Lan Lăng hầu Te lão gia tử sửng sốt: "Có nắm chắc không?"
Kim Lăng hầu gật gật đầu, rất tự tin đối với chính mình: "Có nắm chắc ạ."
Lúc này Lan Lăng hầu nghĩ nghĩ: "Thật ra ta cảm thấy ngươi cũng không cần thông qua việc thi cử để tiến vào con đường làm quan, ngươi là hầu tước, trình sổ con lên để xin đến một quan nửa chức, chắc hẳn là không khó."
Kim Lăng hau lắc lắc đầu: "Nhạc phụ, ta biết, nhưng ta vẫn không phục. Mặt khác, ta cũng không quan tâm thành tựu ở trên con đường làm quan có thể lớn đến đâu, cái mà ta muốn là danh chính ngôn thuận mà làm quan.”
"Nếu tương lai xuống dưới, cũng có thể công đạo với cha mẹ ta. Đến nỗi sau khi thi đậu, ta sẽ ở lại kinh thành mấy năm, chờ đến khi hài tử lớn lên và thi đậu khoa cử, ta sẽ từ quan."
Lan Lăng hầu Tề lão gia tử cười cười: "Vậy thì cứ theo ý của ngươi đi. Ngươi luôn luôn có chủ kiến, nếu cảm thấy phù hợp với ngươi và thích hợp với Kim Lăng hầu phủ là được."
Hai người nhạc phụ con rể, cực kỳ hài hòa.
Sau khi Lý Nguyên Thanh trở vê, đã nói với Liễu Phán Nhi về cái nhìn của Lan Lăng hầu và Kim Lăng hầu.
Liễu Phán Nhi cười cười: "Vậy lần này chúng ta nhận lễ là hợp pháp, nếu không thể làm tiệc nhỏ, vậy thì chúng ta cứ tổ chức cho lớn đi."
"Chỉ là thời gian mà ta tới Kim Lăng cũng không dài, hơn nữa bởi vì mang thai, cũng không có tham gia những buổi gặp mặt giữa các phu nhân, cũng không quen biết nhiều người."
"Hiện tại chúng ta làm tiệc đầy tháng, ta cũng không thể không biết thân phận của người khác được, như vậy rất là thất lễ đó!"
Lý Nguyên Thanh nghĩ nghĩ, nhắc nhở Liễu Phán Nhi: "Nàng không quen biết cũng không sao, người khác biết là được, nàng tìm người giúp đỡ đi."
“Năm trước nàng với Trương phu nhân có quan hệ không tồi, lại còn cùng nhau làm buôn bán, cũng thường xuyên gặp mặt." "Nàng ta ở Kim Lăng cũng đã mấy năm, hơn nữa nữ nhi của Trương phu nhân cùng với A Dung nhà chúng ta có quan hệ cũng không tệ lắm, hãy để nàng ta giúp đỡ chiêu đãi tiểu cô nương."
Liễu Phán Nhi nghe được lời này, ánh mắt sáng lên: "Phu quân nói rất đúng, ta đây sẽ cho người gửi thiệp mời đến Trương phu nhân.”
Từ đến sau khi đến Kim Lăng, Trương phu nhân từng tới cửa vài lần, cũng giúp nàng rất nhiều.
Khi Trương phu nhân nhận được thiệp mời, thì ngày hôm sau lập tức tới cửa. Nàng ta thấy khí sắc Liễu Phán Nhi rất tốt, bèn khen ngợi: "Phu nhân, khí sắc của người thật tốt, dáng người cũng đẹp, trông không giống như người vừa sinh hài tử chút nào cả."
Liễu Phán Nhi nghe được lời khích lệ như vậy, nên đương nhiên tâm tình rất vui, gần đây nàng có ý thức mà giảm bớt thức ăn nhiều dầu mỡ.
Dáng người đúng là có gầy đi một ít, hơn nữa cũng có vận động, cho nên khí sắc cũng tốt.
"Là do ta không cần phải nhọc lòng, với lại người nhà và người hầu chăm sóc quá tốt, tự nhiên khí sắc cũng sẽ tốt."
"Hôm nay mời tỷ tỷ lại đây, là do thực sự có chuyện muốn nhờ. Mắt thấy còn có mấy ngày nữa chính là đây tháng của nữ nhi nhà ta.
"Rất nhiều đồng liêu của phu quân ta đều muốn đến đây uống rượu đầy tháng, vậy nên sau khi ta thương lượng với phu quân thì đã quyết định tổ chức tiệc đầy tháng." "Lúc đó tất nhiên sẽ có rất nhiều phu nhân nhà quan lại khác đến đây, có khả năng ta sẽ không quen biết hết, cho nên muốn nhờ tỷ tỷ lại đây hỗ trợ lo liệu." Nghe được lời này, Trương phu nhân vui vẻ đáp ứng: "Mặc kệ là quan hệ cá nhân, hay là chuyện công việc của nam nhân, thì đều là chuyện rất tốt."
"Phu nhân có thể đem chuyện tốt như vậy giao cho ta, chính là để mắt đến ta, cũng như tin tưởng ta, ta chắc chắn sẽ đem chuyện này xem như chuyện của mình mà làm.”
Liễu Phán Nhi nghe được lời này, cuối cùng cũng yên tâm.
"Nếu đã như vậy, thì ta đây phải bắt lấy tỷ không bỏ. Đến đây nào, hiện tại bắt đầu đưa thiệp mời, còn phải mời đầu bếp nấu ăn từ tửu lầu nữa."
Có Trương phu nhân hỗ trợ, chuyện tổ chức tiệc đây tháng cũng thuận lợi hơn nhiều.
Các loại thiệp mời cũng không ít.
Chưa kể là có tên có họ, hơn nữa còn có quan hệ với công việc của Lý Nguyên Thanh.
Không có quan hệ, Liễu Phán Nhi sẽ không mời.
Cho dù là như vậy, thì số lượng thiệp mời mà Trương phu nhân phụ trách định ra cũng khoảng trăm tấm.
Bấy nhiêu cũng đã là lược bớt rồi, nếu không thì hai trăm tấm thiệp mời cũng chưa chắc đủ. Chờ đến khi những đồng liêu đó của Lý Nguyên Thanh thu được thiệp mời xong, đều tỏ vẻ mình sẽ đưa theo gia quyến đến đây.
Còn bên phía Cố Thiệu, là do Lý Nguyên Thanh có công vụ, vừa lúc phải gặp mặt Cố Thiệu, nên đã tự mình đưa lên thiệp mời.
Trợ thủ đắc lực của Cố Thiệu cùng với Kim Lăng tri phủ cũng nhận được thiệp mời của Lý Nguyên Thanh.
“Chúc mừng Lý huynh."
Lý Nguyên Thanh cười cười: “Cùng vui cùng vui thôi mà, chuyện tốt của Cố đại nhân cũng sắp đến rồi."
Cố Thiệu cười, hôn sự của hắn ta và Cửu công chúa cuối cùng cũng được định ra. Kế tiếp chỉ cần dựa theo sự sắp xếp của Lễ Bộ, rồi tiến hành theo từng bước là được.
Hắn ta làm quan ở bên ngoài, không thể lo liệu được, hiện tại đã có tổ mẫu và chất tôn hỗ trợ ở kinh thành. Nhưng cuối cùng Cố Thiệu cũng phải nghe theo Lý Nguyên Thanh, sẽ thường xuyên đưa một ít vật nhỏ tinh xảo gửi cho Cửu công chúa.
Hiện tại Lý Nguyên Thanh cũng đã có nhi nữ rồi, nên mỗi lần trở về sau khi ra ngoài cũng thường mua một ít đồ vật đem về cho thê tử và hài tử.
Có đôi khi là trang sức tinh mỹ, có khi là vải dệt tốt nhất, cũng có thể là hồ lô đường mới vừa làm xong ở bên vệ đường...
Không cần biết là đồ vật có đắt hay không, cũng đều là tấm lòng của hắn cả. Nghe nói Lý Nguyên Thanh muốn làm tiệc đây tháng cho nữ nhi, thì những người thu được thiệp mời, sau khi trở về đều nói cho thê tử trong nhà, cần phải chuẩn bị hậu lễ, phu thê hai người thậm chí còn mang theo hài tử trong nhà qua đây.
Lúc này đến làm quen, cũng là cơ hội tốt để giao lưu. Ke cả không nói đến chuyện công vụ, dù nữ nhi ruột của Đức Thụy phu nhân cùng Lý tướng quân vừa mới đầy tháng, nhưng trong nhà còn mấy đứa nhỏ khác lớn hơn. Đưa hài tử qua đó, nói không chừng còn có thể xem mắt lẫn nhau, tương lai còn có thể kết thành Tần Tấn chi hảo, cũng được xem là một chuyện tốt.
Bằng hữu lúc thiếu niên, sẽ có thêm vài phần chân thành. Nếu sau này có thể thân thiết hơn, nhất định sẽ có lợi rất lớn.
Vì thế, rất nhiều phu nhân bắt đầu chuẩn bị tỉ mỉ.
Người không nhận được thiệp mời, nếu đột nhiên tới cửa cũng sẽ không tốt, dù sao thì tiệc rượu đều là dựa theo số thiệp mời để dự toán.
Bọn họ không có thiệp thì vào không được, nhưng lại không muốn bỏ lỡ cơ hội tiếp cận Lý chỉ huy sứ này.
Một phần lễ không tính là gì, nhưng lỡ như được Lý tướng quân nhớ đến, vậy thì sẽ lời to. Vì thế những người này cũng tỉ mỉ chuẩn bị một phần hậu lễ, chỉ chờ đến ngày đó để quản gia trong nhà tự mình đưa qua để biểu đạt tấm lòng.
Đối với chuyện như vậy, người ở trong quan trường, cũng đều rất quen thuộc. Đối với người ngoài, yêu cầu phải có thiệp mời mới cho tiến vào.
Nhưng đối với người ở thôn Cát Tường mà nói, thì Lý Nguyên Thanh và Đức Thụy phu nhân là người một nhà.
Không cần thiệp mời cũng có thể đến đây.
DTV
Trải qua hơn nửa tháng thu hoạch vụ thu và gieo trồng, cuối cùng cũng thanh nhàn được.
Tính toán một chút, hài tử của Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi cũng sắp đầy tháng.