Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tê phu nhân và Liễu Phán Nhi đưa các nữ nhi trở về, cả ngày hôm nay, tiêu rất nhiều tiền, dạo phố cũng vô cùng vui vẻ.

Trước kia Lưu thị may quần áo cho Lý Dung, đều là kiểu dáng đơn giản đẹp mắt, tự nhiên, nhã nhặn. Tất cả đều dùng vải của nhà, thấy cũng rất tốt, nhưng ngày mai là ngày Kim Lăng Hầu phủ ăn mừng nhật tử, Tê phu nhân cảm thấy không thể may một cách qua loa được.

Nàng đã để thợ may đo kích thước, may quần áo cho Lý Dung từ lâu. Mấy thợ may được phân công làm việc, bây giờ đã làm xong.

Mang tới cho Lý Dung thử, rất vừa vặn, không cần chỉnh sửa gì.

Áo quần và váy màu hồng nhạt, kết hợp với đai lưng màu lam nhạt, bên trên còn có hoa được thêu tinh xảo. Thanh nhã, tươi mát, tự nhiên hào phóng.

Tóc của Lý Dung rất đẹp, đen nhánh mềm mượt, búi thành hai búi tóc, trên đầu đeo trang sức làm từ trân châu mới mua hôm nay, khuôn mặt của Lý Dung trông càng đẹp hơn.

Hôm sau, Kim Lăng Hầu phủ, thiết đãi một bữa tiệc lớn.

Lúc này Kim Lăng Hầu đã không còn uể oải vì chuyện hưu thê, ngược lại bởi vì nữ nhi đã quay trở về, nên thần thái sáng láng.

Xe ngựa Tề gia đến, cuối cùng dừng lại ở Kim Lăng Hầu phủ.

Lúc này Kim Lăng Hầu thoải mái đích thân đứng ở cửa nghênh đón khách khứa, đồng thời trông ngóng chờ đợi Tề tri phủ đến.

Từ ngày hôm qua khi vừa đồng thời được tri phủ đáp lại, và tham gia yến hội nhận thân hôm nay, Kim Lăng Hầu lập tức hoàn toàn yên tâm.

Điều này làm cho Kim Lăng Hầu vô cùng vui vẻ, cho rằng Tê tri phủ cũng chỉ đang làm bộ làm tịch, nên ông ta càng cảm thấy yên tâm. Đối xử với nữ nhi lại càng tốt, để có thể càng sớm ngày nhận được sự tha thứ của Tề gia.

Mấy hôm này, hầu như Kim Lăng Hầu luôn sang Tề gia mỗi ngày, dù là không gặp được tri phủ, nhưng mỗi lần tặng đồ vật gì đó, tất cả đều được giữ lấy.

Tạ quản gia cũng bận trước bận sau, đây chính là thời khắc then chốt quyết định Kim Lăng Hầu phủ còn có thể hưng thịnh lần nữa hay không, tuyệt đối không thể làm hỏng chuyện. Toàn bộ yến tiệc nhận thân, đều do ông ta đích thân bố trí, tận lực làm tốt nhất mọi thứ. Chỉ cần nữ nhi ở đây, thì chắc có lẽ Lan Lăng hầu phủ của Tê gia sẽ không đối phó với ông ta nữa. Khoảng thời gian sau này ông ta sống ở Kim Lăng cũng có thể trôi qua thoải mái hơn, không cần phải núp tây trốn đông, hốt hoảng lo sợ nữa.

Mấy ngày nay bà ta vẫn luôn bận rộn, đến mức chân còn không chạm đất. Lúc này thấy Tề phu nhân xuống xe ngựa, thì vội vàng tiến lên nghênh đón: "Tê phu nhân, Đức Thụy phu nhân thỉnh an, bên ngoài nóng, thỉnh mời người vào trong."

Bởi vì Vương thị bị đuổi đi, nên thị thiếp của hậu viên Hầu phủ, không được phép ra mặt, vì vậy Kim Lăng Hầu đặc biệt mời tộc trưởng phu nhân là Tạ Tam phu nhân tới giúp đỡ chiêu đãi nữ gia quyến.

Đương nhiên Tạ Tam phu nhân muốn biết Tạ gia nhất tộc có bị chĩa mũi nhọn nhắm vào hay không, thì phải xem hôm nay như thế nào rồi.

Kim Lăng Hầu phải tiến lên vài bước nghênh đón, Tê đại nhân mới chịu xuống xe ngựa.

Giọng nói của Tạ Tam phu nhân nghẹn ngào, vươn tay xoa sau đầu Lý Dung: "Đứa bé ngoan, trở về là tốt rồi, vê sau cũng không cần phải chạy loạn ngược xuôi nữa. Lỡ như bị người xấu lợi dụng yếu điểm, người chịu khổ vẫn là bản thân con."

Tạ Tam phu nhân nhìn thấy Lý Dung, ánh mắt có hơi lộ vẻ xúc động, nhớ về khung cảnh yên bình khi ở cạnh mẫu thân của Lý Dung, tốt hơn nhiều so với khi ở cùng Vương thị.

Vương thị thường xuyên tự xưng là thế gia nữ nhi, nên thấy chướng mắt với mấy phu nhân tóc húi cua, càng không muốn qua lại với bọn họ, e sợ tộc nhân của họ đến thăm.

Lúc này, Lý Dung xuống xe ngựa, thấy tộc trưởng phu nhân, tiến lên hành lễ: "Tam bá mẫu, A Dung thỉnh an."

Lý Dung tươi cười chân thành, gật đầu: "Đa tạ Tam bá mẫu."

Tạ Tam phu nhân vội vàng dẫn người vào nhà, niềm nở tiếp đãi.

Đến tận lúc các nữ gia quyến khác đã đến, Tạ Tam phu nhân mới kêu con dâu đến hỗ trợ tiếp đón.

Thời gian vẫn còn sớm, Tạ phu nhân lại hỏi thăm: "A Dung, phụ thân con đã cho người sửa sang lại viện tử của con rồi, con có muốn đến nhìn một chút không? Tề phu nhân, Đức Thụy phu nhân, các người cũng đi xem đi. Nếu có chỗ nào không ổn, cứ việc nói, để ta cho người sửa lại."

Liễu Phán Nhi tới đây sớm hơn, vì muốn xem xem Kim Lăng Hầu có thật sự coi trọng Lý Dung hay không.

Tuy rằng sau này Lý Dung cũng sẽ không ở Kim Lăng Hầu phủ, nhưng Kim Lăng Hầu không thể không chuẩn bị viện tử cho Lý Dung.

Vài năm không gặp, là thân phụ và nữ nhi, nhưng cũng không có nhiều tình cảm. Duy trì mối quan hệ này chẳng qua là vì cùng chung huyết thống, nên các đồ vật bên ngoài, mới cần phải đặc biệt cẩn thận, vậy mới có thể chứng tỏ xem trọng.

Hiển nhiên là Tạ Tam phu nhân cũng nghĩ đến việc này, nên mấy ngày nay cùng giúp bài trí viện tử của Lý Dung.

Có núi có nước còn cả suối phun, trong hồ thì có hoa sen nở rộ, còn có nụ hoa mới chớm đầy gai nhọn, trong nước cá chép đủ màu tung tăng bơi lội. Cách đó không xa là cây hoa cúc, đang sinh trưởng tươi tốt, nhưng vẫn chưa nở hoa, tại một góc của Lan Uyển việc, còn có một vùng cây mai.

Lý Dung gật đầu: "Dạ, vậy làm phiền Tam bá mẫu dẫn đường rồi."

Một bà lão thấy người đến, lập tức cung kính mở cửa, mời người vào trong.

Tạ phu nhân một bên vừa đi, một bên vừa giải thích.

Nhiệm vụ chủ yếu của Tạ Tam phu nhân hôm nay chính là thiết đãi Tê phu nhân, Đức Thụy phu nhân, cần phải làm cho bọn họ cảm thấy như ở nhà: "Không cần phải khách khí vậy, đây là việc ta nên làm. Viện tử của A Dung, nằm trong Lan Uyển viện lớn nhất ở phía tây, bên trong rất tinh xảo, mỗi bước mỗi cảnh, còn có hoa sen mọc trên tuyết. Cả bốn mùa trong năm, đều có nở hoa... ˆ"

Tuy rằng đang là mùa hè, nhưng khi tiến vào viện tử, lại cảm thấy mát mẻ.

Liễu Phán Nhi cười khẽ: "A Dung, đi xem đi. Dù sao con cũng là trưởng nữ của Kim Lăng Hầu, đây là sự thật. Nơi này chính là nhà con, không cần khách khí."

Nhưng mà, Liễu Phán Nhi không vội, có nhiều thứ nếu giải quyết trong một lần, thì trái lại sẽ không có gì tốt đẹp.

Sau khi xem xong, Tê phu nhân dù luôn mang theo ánh mắt tra xét, lúc này cũng không thể tìm ra nửa điểm sai sót: "Không tồi, Tạ phu nhân, ngươi thật có tâm."

"Đúng vậy, rất tốt." Liễu Phán Nhi cũng tán thưởng, nghĩ đến nông viện nhà mình, đúng là không thể so sánh được với chỗ này.

Đi qua các cảnh trí này, đã đến Dung các, tên như ý nghĩa, là khuê các của Lý Dung.

Tuy rằng Lý Dung đã mất tích bên ngoài vài năm, nhưng vì được Đức Thụy phu nhân nuôi dưỡng, nên không ai dám khinh thường.

Đi dạo ước chừng nửa canh giờ, thời gian đã không còn sớm, Tạ Tam phu nhân bắt đầu dẫn mọi người đến phòng khách.

Hôm nay Tạ Tam phu nhân và Tề phu nhân, sẽ lấy thân phận Kim Lăng Hầu đại tiểu thư của Lý Dung, giới thiệu với mọi người.

Nhà nàng vốn là nhà nông, gia nhân và bọn nhỏ cũng phải liên tục thích ứng. Phất lên chỉ sau một đêm, sẽ khiến cho bọn nhỏ cảm thấy mọi thứ có được quá dễ dàng, rồi đánh mất nỗ lực và động lực.

Dẫu sao Đức Thụy phu nhân là Cáo Mệnh phu nhân được bệ hạ thân phong, nếu dám chướng mắt với Đức Thụy phu nhân, thì tức là chướng mắt bệ hạ. Huống chị, trượng phu của Đức Thụy phu nhân người ta còn là quan tứ phẩm, nhiều lần lập chiến công ở Tây Bắc, được bệ hạ tín nhiệm.

Các phu nhân trong khoảng thời gian chờ đợi, thoải mái thì thâm to nhỏ, cười nói cùng người quen.

Một phu nhân có khuôn mặt tròn trĩnh, cảm thấy quan hệ của Trương phu nhân và Tề phu nhân khá tốt đẹp, hẳn họ sẽ biết nhiều hơn, vì vậy nhỏ giọng hỏi: "Không biết A Dung cô nương này thế nào nhỉ?"

Trương phu nhân thấy Giang Nam tổng đốc phu nhân, cũng gần như là bề trên của phu quân, vì vậy cung kính trả lời: "Phu nhân, A Dung cô nương đương nhiên rất tốt ạ, tướng mạo rất giống mẫu thân, đoan trang hào phóng, hơn nữa còn thông minh lanh lợi. Lớn lên bên cạnh Đức Thụy phu nhân, nên được giáo dưỡng rất tốt. Tuy nói là lễ nghi quy củ đối với thế gia vọng tộc không quá hiểu rõ, nhưng ăn nói ưu nhã, biết tiến biết lùi."

Lý phu nhân nghe vậy, thì ghi nhớ ở trong lòng, năm nay thứ tử nhà bà ấy đã mười ba, cũng đến lúc bàn luận hôn sự rồi.

Tuy Kim Lăng Hầu không đáng tin cậy cho lắm, nhưng cũng coi như là ăn sâu bén rê ở Kim Lăng rồi, hơn hết Lý Dung còn có ngoại tổ gia là Lan Lăng hầu, mẫu thân để lại rất nhiều của hồi môn, còn thêm dưỡng phụ mẫu được Hoàng Đế vô cùng sủng ái.

Toàn bộ đều là ưu thế của Lý Dung, thứ tử trong nhà, không cần chu đáo mọi mặt với tức phụ, không giỏi giao tiếp cũng không sao. Về phần quy củ, không phải người nào cũng trời sinh đã biết, không biết thì chỉ cần học là được.

Nhưng mà, cuối cùng thế nào, phải đợi gặp mặt rồi hãng bàn tiếp.

Trương phu nhân thấy ánh mắt tổng đốc Lý phu nhân còn thâm ý khác, cũng thấy hơi kinh ngạc, song rất nhanh, bà ấy đã kịp thời hiểu ra, là đang nhìn trúng Lý Dung.

Chỉ có điều Trương phu nhân cũng không xem trọng cho lắm, trưởng tử của Tổng đốc Lý phu nhân đã thành hôn rồi, chỉ còn một thứ tử. Nhưng mà nghe nói Lý gia công tử kia bất tài kém cỏi, cả ngày chỉ biết ở bên ngoài làm xăng làm bậy.

Còn vê Tê phu nhân, là tri phủ phu nhân, hầu hết, đều đã gặp qua, cho nên cũng không cần giới thiệu. Sau đó, bắt đầu giới thiệu nhân vật chính hôm nay là Lý Dung.

Kim Lăng Hầu phủ vẫn còn trông cậy vào đại khuê nữ giúp hóa giải quan hệ với Lan Lăng hầu phủ, sao có thể sớm quyết định hôn sự cho A Dung đây?

Trong lúc Trương phu nhân oán thầm trong lòng, Tạ Tam phu nhân dẫn theo Tề phu nhân, Liễu Phán Nhị, Lý Dung, những người khác đi vào.

Bởi vì ai cũng nghĩ rằng hài tử nhà mình là tốt nhất, cho nên ngay trước mặt Lý phu nhân, Trương phu nhân cũng không thể nói Lý nhị công tử không tốt. Hơn nữa, hôn sự của Lý Dung, Kim Lăng Hầu cũng không có quyên làm chủ.

Tạ Tam phu nhân để thuận tiện, liền giới thiệu Đức Thụy phu nhân cho mọi người.

Không chỉ có mỗi Tê gia chướng mắt, mà Đức Thụy phu nhân cũng thấy chướng mắt.

Lý phu nhân quá mức nhiệt tình, hơn nữa động tác rất nhanh gọn, đến nỗi Lý Dung chưa kịp phản ứng, vòng đã ở trên cổ tay của con bé.

Tiểu nhi tử thích người có nhan sắc đẹp, diện mạo này của Lý Dung, tiểu nhi tử nhất định sẽ thích.

Khi Tạ Tam phu nhân dẫn theo Lý Dung chào hỏi mọi người, Lý phu nhân lập tức tháo vòng bạch ngọc trên cổ tay ra, không giải thích mà tiến đến nhét vào cổ tay của Lý Dung.

Lý phu nhân nhìn thấy diện mạo của Lý Dung, khá ưng ý.

Thật ra những phu nhân đến đây hôm nay đều đã chuẩn bị quà mừng, cũng không cần thêm quà khi gặp mặt, trừ phi là quan hệ rất thân mật, đặc biệt tốt.

Liễu Phán Nhi gật đầu, nếu Lý phu nhân đã cho trước mặt mọi người, thì cũng không tiện trả lại.

Đẩy tới đẩy đi thì không giữ thể diện.

Lý Dung có chút không biết làm sao mà nhìn về phía mẫu thân, người này không quen biết thì rốt cục có nên nhận hay không?

Nhưng lúc sau Tề phu nhân cẩn thận suy nghĩ, dù là thân sinh mẫu thân của A Dung, hay là bà ấy, thì cũng đều có mối quan hệ bình thường với tổng đốc Lý phu nhân. Sau này gặp nữ nhi của Lý phu nhân, Tề phu nhân sẽ chuẩn bị tặng lại phần lễ vật tặng lại.

"Đa tạ Lý phu nhân."Lý Dung cảm tạ, hành lễ vạn phúc.

Lý phu nhân cười cười, ánh mắt thân mật nhìn về phía Lý Dung: "Nghe nói A Dung lớn lên giống mẫu thân, tính tình rất tốt, ta nhìn thật sự rất quý. Nếu ta có một nữ nhi như vậy thì tốt rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK