Mục lục
Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhị hoàng tử vội vã; Thiên Công Hầu, không thi khoa cử, ngươi còn đọc sách làm gì? Ngươi giờ đã có tước vị hầu gia rồi, không cần phải cực khổ như vậy nữa." Lý Đại Bảo dần dân không còn căng thẳng nữa, nhẹ nhàng nói: "Nương ta nói rồi, tứ thư ngũ kinh, những quyển kinh sử như thế được săn đón nâng niu, hơn nữa còn được dùng để thi khoa cử, tất nhiên

sẽ có chỗ đáng để học."

"Có thể ta không dùng nó vào việc thi khoa cử, nhưng nhất định phải biết trong sách viết những gì, có những tác dụng gì, có những điển cố gì, ít nhất có thể trong lúc nói chuyện với người khác có thể hiểu được người ta nói gì."

"Mỗi ngày buộc phải đọc sách sử, hiểu rõ lịch sử. Cổ nhân làm tốt, chúng ta có thể học theo, cổ nhân làm sai, chúng ta có thể coi như một lời cảnh báo." Ba vị hoàng tử chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy rất có đạo lý.

Nhị hoàng tử lại hỏi," Vậy ngươi luyện võ sáng sớm, buổi sáng đọc sách, buổi chiều cuối cùng cũng được nhàn rỗi rồi sao?"

Lý Đại Bảo gật dau Đúng vậy, dùng xong bữa trưa, ta liền đi tới nhà máy ép dầu, cùng thợ thủ công sửa chữa đồ vật. Có lúc buồn ngủ quá thì ngủ một giấc trên xe ngựa.

Mỗi ngày trải qua đều vô cùng viên mãn. Tam hoàng tử thở dài thườn thượt," Hình như cũng khá vất vả đó, xem ra vẫn là nên ngoan ngoãn đọc sách đi thôi."

Triệu Hoàng hậu thở nhẹ một hơi, chỉ sợ sau này đám nhỏ không đọc sách nữa, sau này nhất định sẽ bị đánh đòn.

"Lúc còn nhỏ, chính là nên học tập." Lý Dung lúc này mới nói một câu, Nương ta nói rồi, kế hoạch cả năm phải đặt ra từ mùa xuân, kế hoạch một ngày thì phải có từ sáng sớm. Ngủ sớm dậy sớm, học tập thật tốt."

Triệu Hoàng hậu vô cùng hài lòng nhìn xem Lý Dung," Rất tốt, lúc trẻ khoẻ không nỗ lực về già ôm nuối tiếc, đợi khi lớn mới học là muộn rồi."

DTV

Lý Đại Bảo lại bổ sung," Hoàng hậu nương nương, nương con còn nói, sống đến già, học đến chết. Gặp phải chỗ không hiểu, không biết làm, thì phải hỏi nhiều hơn học nhiều hơn."

Triệu Hoàng hậu cùng Cửu công chúa nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đều nhìn thấy sự kinh ngạc.

Đức Thuy phu nhân này thật biết dạy con! Lúc bình thường nàng ấy nói bã bọt mép, nói cho bọn nhỏ, nhưng chúng không muốn nghe.

Nhưng trẻ con nhà Đức Thuy phu nhân, không chỉ nghe lời, mà còn biết làm theo, quả thực không đơn giản.

Triệu Hoàng hậu đã chờ không nổi muốn gặp mặt Đức Thuy phu nhân rồi, muốn cùng nàng thảo luận làm thế nào để dạy dỗ trẻ con.

Tuy thân phận Hoàng hậu cao quý, nhưng Triệu Hoàng hậu trước giờ không dám buông thả.

Tự cổ chí kim, Hoàng gia vẫn luôn vô tình. Nàng ấy vô cùng lo lắng nhi tử của mình không thể làm Hoàng Đế, vận mệnh của nàng cùng các nhi tử còn có thân gia của nàng đều sẽ vô cùng nguy hiểm.

Cũng may Bệ Hạ rất anh minh, hy vọng sau này cũng sẽ như thế.

Nhi tử ưu việt, cơ hội thắng cũng sẽ lớn hơn một chút.

Chu Bình Đế thay thường phục liền tới đây dùng thiện, giọng nói ngữ điệu cũng vô cùng hoà khí nhiệt tình.

Dùng bữa xong, còn bảo Cửu công chúa dẫn hai nhi tử lớn hơn chút của mình tới chơi với Lý Đại Bảo và Lý Dung, tản bộ trong Ngự hoa viên, du ngoạn.

Đợi tới buổi chiêu, mới cho Lương Bảo tiên Lý Đại Bảo và Lý Dung trở về Lan Lăng Hầu phủ.

Đồng thời, chuyện Lý Đại Bảo trở thành Hầu gia cũng lập tức được truyền ra ngoài.

Lan Lăng Hầu phụ tử ba người vốn còn đang lo lắng cho Lý Đại Bảo đều đã trợn mắt há mồm, bọn họ còn chưa hành động, Lý Đại Bảo đã lên tước Hầu rồi, có thể thấy Bệ Hạ đối với Lý Đại Bảo, cùng với Đức Thuy phu nhân, Lý Nguyên Thanh là vô cùng coi trọng.

Tê tam phu nhân cười đến không khép được miệng, thấy Lý Đại Bảo về thì càng thêm yêu thích.

Tê Thục Viện lúc đó cũng vô cùng kích động!

Trời đất, trượng phu sau này của nàng ấy lại là Hầu gia! Vốn dĩ nàng ấy thấy có thể

lên đến Bá tước đã là không tồi rồi. Không thể không nói, mệnh của nàng thật tốt.

Hiện giờ chuyện đã chắc như định đóng cột, kết quả rất tốt.

Lý Đại Bảo tiếp tục lưu lại Lan Lăng Hầu phủ, cũng không phải lắm, dù sao thì Lý gia ở kinh thành cũng có trạch viện.

Quản gia trong nhà đích thân tới nghênh tiếp Lý Đại Bảo.

Lý Đại Bảo ôm thật nhiều quà cáp, cảm tạ người của Lan Lăng Hầu phủ, lúc này mới đưa muội muội Lý Dung, cùng nhau về trạch viện Lý gia ở phường Bình Khang. Tê tam phu nhân cũng chuẩn bị không ít đồ cho Lý Đại Bảo mang về, còn cho người đi theo chăm sóc. Đợi khi Lý Đại Bảo rời đi, Lan Lăng Hầu phủ từ nay cũng không muốn giả vờ dè dặt nữa.

Te Đại phu nhân ngưỡng mộ,"Tam đệ muội, Thục Viện đời này có bến đỗ rồi, là mệnh hậu phúc đó."

Tê Tam phu nhân cười cười, nhìn phía bà bà, mặt đây cảm kích, Thực ra đây đều nhờ có bà bà, cảm thấy Đại Bảo tốt, đã cất công đặc biệt đi Kim Lăng một chuyến."

Tê Lão phu nhân cười," Ta chỉ có hai tôn nữ, đương nhiên hy vọng chúng được sống tốt."

Lan Lăng Hầu Te lão gia tử nghe hai nhi tử khen ngợi cũng vô cùng vui vẻ.

Gừng càng già càng cay, ông ấy đã ra tay, hôn sự của Thục Viện mới thuận lợi như vậy.

Dưỡng tử của Đức Thuy phu nhân và Lý Tướng quân Lý Đại Bảo, vì có công cống hiến phương pháp chế tạo đồng hồ cơ và lưu ly, đạt được Hầu tước, chỉ trong chốc lát đã truyền tin khắp cả kinh thành.

Chỉ trong một khắc, tên tuổi của Lý Đại Bảo liền vang dội khắp kinh thành.

Một đứa nhỏ mới chưa đầy mười hai tuổi, được phong Hầu tước, là điều hiếm có biết bao.

Có rất nhiều người không tin tưởng công lao của Lý Đại Bảo, đoán định là công lao của Đức Thuy phu nhân hoặc là của hạ nhân cống hiến cho.

Dẫu cho có nói thế nào, cả hai thứ đó đều là đồ tốt, có giá trị cực cao.

Có thể cống hiến tiền tài mãi mãi không đứt cho Bệ Hạ, cũng khó trách Bệ Hạ lần này hào phóng như thế, lần đầu phong vị lại phong ngay Hầu tước.

Hầu gia vừa mới nhậm chức, chưa tới mười hai tuổi, cũng chưa có thành hôn. Nhất thời, Lý Đại Bảo bỗng trở thành đối tượng được nhắm tới của các nhà quan gia quyền quý, người người tới cửa thăm dò làm mai câu thân.

Lý Đại Bảo lập tức biểu tình rằng cậu đã đính hôn rồi, là Nhị tiểu thư của Lan Lăng Hầu phủ.

Lúc này, quần chúng mới hoàn hồn lại. Lão hồ ly Lan Lăng hầu đó, cho dù có cáo lão hoàn hương rồi cũng không nhàn, đã đích thân đặc biệt chạy tới Kim Lăng định chuyện hôn sự cho tôn nữ nhà mình.

Lý Đại Bảo này đã bị nhắm trúng rồi, trở thành con rể vàng nhà Lan Lăng Hầu phủ rồi.

Sau khi Lý Đại Bảo và Lý Dung sắp xếp đồ đạc xong, liền tới thăm Cố gia.

Cố Lão phu nhân thấy Lý Đại Bảo và Lý Dung tới thì vô cùng vui mừng.

"Ta nhận được thư của mẫu thân con gửi, đang chuẩn bị thu xếp, chỉ là không ngờ Bệ Hạ hành động nhanh như vậy, đã phong cho con lên tước vi Hầu tước rồi." "Ta đây không giúp được gì, phụ sự nhờ vả của nương thân con rồi, cũng may mà kết quả tốt, ta cũng thay Đại Bảo vui mừng."

Lý Đại Bảo nở nụ cười," Lão phu nhân, đa ta người quan tâm."

"Nương con với đứa nhỏ đều khoẻ chứ?" Cố lão phu nhân quan tâm hỏi thăm, không thể trở về thật tiếc nuối.

Lý Đại Bảo trả lời: " Hồi bẩm lão phu nhân, nương con và muội muội đều rất khoẻ mạnh. Cố Đại nhân hiện giờ mỗi ngày đều tinh thân sáng lạn, vô cùng tốt, lão phu nhân không cần phải lo lắng."

Cố lão phu nhân nghe thấy tôn tử thì rất vui mừng, càng thêm vui vẻ," Được!"

Cố lão phu nhân gọi Cố Tấn đến tiếp đãi Lý Đại Bảo, có thời gian rảnh thì đưa Lý Đại Bảo đi dạo chơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK