Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Lão Lại do dự, lão có thể chắc chắn về chuyện vừa rồi mình nói, nhưng có chút chuyện là tin đồn chưa chắc chắn, lão không dám nói lung tung. Nhìn ra Triệu Lão Lại đang lo lắng, Lý Nguyên Thanh an ủi: "Cho dù chuyện đó là đúng hay sai thì bản tướng quân cũng sẽ không trách tội ngươi. Ngươi chỉ cần nói hết tất cả những gì ngươi biết, ngươi nghe được. Ta chưa bao giờ để người khác thua thiệt, nếu lập công thì ta sẽ khen thưởng ngươi, cũng sẽ không liên lụy đến người nhà của ngươi." Triệu Lão Lại một là không làm, hai là không ngừng, tiếp tục nói: "Đúng là có một số chuyện là ta nghe được từ một người phụ trách trông coi người làm bất hợp pháp khi hắn đang uống say." "Hắn nói sở dĩ bí bí mật tuyển những thợ mỏ này là bởi vì số lượng bạc mà những thợ mỏ tìm được có hạn. Những công nhân bất hợp pháp này cũng sẽ không được đưa vào sổ sách. Không cần nói cũng biết, đương nhiên là số bạc này sẽ rơi vào túi của Thần Vương."

"Không chỉ có như thế, tiểu nhân còn nghe nói, mặt ngoài Thần Vương chỉ có mỏ bạc Tây Sơn, nhưng về quặng sắt Đông Sơn, mặc dù cũng được quan phủ cai quản, nhưng thật ra đã bị Thần Vương khống chế."

Nghe nói như thế, Lý Nguyên Thanh thật sự bất ngờ, chớp mắt mấy cái, Triệu Lão Lại này thật giỏi!

Một tên dân cờ b.ạ.c mà lại có được nhiều tin tức như vậy.

Nếu chỉ đánh bạc thì đúng là lãng phí! "Làm sao ngươi biết điều này?" Lý Nguyên Thanh hỏi, căn cứ vào một ít tình báo mà Chu Bình Đế cho hắn, đúng thật là như vậy, nhưng mà lại không có tin tức cụ thể. Vốn là Lý Nguyên Thanh còn không biết nên bắt đầu từ đâu, nhưng bây giờ hắn đã có quyết định. Triệu Lão Lại cười trộm: "Lý tướng quân, đệ đệ nhà mẹ đẻ của ái thiếp chủ sự quặng sắt Đông Sơn rất thích chơi đùa. Ta đây cũng có chút kỹ thuật cho nên đã dạy hắn chút kỹ thuật đánh bạc, cho nên chúng ta trở thành bạn thân, không rượu không vui, không giấu nhau điều gì. Nhưng mà tiểu tử kia nói chuyện không đúng, chưa chắc lời này là sự thật. Đương nhiên, Triệu Lão Lại không nói đến chuyện thắng thắng thua thua của người kia, cuối cùng thua sạch bạc chỉ còn lại quần lót.

Lý Nguyên Thanh cười cười, gật đầu một cái, nhìn về phía Triệu Lão Lại, ánh mắt tràn ngập ý khen ngợi: "Vậy các ngươi nói chuyện này ở trong tình huống nào?” "Thắng tiền, chúng ta uống một bữa lớn, uống say nên nói ra." Triệu Lão Lại trả lời: "Dù sao thì hắn cũng nói là tỷ phu của mình rất giỏi, ngay cả Thân Vương cũng nghe tỷ phu của hắn."

Lý Nguyên Thanh: "Trên cơ bản là lời nói thật, dù sao thì say rượu sẽ nói lời thật lòng!

Lý Nguyên Thanh tìm được trọng điểm, sau đó phái người nhìn chằm chằm.

Triệu Lão Lại xem thường, trước đó lão cũng cố ý uống rượu, giả vờ say rượu để lừa gạt mọi người một chút.

Nhưng mà, lão sẽ không nhắc nhở Lý Nguyên Thanh.

"Tướng quân, ta đã được coi là lập công chưa? Có thể thả ta không?" Triệu Lão Lại có chút hy vọng, hi vọng có thể nghe được tin tức tốt.

Kết quả lại khiến lão thất vọng.

Lý Nguyên Thanh lắc đầu: "Tạm thời vẫn chưa thể thả ngươi, dù sao ngươi đã nói ra bí mật của Thần Vương. Lỡ như Thần Vương biết ta biết bí mật mỏ bạc Tây Sơn thì nhất định sẽ không buông tha cho ngươi."

Triệu Lão Lại trợn tròn mắt: "Tướng quân, Thần Vương còn sống một ngày thì ngài sẽ giam ta một ngày sao?”

Lý Nguyên Thanh nghĩ nghĩ, tiếp đó gật đầu: "Có thể nói như vậy, nhưng mà, sẽ không để cho ngươi đến mỏ đá làm việc, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một chỗ để ngươi tu tâm dưỡng tính."

Triệu Lão Lại gãi gãi đầu, lão cũng biết bây giờ mình là cá nằm trên thớt, người khác cắt như thế nào thì lão phải cảm nhận như thế.

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Triệu Lão Lại gật đầu một cái: "Đa tạ Tướng quân." Lý Nguyên Thanh: "Nếu như ngươi còn nhớ ra chuyện gì thì có thể nói tiếp. Nói được càng nhiều thì càng được ăn ngon. Ăn ngon ngủ ngon, nói không chừng ta còn sắp xếp thêm mấy người đến chơi xúc xắc với ngươi."

Triệu Lão Lại nghe nói như thế thì đôi mắt sáng lên: "Chuyện này là thật sao?"

Lý Nguyên Thanh: "Là thật, chắc chắn 100%."

Triệu Lão Lại nghĩ nghĩ, lại nói một vài chuyện liên quan đến những vị quan khác, cũng có thể coi là nhược điểm.

Thư ký bên cạnh dùng bút lông để viết, bất tri bất giác, viết được một xấp thật dày.

Lý Nguyên Thanh cũng coi trọng chữ tín, trực tiếp đưa Triệu Lão Lại đến một phòng riêng để canh giữ, ngoại trừ có còng tay xiêng chân không được tự do thì tất cả những thứ khác đều không tệ.

Lý Nguyên Thanh dùng biện pháp giống vậy để uy h.i.ế.p dụ dỗ, thẩm vấn 14 người còn lại.

Mặc dù không có tin tức liên quan đến Thần Vương, nhưng lại có rất nhiều chuyện xang bay,phi pháp của người quen hoặc quan viên tại phủ Tâm Dương phủ, cùng với phủ Kim Lăng.

Lý Nguyên Thanh để người ghi chép lại hết, nói không chừng về sau còn cần dùng đến.

Những người này cũng không nhận được đãi ngộ tốt như Triệu Lão Lại, bị Lý Nguyên Thanh đưa đến chỗ khai thác gỗ. Mặc dù công việc không mệt mỏi như ở mỏ đá, nhưng cũng không dễ dàng. Chỉ là bọn họ được ăn không tệ, cũng không có người đánh bọn họ.

Mấy người Vương Ma Tử không phục, nhưng cũng vô dụng.

Công việc khai thác gỗ này là do Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi tạo ra, dùng để sắp xếp cho những huynh đệ theo đến đây. Có việc làm, có tiền. Gỗ được khai thác cũng có thể dùng để làm một số món đồ gia dụng.

Một tận tới đêm khuya, trấn Cát Tường bắt đầu treo đèn. Sắp đến tết nên mọi người đều treo đèn lông đỏ, có chút vui mừng.

Mặc dù có rất nhiêu người đánh bạc ở thôn Cát Tường được đưa đến mỏ đá, nhưng phần lớn mọi người đều không đánh bạc, cho nên ngày tết đều rất ồn ào vui vẻ.

Lúc này Lý Nguyên Thanh mang theo rổ trong tay, bên trong đựng chút thuốc bổ, đi vào quán rượu Chu gia.

Ông cụ Chu đứng ngồi không yên từ đêm qua, nửa đêm bọn họ bị bắt, ông cụ Chu cũng không ngủ. Biết được tất cả mọi người đều bị bắt thì ông cụ Chu mới thở phào.

Nhưng mà rất nhanh, ông cụ Chu nhớ tới Triệu Lão Lại cũng biết chuyện bán công nhân phi pháp ở mỏ bạc Tây Sơn, lập tức lại đứng ngồi không yên.

Tam quả phụ thấy thế, tức giận hỏi: "Chàng lại làm sao? Không phải những người kia đã bị bắt hết rồi sao? Chàng còn lo lắng cái gì?" Ông cụ Chu ngượng ngung cười cười: "Bắt được rồi, ta chỉ lo lắng bọn họ trộm rời đi thôi. Ta cảm thấy không yên lòng, không biết nói như thế nào cho phải?" Tam quả phụ quay lưng lại, nét mặt lộ vẻ trào phúng.

Nói dễ nghe thật, vẫn biết viện cớ. Thật sự coi rằng bà ta không biết gì sao, hẳn là ông cụ Chu đã làm ra chuyện xấu gì đó, sợ bị người khác khai ra.

"Chúng ta đã thành thân lâu rồi, cuộc sống trôi qua cũng không tệ, còn cưới được người vợ tốt như vậy cho nhi tử của chàng. Ta cũng tự hỏi trong lòng, ta thật lòng với Chu gia, cũng hy vọng chàng sẽ nghĩ đến ta trong mọi chuyện. Nếu có chuyện gì thì chàng đừng giấu diếm, ta đã nói rồi, có thể lập công chuộc tội." Trong lòng ông cụ Chu bực bội, nhưng lại không dám nói chuyện lớn tiếng cùng Tam quả phụ.

Đúng là người vợ kế này đã cực khổ vì Chu gia, mặc dù Lý Anh Nương không được Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi chào đón, nhưng cũng không thể phủ nhận Lý Anh Nương là muội muội của Lý Nguyên Thanh.

Bình thường mối quan hệ với muội muội ruột không tốt, nhưng vào thời điểm quan trọng thì nhất định không thể ngồi yên mặc kệ.

Dù chỉ được coi là người của thôn Cát Tường thì cũng sẽ nhận được 3 phần tình mọn.

"Ta hiểu được, trong lòng ta biết rõ." Ông cụ Chu đáp lời, vừa nói xong thì ông ta liền thấy Lý Nguyên Thanh mang theo rổ đến đây: "Lý tướng quân, sao ngài lại tới đây?"

Tam quả phụ cũng nhanh chóng đi ra khỏi quầy, cười rạng rỡ: "Nguyên Thanh, sau một năm vất vả mới trở về. Phán Nhi và bọn nhỏ đều rất tốt, thị trấn của chúng ta cũng không tệ, ôi, nếu như không có người đánh bạc thì sẽ tốt hơn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK