Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng nếu như bị gương mặt trẻ trung cộng thêm vẻ anh tuấn hòa nhã của Lý tướng quân lừa gạt, cho rằng hắn trẻ người non dạ, vậy thì sai hoàn toàn. Nhìn những người Oa kia xem, nhìn những thương nhân buôn lậu đó xem, đều trở thành cái dạng gì! Từng đám không chỉ ngoan ngoãn nộp thuế, mà còn chưa bao giờ dám lấy ơn báo oán. Đến nỗi con hổ lớn nhất Thần vương, thúc thúc ruột của hoàng đế, cứ như vậy bị đẩy ngã. Hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực, không có nửa điểm oan uổng. Đáng lẽ chuyện lớn như vậy, nhất định sẽ kéo đến một hồi chấn động, thậm chí sẽ dẫn đến chiến tranh. Nhưng chính là có Lý tướng quân ở nơi này, ngay cả bọt nước cũng không có nổi lên, không ảnh hưởng gì đến dân chúng. Ngược lại là mỏ vàng cùng mỏ bạc của Tầm Dương phủ bị triều đình khống chế ở trong tay, mang đến rất nhiều lợi ích thiết thực.

Thù lao của thợ mỏ cũng nhiều hơn.

Tóm lại, Lý tướng quân cùng Cố tổng đốc đến, không chỉ giải quyết được khối u ác tính Thần vương, mà còn chỉnh đốn lại hải quan.

Hiện tại không những công thương đã khôi phục, mà còn phồn thịnh hơn so với trước kia.

Trước kia quan phủ muốn ăn lấy thẻ, hiện tại thử xem?

Hôm nay cầm, ngày mai sẽ được vào ăn cơm tù.

Người như vậy, có thể không khiến cho người khác kính nể sao?

Nhưng người lợi hại như vậy lại là một người sợ thê tử.

Nghe nói chỉ cần Đức Thụy phu nhân nói lớn tiếng một chút, Lý tướng quân phải nhanh chóng nhận sai. Đức Thụy phu nhân lợi hại!

Trong khi mọi người còn ở đây suy nghĩ linh tinh bậy bạ, Lý Nguyên Thanh đã rời đi, nhưng lại không có hồi phủ, mà là đi thẳng đến nha môn Tổng đốc.

Cố Thiệu cũng vừa mới vừa bận xong, đang nghỉ ngơi một lát, uống trà để hoàn hồn.

Nghe được Cố Tam bẩm báo, Lý Nguyên Thanh tự mình tới cửa, lập tức giật mình! Tên Lý Nguyên Thanh kia không có việc gì thì sẽ không đăng tam bảo điện, hơn nữa lời nói không nhiều, nhưng việc thì không ít.

Có thể nói trong một câu, tuyệt đối không nói thành hai câu.

"Đây là có chuyện lớn!" Cố Thiệu nói thâm: "Mời Lý tướng quân tiến vào."

Lý Nguyên Thanh đi vào, vẻ mặt tươi cười như tắm mình trong gió xuân, chứng tỏ có ý đồ: "Cố đại nhân, hôm nay Lý mỗ đến đây muốn mời huynh làm mai mối... Cố Thiệu sửng sốt, Đức Thụy phu nhân làm mai mối cho hắn ta, hơn nữa hỗ trợ chạy việc vặt lại là Tê đại phu nhân cùng Tê tam phu nhân.

Chuyện này, hắn ta nhất định phải giúp. Cố Thiệu cười cười, chắp tay: "Chúc mừng Lý huynh!"

Đây là hai nhà đạt được hẹn ước, sau đó mời một người tử tế mà cả hai nhà đều quen thuộc, đến thăm hỏi cầu hôn.

Lý Nguyên Thanh cười cười: "Cùng vui cùng vui, việc này cứ quyết định như vậy. Ngày mai là ngày nghỉ tắm gội, chính là ngày lành, liền làm phiên Cố đại nhân đi một chuyến."

"Nương tử ta đã sai người chuẩn bị lễ vật cầu hôn, đợi lát nữa sẽ đưa đến phủ Tổng đốc."

Cố Thiệu gật đầu: "Được, ta cũng rất thích đứa nhỏ Đại Bảo này, cậu nhóc thật sự rất tốt."

"Đúng vậy, Đại Bảo chính là nhi tử lớn của Lý gia ta." Lý Nguyên Thanh đắc ý, định ra một mối hôn sự tốt cho Đại Bảo, lại có cái tước vị, bản thân Lý Đại Bảo cũng có bản lĩnh, cả đời sẽ không ưu sầu.

Cố Thiệu thấy thế, thấp giọng hỏi: "Ngoại trừ cầu hôn, còn có ẩn tình khác?"

Cố Thiệu cũng không phải người ngoài, hơn nữa sau này phía kinh thành bên kia, còn cần Cố gia ra sức.

Vì thế Lý Nguyên Thanh cũng nói với Cố Thiệu chuyện Lý Đại Bảo muốn dâng lên phương thức chế tác đồng hồ và ngọc lưu ly.

Cố Thiệu kinh ngạc: "Kia chính là vật có giá trị liên thành, Lý huynh cam lòng đưa ra?

Lý Nguyên Thanh cười cười: "Cái gọi là tiền tài này, không có không được, nhưng quá nhiều cũng không có ý nghĩa. Coi như là giá trị liên thành, phú khả địch quốc thì như thế nào? Vẫn sẽ có lúc tiêu tan, nhưng tước vị thì khác, ít nhất có thể truyên ba đời."

Thứ này thiết thực hơn, vả lại Đại Bảo thông minh, không chừng về sau còn có thể làm được gì đó, cho nên sinh kế không lo, còn những thứ khác không sao cả" "Ha ha ha!" Cố Thiệu sảng khoái cười: "Là Cố mỗ nông cạn, Lý huynh quả thật cao kiến." Lý Nguyên Thanh khiêm tốn: "Quá khen." Trách không được Te gia bên kia đã đáp ứng hôn sự, đoán chừng chờ sau khi đính hôn, Lan Lăng Hầu lại mang Lý Đại Bảo đến kinh thành. Tuy rằng phụ thân Lý Đại Bảo đã mất, mẫu thân lại tái giá, người nhà không thương, nhưng lại có được dưỡng phụ cùng dưỡng mẫu rất tốt, cũng coi như là có phúc. Đại nạn không chết, nhất định có hạnh phúc về sau, một chút cũng không giả. Coi như là trước khổ sau ngọt.

Cố Thiệu đồng ý, ngày hôm sau mang theo lễ vật cầu hôn Liễu Phán Nhi đã chuẩn bị, đến phủ Kim Lăng Hầu.

Lúc này Kim Lăng Hầu mới biết được nhạc phụ hứa hôn cho Te Thục Viện, hơn nữa lại là Lý Đại Bảo.

Chậc chậc chậc, nói thật, đứa nhỏ Lý Đại Bảo này, đúng thực không tồi.

A Dung cùng Lý Đại Bảo là huynh muội, không thể hứa hôn, nhưng Kim Lăng Hầu thâm nghĩ, muốn hứa hôn cho hai nữ nhi của ông ta với Lý Đại Bảo.

Tuy rằng nữ nhi của ông ta còn rất nhỏ, nhưng cũng sẽ lớn lên.

Chẳng qua có một mẫu thân kéo chân, cho nên cuối cùng Kim Lăng Hầu cũng không dám nghĩ tới.

Hiện tại Lý Đại Bảo trực tiếp cùng hứa hôn cùng phủ Lan Lăng Hầu, tốt hơn nhiều so với kết thân cùng ông ta.

May mắn ông ta chưa nói, bằng không sẽ bị chê cười. Te lão gia tử cũng biết phải nhanh chóng đi kinh thành, dù sao Lý Đại Bảo đã sớm làm xong ngọc lưu ly cao cấp cùng đồng hồ để bàn và đồng hồ treo tường để trình cho bệ hạ, phải rèn sắt khi còn nóng, mau chóng đi kinh thành dâng lên phương pháp chế tác.

Tình huống đặc biệt phải xử lý đặc biệt, cùng ngày Tề gia liền đồng ý mối hôn sự này.

Bất quá Tề lão gia tử là người hết sức thỏa đáng: "Kỳ thật vốn dĩ hẳn là nên rụt rè một phen, nhưng sự tình khẩn cấp, còn phải đi kinh thành, lão phu cũng không muốn lãng phí thời gian."

"Về sau nhà trai không thể lấy chuyện này để xem nhẹ nữ tử Tề gia ta, nếu không, lão phu sẽ không vui.

Cố Thiệu cười cười: "Ngài sảng khoái như vậy, cũng là vì nhanh chóng trở lại kinh thành, hiến kế cho Đại Bảo. Lý gia cùng Đại Bảo đều là người hiểu biết lý lẽ, dĩ nhiên sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ngài, tuyệt đối sẽ không coi thường cô nương Tê gia."

DTV

"Ngược lại, sẽ càng thêm kính yêu. Hầu gia, Hầu phu nhân, không cần nghĩ nhiều, cứ yên tâm."

Tê lão phu nhân cũng cười cười: "Như thế là tốt! Chuyện tốt, cũng đừng biến thành chuyện xấu, vậy thì không hay."

Cố Thiệu cười cười: "Lão phu nhân nói phải, Cố mỗ nhất định sẽ chuyển lời, xin lão phu nhân yên tâm.”

Vì thế trong vòng hai ngày Lý Đại Bảo và Tê Thục Viện đã hoàn tất trao đổi thiếp canh, hứa hôn.

Lúc này, Lý Dung mới kịp phản ứng.

Bình thường biểu tỷ trò chuyện với các huynh đệ tỷ muội, cũng sẽ nhắc tới đại ca, nghe thực tự nhiên, nhưng lại hỏi thăm rất nhiều chuyện của đại ca.

Biểu tỷ này, dám gạt con bé!

Thật là đáng giận!

Lý Dung hào hứng chạy đến trước mặt đại ca, lay cánh tay của Lý Đại Bảo,"Đại ca, ta không phải là muội muội của ca sao?"

"Ca và biểu tỷ đính hôn mà còn gạt ta, không nói cho ta biết? Đại ca, ca quá đáng lắm rồi!"

Lý Đại Bảo lúc trước đã quên, bây giờ lại bị muội muội chất vấn như vậy, mặt lộ vẻ xấu hổ, ngượng ngùng cười cười.

"A Dung à, đừng tức giận. Thực ra ta cũng không biết có thể thành hay không. Nếu nói ra có thể sẽ ảnh hưởng đến biểu tỷ của muội, cho nên mới giữ bí mật."

"Hơn nữa, ta là ca ca của muội, Tề cô nương còn là biểu tỷ của muội. Nếu không thành, chẳng phải muội cũng sẽ rất xấu hổ sao?"

"Ta làm như vậy, đều là vì muốn tốt cho muội thôi! Muội không thể không cảm kích ta được, đại ca đối với muội là tốt nhất, muội đừng trách ta."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK