Mục lục
Xuyên Nhanh Hắc Nguyệt Quang Ký Chủ Làm Hắn Thần Hồn Điên Đảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phòng khách của gia đình nhà họ Khuyết.

Khuyết Chu ngồi ở giữa ba và mẹ, bàn tay to của ba Khuyết vươn qua thân thể Khuyết Chu, đặt ở trên đùi mẹ Khuyết, toàn bộ cánh tay bao lấy thân thể của cô.

Tương tự như một hàng rào chắn, dường như ông đang hoảng sợ, cho rằng Khuyết Chu sẽ đứng dậy và ngồi cùng Kỳ Hứa.

Mẹ Kỳ ngồi đối diện nở nụ cười tràn đầy ấm áp.

Mặc dù khuôn mặt bà ấy vẫn còn tái hơn so với bình thường, nhưng không còn nhợt nhạt như lúc trước, đôi môi tái nhợt đã có huyết sắc.

Ba Khuyết thở dài: "Chuyện đó... Tiểu Hoan à, tuy rằng bây giờ hai đứa nó đã lớn, cũng học đại học rồi, nhưng trong con hẻm này vẫn còn nhiều người.

Em nói xem con trai em hôn con gái nhà anh, điều này... Điều này..."

Ông thở dài một tiếng, sau đó trừng mắt nhìn về phía Kỳ Hứa.

Kỳ Hoan che miệng mỉm cười, Kỳ Hứa cũng cúi đầu xuống, khóe miệng cũng nhẹ nhàng nở một nụ cười nhạt.

"Việc này là do con trai em không suy nghĩ thấu đáo, nhưng chúng ta cũng từng trải qua giai đoạn này rồi, dưới góc độ này thì thật không tránh khỏi, dù sao thì Tiểu Chu càng lớn càng trở nên xinh đẹp và tinh tế hơn, nó cũng là kìm lòng không đậu mới hôn Tiểu Chu."

Ban đầu ông có chút tức giận, nhưng khi nghe Kỳ Hoan khen ngợi con gái mình, dường như cảm giác tức giận cũng dịu đi.

Ngay sau đó, Kỳ Hoan kéo vạt áo của Kỳ Hứa, nghiêng đầu về phía anh và nháy mắt một cái.

Kỳ Hứa hít thở sâu, anh đứng dậy.

Trong vài năm qua, anh càng ngày càng cao hơn không ít.

Chiếc áo sơ mi giản dị trên người anh làm anh càng trở nên thanh khiết hơn.

Anh nhìn về phía ba Khuyết, ánh mắt chân thành và kiên định của cô gái dường như mang lại sự dũng cảm cho anh.

Sau đó, Kỳ Hứa nói: "Cô chú, con thật sự rất thích Tiểu Chu.

Hai năm trước con đã bắt đầu thích em ấy, nhưng lúc đó con còn nhỏ và có những việc quan trọng hơn cần phải làm nên con không nói ra.

Khi đó, sức khỏe của mẹ con không được tốt, cô chú cũng cảm thấy suy nghĩ của con còn bồng bột và nhạt nhẽo, con cũng nghĩ thích thì nên giấu trong lòng chứ không muốn làm ảnh hưởng đến Tiểu Chu."

Ba Khuyết cảm thấy bất ngờ, không ngờ đứa trẻ này lại nói một cách chân thành như vậy.

Ai trong thời kỳ tuổi trẻ chưa từng trải qua tình yêu đầu đời, có những cảm xúc lẫn lộn?

Kỹ lưỡng suy nghĩ, ngay cả ba Khuyết cũng đã từng trải qua.

"Sau đó, mẹ con phẫu thuật thành công, người xấu cũng vào tù, hai chúng con cùng thi đậu vào một trường đại học, tình cảm ấy càng trở nên mạnh liệt hơn.

Con thực sự rất thích Tiểu Chu.

Nếu bây giờ cô chú không đồng ý cũng không sao, con có thể đợi, có thể trở nên ưu tú hơn để chứng minh rằng con không nói đùa, con có khả năng vừa chăm sóc mẹ vừa tạo ra một cuộc sống tốt hơn cho Tiểu Chu."

Ba "..." Lúc nãy không phải ông đang nói về việc cậu nhóc này cướp đi nụ hôn đầu đời của con gái mình sao? Sao giờ lại biến thành tỏ tình con gái người ta ngay tại gia đình nhà gái rồi???

Sau đó Kỳ Hứa tiếp tục nói: "Mặc dù nói như vậy có hơi không lễ phép, nhưng từ cấp 3 đến đại học, con chưa từng thấy ai hiểu Tiểu Chu và thích em ấy nhiều hơn con."

Đúng là tự tin như thế đấy!

Ba Khuyết nhìn Kỳ Hứa từ trên xuống dưới một lượt.

Nói thế nào nhỉ, cậu nhóc này nhìn kỹ cũng rất đẹp trai.

Ông hít một hơi sâu: "Thích thì thích, nhưng bây giờ hai đứa còn quá nhỏ.

Thêm vào đó con gái của tôi cũng ước ao học lên tiến sĩ, chúng tôi chắc chắn sẽ ủng hộ con bé, cũng không biết hướng phát triển trong tương lai của cậu là gì?" "Tương lai của con chính là tương lai của Tiểu Chu.

Chỉ cần em ấy muốn học lên tiến sĩ, con tự tin rằng mình sẽ học cùng trường và cùng ngành với em ấy."

"Ồ, tự tin nhỉ, nếu như con gái tôi cũng có thể gặp được người thông minh hơn cậu, có thành tích cao hơn cậu thì sao?”

Kỳ Hứa cười nhẹ: "Người thông minh hơn con thì chắc chắn là có, nhưng không nhất định đẹp trai hơn con.

Người đẹp hơn con thì chắc chắn không thông minh bằng con.

Thậm chí nếu có người như vậy, thì cũng không ai có thể thay thế được tình cảm của con dành cho Tiểu Chu."

Ba Khuyết: "..." Ông cảm thấy mình đã bị thuyết phục rồi.

Gần đây ba Khuyết thích lên mạng xem tin tức.

Kể từ khi Khuyết Chu đậu vào trường Đại học Thủ Đô và học phí được nhà nước tài trợ, cô thường xuyên tham gia vào các dự án đầu tư và không cần phải trả một đồng nào cho chi phí sinh hoạt nữa.

Cô còn mua cho ba Khuyết một chiếc điện thoại mới.

Vừa mua về, ba mẹ Khuyết đã thức suốt đêm để nghiên cứu các chức năng của điện thoại.

Trên mạng cũng có nhiều người nói rằng đàn ông con trai thường rất tự tin mà không rõ lý do.

Ông nhìn Kỳ Hứa, cũng cảm thấy anh có một sự tự tin như vậy.

Nhưng nhìn vào khuôn mặt của anh thì lại không thấy điều đó.

Dĩ nhiên, Kỳ Hứa cũng là một người đẹp trai nổi tiếng trong thị trấn.

"Hừ" Ba Khuyết tự hào nắm chặt cánh tay: "Vậy thì chờ đi.

Khi cậu có thể học tiến sĩ cùng con gái tôi rồi nói."

Nhưng ông không ngờ rằng, hai năm sau hai suất học bổng học tiến sĩ ở nước ngoài cũng thuộc vê Kỳ Hứa và Khuyết Chu.

Trong hai năm qua, Kỳ Hứa và Khuyết Chu cũng duy trì một mối tình yêu thuần khiết.

Về vấn đề tại sao thuần khiết, thật sự là vì khi cả hai đi dạo, Kỳ Hứa chỉ nắm tay Khuyết Chu.

Mỗi lần hôn nhau đều là Khuyết Chu trêu chọc anh.

Hiển nhiên anh không thể kiềm chế, trên đầu toàn là mồ hôi, nhưng vẫn phải nhỏ giọng hỏi xem Khuyết Chu có cho mình hôn không?

Hạt vừng nhỏ cảm thấy nếu đây là một cô gái khác, có lẽ sẽ cảm thấy Kỳ Hứa là một người khá nhạt nhẽo.

Quen nhau trong thời gian dài cũng có thể khiến bọn họ tự hỏi bản thân mình có đủ hấp dẫn với bạn trai không, từ đó tạo ra những cuộc tranh cãi không đáng có.

Nhưng đại lão không bao giờ như vậy.

Tính cách của đại lão là cần người trung thành và chân thành với mình.

Mặc kệ Kỳ Hứa làm gì đều hỏi đại lão.

Một thời gian sau, hạt vừng nhỏ chỉ biết nói hai chữ "Hoàn mỹ" chứ không thể nói nên lời.

Trường đại học Trực Bác nằm ở nước ngoài.

Lúc ra nước ngoài, ba Khuyết ở sân bay khó chịu muốn chết.

Vốn nghĩ con gái có thể lên đại học Thủ đô đã là một việc làm rạng rỡ tổ tông.

Bây giờ còn được cử đi học ở các trường hàng đầu thế giới.

Nhưng ông không nỡ để cho con gái đi xa mình như vậy.

Giờ phút này Kỳ Hứa tận dụng mọi thứ, chân thành bày tỏ mình nhất định sẽ chăm sóc Khuyết Chu thật tốt.

Cho dù ba Khuyết có kiêu ngạo hơn nữa cũng không có cách nào nói không được.

Dù sao nơi đất khách quê người, nếu thật sự xảy ra chuyện gì hoặc là bị bắt nạt, người khác đều không đáng tin, vẫn là Kỳ Hứa đáng tin hơn một chút.

Trước khi xuất ngoại, Khuyết Chu còn đi gặp bạn bè hồi mình còn học trường Nhất Trung.

Có bốn kỳ thi vào đại học Thủ đô và một kỳ thi vào một trường đại học ở một thành phố khác.

¬

Mọi người ngồi cùng nhau như trở lại lúc còn ngồi tại văn phòng năm đó.

Gió ngoài cửa sổ hơi nóng, bọn họ nằm sấp trên chiếc bàn lớn trong văn phòng.

Trên bàn bày đầy tài liệu học tập, mọi người chen chúc cùng nhau thảo luận đề này nên giải như thế nào.

Chớp mắt một cái, thời gian đã trôi qua rất nhanh.

Từ Thủ đô đi máy bay đến nước Y mất 13 tiếng.

Ngay lúc Khuyết Chu và Kỳ Hứa ngồi lên máy bay, bỗng nhiên có âm thanh sốt ruột của hạt vừng nhỏ vang lên.

"Tỷ tỷ, Thương Hạo cũng ở trên chiếc máy bay này!"

Khuyết Chu vừa mới nhắm mắt lại chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên mở to mắt.

Máy bay đã rời khỏi mặt đất và hầu hết mọi người xung quanh đều im lặng.

Cách khoảng năm cái ghế ngồi ở phía trước, đột nhiên có một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đứng lên.

Anh ta quay đầu nhếch miệng cười với Khuyết Chu.

Khuôn mặt kia rõ ràng là Thương Hạo, người mà bây giờ đáng lẽ ra đang ở trong ngục giam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK