Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu công chúa liền sáng mắt: " Chẳng trách, Hoàng huynh anh minh thần võ, hơn nữa còn có chàng với Triệu đại tướng quân phò tá, nhất định có thể được như ý

nguyện."

Cố Thiệu đồng tình: "Công chúa nói phải." " Vậy khi nào thì chúng ta khởi hành?" Cửu công chúa hỏi, đã cho nha hoàn đi thu dọn hành lý rồi, chắc cũng sẽ sớm khởi hành thôi

Cố Thiệu đáp: " Ngày mai nghỉ ngơi cả ngày, chuẩn bị hành lý, ngày kia liền xuất phát."

Cửu công chúa nghĩ nghĩ: " Thời gian cũng đủ, đúng rồi, chúng ta đi rồi thì tổ mẫu phải làm sao?"

Cố Thiệu cười khổ: " Phương Bắc lạnh lẽo khô hạn, người trẻ còn đi được, nhưng không thể để tổ mẫu qua đó. Nhưng với sự hiểu biết của ta đối với Lý Nguyên Thanh, người đó dùng binh, luôn đánh nhanh thắng nhanh, trận chiến lần này, có lẽ cũng sẽ không quá lâu. Một năm là có thể kết thúc, tới khi đó chúng ta liền có thể trở về rồi."

"Nói cũng phải." Cửu công chúa gật đầu: "Đấn lúc đó nói khéo với tổ mẫu chút, nếu người nhất định phải đi cùng, vậy chúng ta đưa tổ mẫu cùng đi."

"Nếu như sức khoẻ tổ mẫu cho phép, người muốn đi, chúng ta đưa người đi." Cố Thiệu thấy Cửu công chúa nói cũng có đạo lý, đưa tổ mẫu đi chơi cũng khá tốt

Về đến nhà, Cố lão phu nhân biết được tôn tử phải đi thành Tang liền xua tay: " Vậy các con đi đi, ta không đi đâu. Phương Bắc khô hạn, ta không chịu nổi. Lúc trước còn trẻ tuổi, sống chung với gia gia con làm quan một vùng ở phương Bắc. Ta ba ngày thì hai ngày ốm, khó chịu lắm."

"Bây giờ có tuổi rồi, cơ thể không chịu nổi giày vò. Ta ở kinh thành đợi các con, hằng ngày nhớ viết nhiêu thư cho ta một chút, những cái khác, các con không cần lo lắng. Đúng rồi, các con đi thành Tang, ta có chuẩn bị ít đồ vật tặng cho Phán Nhi với mấy đứa nhỏ."

"Đừng quên nói với Thất Lang một tiếng, vị hôn thê của nó ở thành Tang mà. Tiểu tử đó cứ có thời gian rảnh là lẻn ra ngoài đi dạo mua đồ, tích cũng không ít, vừa hay đi tặng cho A Lệ.”

Cố Thiệu đáp ứng: "Vâng, tổ mẫu."

Ngay lúc Cố Thiệu và Triệu đại tướng quân đang chuẩn bị hành lý đi thành Tang, thì mệnh lệnh của Chu Bình Đế, còn có mật thư gửi cho Lý Nguyên Thanh và Viên tri phủ cũng đang tức tốc vượt sáu trăm dặm gửi tới thành Tang

Sau khi Lý Nguyên Thanh lấy được hồi âm của Chu Bình Đế, bỗng thấy yên tâm hơn

Không hổ là bậc Đế Vương mà hắn tin tưởng, tài trí mưu lược

Không chỉ tin tưởng tấu chương của hắn, mà còn chuẩn bị xong nước cờ, chuẩn bị lấy lại thành Bắc Vân

Không chỉ như vậy, vì để ổn định hậu phương, còn phái cả Triệu đại tướng quân tới, ngoài ra còn có Cố Thiệu cũng tới

Lần này, nhất định phải nắm chắc cơ hội chiếm được thành Bắc Vân

Một khi Đại Chu nắm được quyên khống chế thành Bắc Vân, biên cương được mở rộng về phía trước 400 dặm. Nơi này đều là thảo nguyên, còn có suối nguồn dồi dào, rất phù hợp trồng trọt

Nơi phương Bắc này có thể tự cấp tự túc thành Bắc Vân cũng vậy, phương Bắc Đại Chu cũng vậy

Viên tri phủ nhận được hồi âm của Chu Bình Đế cũng thở phào một hơn. Hơn nữa, còn phái đi trợ thủ Triệu đại tướng quân và Cố Thiệu

Gánh nặng trên vai ông ta cũng bớt đi một chút, cơ hội thắng cũng nhiều hơn một chút Lý Nguyên Thanh và Viên tri phủ có được sự bảo đảm liền ra tay điều tra, vừa điều tra, vậy mà phát hiện danh sách tên mà Lạp Mạc Nhĩ cung cấp là thật

Viên tri phủ nhỏ tiếng nói: "Lý đại tướng quân, lời Lạp Mạc Nhĩ này nói vậy mà lại là sự thật."

Lý Nguyên Thanh gật đầu, cười cười: " Chuyện của những người đó cũng không phải chuyện ngày một ngày hai mà là đã nhiều năm rồi. Nếu như làm giả hòng lừa bịp chúng ta, thì cũng không đến mức phải tiêu phí nhiều năm bố trí như vậy." “Hơn nữa, Lạp Mạc Nhĩ bây giờ lại cô độc một mình, thê tử hài tử, còn có những thuộc hạ trung thành của hắn đều đã bị Lạp Đồ Nhĩ sát hại. Hắn muốn báo thù cũng là lẽ thường tình."

"Cũng như ông nghĩ, ta cũng thiên vê Lạp Mạc Nhĩ này thực sự muốn quy hàng,

phò tá Tứ vương tử thượng vị."

Viên tri phủ gật đầu: " Tuy rằng tại hạ cũng nghĩ như vậy, nhưng vẫn phải đề cao cảnh giác, để đề phòng rơi vào bấy. Trước khi Triệu đại tướng quân và Cố đại nhân đến đây, chúng ta không nên sơ ý vọng động."

Lý Nguyên Thanh cũng đồng tình: "Được, tiếp tục điều tra. Nếu như chúng ta có thể lợi dụng được những tin tức này, còn có tình báo của chúng ta, khi nào giành được thành Bắc Vân rồi, chúng ta mới tin được lời Lạp Mạc Nhĩ."

" Nếu không thể, vậy thì chính là nói dối, dù sao ý của Bệ Hạ cũng là nhân lúc Bắc Nhung đang tranh giành vương vị mà tiến công, náo loạn Bắc Nhung."

Sau khi hai người va chạm, tự mình ổn định, mẫu thuẫn dần tăng

DTV

Liễu Phán Nhi không hiểu chuyện quân sự, nhưng nàng biết đại quân chưa động, lương thảo đi trước, bởi vậy đặc biệt quan tâm đến tình hình đất đai quanh thành Tang, còn có tình hình các loại hoa màu như ngô, khoai tây, khoai lang, cải ngọt... trông trên những mảnh đất mới khai hoang

Càng ngày càng có nhiều đất đai được khai thác, lúc này trồng lương thực thì có hơi muộn, nhưng cứ rải giống cỏ linh lăng lên, cỏ linh lăng sản lượng nhiều, có thể dùng để chăn thả gia súc, nuôi nhiều bò dê ngựa hơn

Để chuẩn bị lượng thịt cho mùa đông, cung cấp cho đại quân, Liễu Phán Nhi nghĩ đến thỏ, nhân giống nhanh, lớn cũng nhanh

Thời gian nuôi bò đê ngựa rất dài, thế là nàng quyết định nuôi thỏ

Không chỉ tạo nên cơ sở nuôi thỏ, cũng cổ vũ người dân bản địa nuôi thỏ Thỏ không chỉ có thể cho thịt, da thỏ cũng có thể giữ ấm, cho nên rất nhiều người liền cưỡi ngựa đi cắt cỏ

Cây giống khoai lang trong ruộng cũng có thể nấu chín lên rồi thêm các loại trấu cám, cũng có thể để cho thỏ ăn

Còn có rất nhiều người nuôi lợn, nói chung cây cỏ trên thảo nguyên nhiều hơn, nuôi cái gì cũng nhiều cả

Liễu Phán Nhi quy hoạch có hệ thống, các địa phương ở phương Bắc đều đang khai hoang trồng trọt rõ ràng rành mạch Từ số liệu phía trên hồi báo lại, chỉ cần đợi đến vụ thu hoạch mùa thu, sản lượng lương thực của phương Bắc cũng đủ nuôi sống mười vạn đại quân, thậm chí còn nhiều quân đội hơn

Liễu Phán Nhi bận thới tối muộn mới về nhà

Nàng bỏ mũ xuống, vỗ bớt bụi trên người, vội vàng rửa tay rửa mặt thay y phục, cứ cảm thấy cả người từ trên xuống dưới chỗ nào cũng bẩn Hom nay Ly Nguyen Thanh ve nha kha sớm, đặc biệt đợi Liễu Phán Nhi

"Phu quân, sao thế?" Liễu Phán Nhi thấy Lý Nguyên Thanh ý cười đầy mặt, hiếu kỳ hỏi

Lý Nguyên Thanh cười cười, sau đó lấy ra thư hồi âm của Chu Bình Đế gửi cho hắn: "Nàng nhìn xem là biết ngay."

Liễu Phán Nhi nhận lấy, xem xét cẩn thận, cũng lộ vẻ kinh hỷ: "Be Hạ đúng thật anh minh! Có Triệu đại tướng quân và Cố Thiệu cùng tới đây, chúng ta liền không cần lo lăng sợ hãi gì nữa rồi."

Không được tín nhiệm, là điều nguy hiểm nhất của làm quan

Bây giờ hành động của Chu Bình Đế rất hiển nhiên vẫn tín nhiệm bọn họ như cũ, hơn nữa còn muốn nhân cơ hội chiếm lĩnh thành Bắc Vân

Lý Nguyên Thanh gật đầu, rất tự tin với tương lai: "Đúng vậy, kế tiếp cố gắng nghe số mệnh."

Liễu Phán Nhi hé miệng cười một tiếng: "Phu quân nhà ta nhất định có thể làm được, mặt khác nông nghiệp bên ta rất thuận lợi. Vốn dĩ nghĩ còn phải tốn hao một phen nói chuyện mới có thể thuyết phục dân chúng địa phương trồng lúa mỳ trên đất cát, nuôi thỏ chăn heo, không nghĩ tới dân chúng đồng ý rất nhanh."

Lý Nguyên Thanh khen ngợi: "Bởi vì nàng là Đức Thụy phu nhân! Ở phương nam, bởi vì phần lớn trồng lúa nước, cho nên trông khoai lang chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng phương bắc và tây bắc lớn như vậy, vậy thì khác với lúc trước. Khoai lang và khoai tây, còn có cây ngô đều là loại chịu rét tương đối, trông ở những chỗ này không chỉ có thể sống, hơn nữa sản lượng cao, cao hơn cây nông nghiệp địa phương rất nhiều."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK