Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu đại tướng quân sau khi xem xong, giống như hắn suy đoán, cũng không có nhiều khác biệt, sau đó toàn bộ đưa đến tay Lý Nguyên Thanh và Viên tri phủ

Vào lúc này, Lạp Mạc Nhĩ cầu kiến Liễu Phán Nhi

Liễu Phán Nhi cho người mời vào, gặp ở phòng khách

Cửu công chúa cũng ở đây, đúng lúc làm nhân chứng cho Liễu Phán Nhị, tránh cho người khác nói Liễu Phán Nhi lén lút gặp Lạp Mạc Nhĩ

Lạp Mạc Nhĩ tiến lên, đưa cho Liễu Phán Nhi một cái hộp: "Lam Tề Nhi, đây là do mẫu thân ngươi sinh thời để lại, hiện tại nếu đã biết ngươi còn sống, vậy những thứ này liền giao lại cho ngươi, giữ lại kỷ niệm.”

Liễu Phán Nhi sửng sốt, nhìn cái hộp, sau đó nhận lấy: "Ngươi muốn trở ve Bắc Nhung sao?"

Lạp Mạc Nhĩ gật đầu, trả lời: "Đúng vậy, ta biết Đại Chu sẽ không bỏ qua cơ hội làm suy yếu Bắc Nhung, cho nên ta muốn thừa dịp đại loạn này trở về phục thù. Có thể sẽ chết, nhưng ta tin rằng ta sẽ c.h.ế.t muộn hơn Lạp Đồ Nhĩ."

Nghe được những lời này, Liễu Phán Nhi cũng biết không thể giữ Lạp Mạc Nhĩ, Lạp Mạc Nhĩ hơn hai mươi năm vì thù hận, mới có thể sống đến hôm nay

Nếu không có thù hận, Lạp Mạc Nhĩ sống cũng không có ý nghĩa

Liễu Phán Nhi cười cười: "Co thể tự mình báo thù, tất nhiên rất tốt. Người còn sống, vẫn tốt hơn là chết. Có thể sống sót trở về, hãy cố gắng trở về."

"Hai ngày trước, ta đặc biệt thẩm vấn Từ Gia Thịnh lần nữa, uy h.i.ế.p của ông ta không có tác dụng, ông ta lại đổi lời, nói ta là nữ nhi của ông ta, hy vọng ta nể tình ông ta là phụ thân ruột thịt của ta, tha cho ông ta một mạng." "Bắt đầu từ khoảnh khắc đó, ta cảm thấy phụ thân ngươi làm cũng rất tốt, ít nhất so với Từ Gia Thịnh càng thêm thuần túy một chút. Câu nói trước đây vẫn còn hữu hiệu, ta sẽ chăm sóc cho ngươi khi già." Lạp Mạc Nhĩ nghe nói như vậy, có chút sửng sốt, sau đó gật đầu cười: "Được, vậy ta cố gắng còn sống trở về."

Sau khi nói xong, Lạp Mạc Nhĩ xoay người rời đi

Bóng lưng cao lớn, lưng dài thẳng tắp Nhìn Lạp Mạc Nhĩ rời đi, Cửu công chúa thổn thức: "Phán Nhi tỷ tỷ, thật sự Lạp Mạc Nhĩ cũng là một người nam nhân chân chính. Ít nhất hắn không lợi dụng vợ con mình."

Liễu Phán Nhi cảm thán: "Lạp Mạc Nhĩ cũng là một anh hùng. Nhưng thắng làm vua thua làm giặc, hắn tranh đoạt vương vị thất bại, như vậy tất cả đều thay đổi. Hiện tại hắn muốn phục thù, tìm kiếm sự giải thoát trong lòng, căn bản cũng không để tâm đến quốc gia đại sự." "Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất đối với Đại Chu chúng ta có lợi. Chính là bởi vì có Lạp Mạc Nhĩ trợ giúp, phu quân mới có thể trong thời gian ngắn như vậy chiếm giữ thành Bắc Vân”"

"Vừa rồi ta nói, cũng là thật lòng. So sánh với tiểu nhân hèn hạ như Từ Gia Thịnh, ít nhất Lạp Mạc Nhĩ là một chính nhân quân tử."

Cửu công chúa tin rằng: "Thời gian trôi qua thật nhanh, sắp qua năm mới rồi." Liễu Phán Nhi hỏi: "Các muội chuẩn bị đón năm mới ở đây?"

Cửu công chúa suy nghĩ một chút gật đầu: "Đầu năm cũng là lúc bận rộn, Cố Thiệu còn bận bịu rất nhiều chuyện, đoán chừng không thể trở về kinh thành. Cho dù có trở về, cũng phải đợi đến sau khi canh tác mùa xuân năm tới."

Liễu Phán Nhi an ủi, dù sao Cửu công chúa lần đầu tiên rời khỏi kinh thành thời gian dài như vậy, khó tránh khỏi nhớ nhà: "Vậy muội đừng nóng vội, qua năm rất nhanh sẽ đến mùa xuân. Mùa xuân ấm áp hoa nở, mặc dù ở thành Tang đến muộn hơn một chút, nhưng cũng đẹp." Cửu công chúa cười cười, nhưng trên mặt có vài phần buồn bã: "Tỷ tỷ, tỷ nói xem ta sao còn chưa mang thai?"

Liễu Phán Nhi sửng sốt, lắc đầu bật cười: "Muội và Cố đại nhân tình cảm tốt, có còn chỉ là chuyện sớm muộn. Hơn nữa, các muội mới thành thân chưa tới một năm, vội gì chứ?”

Cửu công chúa sờ sờ bụng mình, giọng có chút u oán: "Nhìn thấy nhà tỷ có nhiều đứa trẻ hoạt bát như vậy, ta rất rất muốn sinh con."

Liễu Phán Nhi kéo kéo tay Cửu công chúa: "Muốn sinh con, ăn no uống đủ, tối đến mới có sức lực trở vê giày vò Cố đại nhân nhà muội." Cửu công chúa đỏ mặt: "Phan Nhi tỷ tỷ chê cười ta, xấu hổ muốn chết." "Ôi, da mặt dày như muội." Liễu Phán Nhi dan giọng nói: "Dam làm, còn không dám cho ta nói sao? Còn nữa, muội nhìn ra ta có chút nào chê cười muội không? Ta rõ ràng là đang ghen tị với muội." "Buổi tối có người ấm giường, ban đêm có người bầu bạn, thật tốt! Cũng không biết phu quân nhà ta khi nào có thể trở về, đêm nay ta cô đơn gối chiếc khó mà ngủ, thật nhớ phu quân nhà ta." Cửu công chúa vốn bởi vì chuyện chưa mang thai tâm trạng buồn bã, sau khi nghe Liễu Phán Nhi nói đùa, liền cười ha ha, cù lét Liễu Phán Nhi: "Phán Nhi tỷ tỷ thật sự không phải người thường."

Liễu Phán Nhi hừ một tiếng: "Đương nhiên, Đôn Luân * là chuyện lớn của đời người. Hơn nữa, ta nhớ là phu quân của ta, cũng không phải phu quân của người khác, có gì sai?"

* Chuyện phòng the

Cửu công chúa chap tay: "Bội phục!"

Buổi trưa, Liễu Phán Nhi đặc biệt dặn dò, hôm nay ăn lẩu

Hôm nay không ăn thịt cừu, ăn thịt bò

Ở đây, ăn thịt bò là hợp pháp. Liễu Phán Nhi thích ăn thịt bò, đương nhiên sẽ không bỏ qua những món ngon như vậy Bò kho, bít tết, thăn bò, tất cả đều cực kỳ ngon

Thịt bò tươi được cắt thành lát mỏng, chờ chút để trong nồi lẩu, sau đó thêm nước chấm, hương vị tuyệt vô cùng!

Trong lúc Liễu Phán Nhi ăn vô cùng ngon miệng, Cửu công chúa đối diện khẽ nhíu mày Thit bo ngon tuoi ngon trong mieng không còn ngon như trước, ngược lại có vài phần tanh hôi

Lúc này Lý Dung vừa vặn ngồi đối diện Cửu công chúa, thấy được vẻ mặt khó chịu của Cửu công chúa

"Công chúa tiểu di, hôm nay thịt bò không ngon sao? Có cần đổi thịt cừu cho người không?”

Cửu công chúa nhíu mày: "Thật sự ta rất thích ăn thịt bò, nhất là Phán Nhi tỷ tỷ nói ăn thịt bò không dễ bị béo, ta càng thích ăn thịt bò. Chỉ là thịt bo hôm nay hương vị không đúng lắm, cảm thấy vừa tanh vừa hôi."

Tiểu quỷ Lý Nam tỉnh quái, kêu lên: "Ô kìa, ta biết rồi, công chúa tiểu di đang mang thai. Giống như lúc nương ta mang thai muội muội, bình thường thích uống canh cá, lại cảm thấy không dễ uống."

Liễu Phán Nhi sửng sốt, lộ vẻ mặt vui mừng, nhìn về phía Cửu công chúa: "Chắc là phải rồi, muội đợi một chút, ta gọi đại phu." "Ta... Ta thật sự mang thai sao?" Cửu công chúa vừa mừng vừa sợ, sợ không phải thật, ngộ nhỡ chỉ là do trời lạnh nên bị cảm thì sao?

Liễu Phán Nhi cười cười: "Đừng nóng vội, cũng đừng hồi hộp, lát nữa đại phu đến, sẽ biết. Nếu muội không thể ăn thịt, ta sẽ lấy cho muội món khác."

DTV

Lý Lệ chớp chớp mắt hỏi: "Công chúa điện hạ, bây giờ người muốn ăn gì? Nghĩ đến cái gì chảy nước miếng? Nương ta nói, sau khi mang thai, bình thường thích ăn chưa chắc đã thích ăn, trước kia không thích ăn, có thể muốn ăn."

Cửu công chúa suy nghĩ một chút, đột nhiên nuốt nước bọt: "Ta muốn ăn cải mặn khâu nhục, trước kia chịu không nổi mùi cải mặn, nhưng hiện tại ta nghĩ đến vị kia, cảm thấy muốn ăn."

Lúc này Liễu Phán Nhi dặn dò: "Xem thử nhà bếp có cải mặn hay không, nếu có, làm cải mặn khâu nhục. Nếu không, thay thế bằng thứ khác, làm một chút bánh nướng có vị mặn." "Vâng, phu nhân." Miêu Nhi tỷ đi ra ngoài, tự mình đi nhà bếp dặn dò

Ma ma và cung nữ bên cạnh công chúa cũng vô cùng kích động, Lạc Lan cũng đi theo, hy vọng nấu được món ăn mà công chúa thích nhất

Cửu công chúa cầm một miếng điểm tâm, ăn từng ngụm, thấy tất cả mọi người không ăn cơm, ngược lại kinh ngạc: “Ta không thể ăn, nhưng các ngươi có thể ăn! Không cần phải kiêng dè ta, mọi người ăn đi."

Liễu Phán Nhi cười nói: "Được rồi, chúng ta ăn trước, muội ăn điểm tâm, nghĩ xem muội muốn ăn gì, để nhà bếp chuẩn bị cho muội."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK