao?"

Hoắc Lão Đại gật đầu," Đúng vậy, bên lão Nhị bên kia vẫn còn nhân sâm, ngày mai chúng ta lại đi bán, lại mua thêm hai cái viện nữa, cho nhà Nhị thúc và Tam thúc." Hoắc đại tẩu ngơ ngác, vội vàng hỏi: " Căn viện này bao nhiêu một căn?”

Hoắc Lão Đại cười cười," Một trăm lượng bạc một căn, nếu chúng ta tự mình sửa sang thì còn chưa tới một trăm lượng." Hoắc Đại Tẩu đau lòng, Những năm nay nhà Nhị Thúc và Tam thúc, cũng có không ít dược liệu, đồ tốt. Bọn họ có thể tự mua được, chúng ta không cần thiết phải mua nhà cho họ."

Thấy thê tử nói vậy, Hoắc Lão Đại cười, Lúc nấy Nhị đệ có nói với ta rồi, đây là cha giao phó, coi như là sự chăm sóc của huynh trưởng đối với các huynh đệ."

" Mua nhà cho họ, cũng tận nghĩa vụ huynh trưởng, coi như là tách ra rồi. Sau này ai sống cuộc sống của người đó, tiền của ai người nấy thu."

Hoắc đại tẩu nghĩ nghĩ, nếu như công công đã quyết định như vậy thì cũng không nên tiếp tục phản đối nữa.

"Nếu đã như vậy, thì quyết định như vậy đi, ngày mai chúng ta đi bán nhân sâm, sớm ngày định xuống đi, sau này nhà chúng ta, ta làm chủ."

Hoắc Lão Đại gật đầu,Được, nam đối ngoại, nữ đối nội, nhà của chúng ta, ta đều nghe nàng."

"Nhưng mà, sáng sớm ngày mai đi làm hộ tịch, sau đó mới đi mua nhà, vừa hay mua dưới tên Nhị thúc và Tam thúc đi." "Còn về đồ trong tay bọn họ có thể bán được bao nhiêu tiền, ta cũng không truy hỏi nữa, thuận thế tách ra luôn."

"Ta và Nhị đệ, còn có Tam đệ, cùng một mẹ sinh ra, đều là lực lượng lao động mạnh mẽ, có thể khai khẩn đất hoang, còn có thể làm việc, bất kể thế nào đều có thể kiếm được tiền, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt." Hoắc đại tẩu gật đầu,"Phu quân nói phải." Những người theo Hoắc Lão Nhị cùng nhau xuống núi này, nhìn thấy phòng ốc đẹp như vậy, phản ứng cũng giống với Hoắc đại tẩu, đều vô cùng kích động, yêu thích.

Nằm mơ cũng muốn được sống cuộc sống tốt như vậy, không ngờ lại thành sự thật rồi.

Sau khi Liễu Phán Nhi trở về, Lý Phương và Lý Lệ đều vô cùng vui mừng, vây quanh dì Liễu và mẫu thân không muốn tách rời.

Hạ nhân đun nước nóng cho mọi người đánh răng rửa mặt.

Bếp lò trong phòng cũng được đốt lửa đỏ rực, nhưng vô cùng ấm áp.

Mấy người Liễu Phán Nhi ăn cơm xong, nói chuyện một hồi rồi đi ngủ.

Lưu thị rất nhớ hai nữ nhi, cố gắng gượng cơn buồn ngủ, tới nói chuyện với nữ nhi. Lý Lệ đóng cửa vào, sau đó thấp giọng nói bên tai Lưu thị: "Mẫu thân, Lý lão gia và Lý lão thái bọn họ đến rồi!"

Lưu thị ngạc nhiên, thân thể lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống," Ông trời của con ơi, sao ôn thân nhà này lại tới nữa rồi?"

"Nhà chúng ta mới sống tốt vài ngày, sau này bọn họ đến đây, lại không được yên ổn nữa rồi."

DTV

Lý Phương vội vàng an ủi mẫu thân," Mẫu thân, người đừng sợ, mọi chuyện đã xử lý xong xuôi rồi."

"Hả?" Lưu thị ngơ ngác, đột nhiên nghĩ tới một cái kết quả kinh dị," Các con... Các con phái người g.i.ế.c bọn họ rồi?"

Trời oil

Thế này sao mà là tốt được?

Tuy là nghĩ lại những chuyện xấu mà bọn họ làm, Lưu thị hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t họ, nhưng g.i.ế.c người bồi mạng, nàng ấy vẫn ghi nhớ trong tim, sợ hãi tay nữ nhi nhuốm m.á.u người.

Lý Phương lắc đầu,"Mẫu thân, sao con có thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế chứ? Tuy rằng đoạn tuyệt quan hệ rồi, nhưng con biết huyết mạch thứ này là không thể đứt nổi."

"Máu trên người con và A Lệ, có một nửa đến từ Lý Nguyên Công, điểm này cả đời này cũng không sửa được. Cho dù có lên trên trời con cũng không thể làm ra chuyện g.i.ế.c mấy người Lý Nguyên Công."

Lưu thị nghe vậy mới thở ra nhẹ nhõm, vội vàng hỏi lại: " Vậy các con xử lý thế nào? Mau nói đi, ta lo sắp c.h.ế.t rồi."

Llý Phương ngập ngừng đè thấp giọng, Mẫu thân, chuyện là thế này..."

Lưu thị nghe xong hơi ngây người, Lý Anh Nương đáp ứng sẽ làm chuyện này sao?”

Lý Phương gật đầu: "Ừm, đúng vậy, còn nói với con, sau này không được nói ra ngoài. Nếu sau này sự việc bại lộ, thì cứ nói là nàng ta làm.”

"Sau khi nàng ta trở về, liên thương lượng với ông cụ Chu, Chu Lão Tam còn có mẹ nuôi của nàng ta. Đêm hôm đó, ông cụ Chu liên rời trấn Cát Tường, sau đó hai ba hôm mới trở lại."

Lý Lệ gật đầu: "Chính là như thế, sau đó Lý lão gia và Lý lão thái bọn họ liền không xuất hiện trong trấn Cát Tường nữa. Tiểu cô cô nói rồi, không cho bọn con hỏi nhiều, đến bây giờ bọn con cũng chưa dám hỏi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK