Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, cửu công chúa Uyển Nhi cười và nói: "Ta nói thế này, sản lượng của củ cải đường rất lớn, nó lại thích hợp trồng ở phương Bắc. Ở phương Bắc củ cải đường được dùng để làm đường. Nếu ở Phương Bắc mà bán đường thì có khả năng giá đường sẽ giảm. Và có lẽ ngay cả người bình thường cũng có thể mua được một gói."

Nhạc Mai gật đầu, xúc động nói: "Việc tốt nhất mà phu nhân của những gia đình nghèo khổ có thể làm trong thời gian ở cử (vừa mới sinh xong) là nấu đường mật với trứng. Nhưng có điều không phải nhà nào cũng chịu uống canh gà và ăn thịt gà.

Trong lúc chủ nhân và nô bộc bọn họ đang trò chuyện thì Cố Thiệu đã quay lại Ánh mắt Cố Thiệu dừng lại ở chỗ mấy gói đường trong tay của cửu công chúa: "Đây là của Đức Thụy phu nhân tặng phải không?”

Cửu công chúa cười ha ha: "Phu quân nhà ta thật lợi hại, vừa nhìn là đoán được ngay."

Cố Thiệu lắc đầu cười và nói: "Bởi vì nếu chỉ là đường bình thường, căn bản không thể đến được trước mặt công chúa điện hạ, mà nó trực tiếp sẽ được mang vào phòng bếp."

Cửu công chúa cười ngọt ngào: "phu quân nói đúng, đường thông thường nhất định sẽ không thể đến được trước mặt của ta. Hiện tại công xưởng của Phán Nhi tỷ tỷ đã sản xuất được đường, ta muốn cùng Phán Nhi tỷ tỷ kinh doanh."

Cố Thiệu suy nghĩ một chút: "kinh doanh cũng được, nhưng trước tiên chúng ta phải tập trung cho Phương Bắc. Dù sao hiện tại đang có đánh giặc, việc trộn đường với dầu là thứ tốt nhất để thỏa mãn cơn đói."

"Mùa đông sắp đến rồi, bên ngoài chiến đấu rất gian khổ. Cho nên các loại vật chất, trước tiên nên tập trung cho chiến sự.

Cửu công chúa gật đầu liên tục: "Dĩ nhiên, suy cho cùng thì phu quân của Phán Nhi tỷ tỷ Lý Nguyên Thanh cũng đang ở tiền phương đánh giặc.

"Cho dù làm kinh doanh, thì ước tính lượng đường năm nay sẽ không thể bán được cho Kinh Thành hoặc là các thành trì khác, vì phần lớn nó sẽ được lưu lại ở nơi bản xứ"

"Việc làm kinh doanh mà chúng ta nói đến chỉ là sang năm, sau khi tất cả được ổn định xong. Xung quanh Tang Thành chúng ta không chỉ có lụa tơ tằm được dệt từ tơ của những con tằm, mà còn có cả những viên đường quý giá này." "Những thứ này vận chuyển về Phương Nam có lẽ không có năng lực cạnh tranh cao, nhưng sau khi vận chuyển tới Bắc Dung, nhất định sẽ được đón nhận, và hơn nữa lại có giá trị không nhỏ."

Cố Thiệu nghe xong liền gật đầu nói: “Nàng nói có lý!" Quả nhiên đúng như suy đoán của cửu công chúa, Liễu Phán Nhi quyết định giữ lại toàn bộ đường trắng sản xuất ra để ở Thương Thành, làm vật tư tác chiến

Cửu công chúa bái phục nàng: "Chính là cho quân đội dùng miễn phí phải không?” Liễu Phán Nhi gật đầu: "Be hạ đã ban thưởng cho gia tộc chúng thần nhiều như vậy. Hiện tại chiến sự đang căng thẳng, hơn nữa phu quân của thần cũng đang ở tiền tuyến, đương nhiên là thần ở hậu phương sẽ dốt toàn lực ủng hộ."

"Hàng năm có thể trồng củ cải đường, và hàng năm đường cũng có thể sản xuất được. Hơn nữa việc làm kinh doanh từ trước đến nay không thể làm vội vàng trong nhất thời

Cửu công chúa gật đầu đồng ý: "Phán Nhi tỷ, tỷ nói đi, tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào? Ta có thể làm gì được?" Liễu Phán Nhi trả lời: "Bay giờ chúng ta hãy sắp xếp lại quản sự, tu sữa đất đai, rồi sau đó trồng dầu hạt cải. Đợi đến năm sau, khi hoa dầu hạt cải bao phủ đầy khắp núi đồi, ánh vàng rực rỡ, nhìn sẽ rất đẹp. Khi hoa héo đi nó sẽ kết trái, tạo thành những chùm dầu hạt cải, những dầu hại cải này có thể dùng để chiết xuất ra dầu. Nó sẽ làm hài lòng lão bách tính (người dân trăm họ) của Phương bắc khi ăn dầu."

"Thêm nữa, thời tiết càng ngày càng lạnh, còn chiến sự Phương Bắc đang căng thẳng, cho nên thần chuẩn bị huy động toàn bộ phụ nữ trong thành đi may áo choàng bông (áo khoác), áo choàng bằng da. Tất nhiên, là sẽ cho họ tiền công rồi."

"Khí Hậu Phương Bắc có mưa tuyết rất nhiều, giầy bình thường căn bản không thích hợp, vì vậy chúng ta cần làm nhiêu giây da bò, bên trong có thêm chút một lớp giữ ấm và chống nước." Cửu công chúa viết lại từng chữ mội: "Phán Nhi tỷ tỷ, ta sẽ làm cùng tỷ, và ta cũng tận lực làm tốt phần việc của mình." Liễu Phán Nhi gật đầu: "Được rồi, chúng ta không thể làm được những việc khác, nhưng đối với y phục và giày, chúng ta có thể tổ chức cho phụ nữ trong thành, và thậm chí cả nông thôn cùng nhau làm." Lý Dung Hưng phấn chạy tới: "Mau thân, lứa thỏ đầu tiên chúng ta nuôi bây giờ cũng nặng được năm sáu cân rồi, hậu phương sẽ xử lý tốt nó, sau đó nó sẽ được làm thành thịt thỏ muối mang ra tiên tuyến." Lý Lệ cũng mang đến một tin vui: "Dì Liễu, da thỏ và da cừu đã được xử lý xong, nó đã được sấy khô và làm thành da. Làm thành áo choàng da, mặc bên ngoài sẽ rất ấm."

Nhìn thấy người trợ giúp nhỏ bé tới, Liễu Phán Nhi mỉm cười vui vẻ nói: "Được rồi, làm tốt lắm. Binh lính được ăn no, mặc ấm, năng lực chiến đấu sẽ càng mạnh hơn."

Cửu công chúa ở lại bên cạnh của Liễu Phán Nhi, đã học được rất nhiều điều Ngày càng có nhiều phụ nữ tham gia, họ được tổ chức lại, theo từng khâu may áo choàng bông và áo choàng da. Hơn nữa còn làm theo phương thức dây chuyền lấp ráp

Người thợ may tay áo chuyên may tay áo Các bộ phận khác nhau được giao cho những người khác nhau, và cuối cùng chúng được khâu lại với nhau, điều này giúp nâng cao hiệu quả rất nhiều

Phương thức này cũng phù hợp với việc làm giầy da bò, bên trong làm thêm lớp da cừu dày, đế giầy cũng dày, nó đặc biệt ấm áp

Thời tiết của Phương Bắc thì lạnh giá, việc phổ biến cây ớt đương nhiên cũng lan đến Tang Thành

Ngay cả lão bách tính (người dân trăm họ) bình thường cũng có thể trồng ớt trong nhà, cho dù không bán được giá, nhưng vẫn có thể để ăn ở trong nhà

Thịt cừu luộc với dầu ớt đã trở thành loại gia vị phổ biến nhất trong quân đội

Món canh trong nồi lớn ở quân doanh có vị không ngon lắm, nhưng việc thêm một thìa dầu cừu với ớt vào thì ngay lập tức khiến món ăn trong bát thêm đậm đà

Cứ cách mười ngày lại có hàng vạn con thỏ được đưa đến doanh trại, trung bình cứ mười người thì có một con thỏ

Tuy không nhiều nhưng vẫn có thể ăn được vài miếng thịt

Ngoài ra, các tướng sĩ còn được nhận lần lượt những chiếc áo choàng bông và áo choàng da, để họ mặc vào thêm ấm áp. Mac khac ho con duoc deo them gang tay để bảo vệ đôi tay. Thậm chí họ còn được mang một đôi giày da bò, khi mang vào chân, toàn thân sẽ cảm thấy ấm áp hơn

Nước ngâm chân ban đêm được pha thêm thuốc thảo dược, có tác dụng ngăn ngừa tê cóng. Nếu chân bị nứt da vì lạnh, thì nó cũng có thể làm giảm cơn ngứa Tóm lại, Liễu Phán Nhi đã cố gắng hết sức để cải thiện công tác hậu cần

Ngay cả Triệu đại tướng quân cũng ngạc nhiên khi chứng kiến những việc mà Liễu Phán Nhi đã làm

Ông ấy viết ra từng điều một để sau này có thể lấy làm gương

Lý Nguyên Thanh đương nhiên cũng nhận được những thứ tốt đẹp từ phu nhân của mình

Lý Nguyên Thanh cuối cùng cũng tìm được cơ hội, sau khi xác nhận mấy vị hoàng tử của Bắc Nhung đã bắt đầu đánh nhau, hắn liền bắt đầu hành động Sau khi Lý Nguyên Thanh bố trí hoàn tất, hắn bắt đầu tấn công từ phía trước, thu hút phần lớn binh lực của Bắc Vân Thành của Bác Thành

Thông thường, để đề phòng Đại Chu, 5 vạn (50. 000) quân đóng tại Bắc Nghĩa Thành, trong đó có 3 vạn (30. 000) ky binh

DTV

Bình thường Tam hoàng tử sẽ cai quản Thành Bắc Vân, nhưng bây giờ hắn ta lại bận quay về tranh giành hoàng vị

Trực tiếp mang đi 3 vạn (30. 000) ky binh, chỉ còn lại 2 vạn (20. 000) người trấn giữ thành

Trong 2 vạn người này phần lớn không có khả năng chiến đấu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK