Mục lục
Xuyên Nhanh Hắc Nguyệt Quang Ký Chủ Làm Hắn Thần Hồn Điên Đảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tíc tắc, tíc tắc, đồng hồ treo tường đang từng chút phát ra tiếng vang trong căn phòng vắng vẻ.

"Phu nhân, cô ở nhà một mình, nhất định rất cô đơn đúng không?" Giọng nói của người đàn ông đáng khinh đong đưa theo kim đồng hồ.

Gã ta từng bước từng bước đi tới phía người phụ nữ đang say kia.

Người phụ nữ nằm úp bên cạnh bàn ăn thật dài, cô nhắm mắt lại, muốn đứng lên nhưng bên trong ly rượu kia có thứ khác.

"Phu nhân, cô không cần giấy giụa, chồng của cô quanh năm ở bên ngoài, còn không bằng theo tôi đi, tôi nói như vậy có nghĩa là sẽ cho cô một phần bảo đảm."

Khuyết Chu mơ mơ màng màng, chợt nghe thấy một âm thanh bỉ ổi vang lên bên tai mình, cô hít một hơi thật sâu, sau đó mở to mắt.

Khuôn mặt to đùng đập vào mắt khiến Khuyết Chu theo phản xạ có điều kiện đánh một cái lên trên khuôn mặt của gã ta.

"AI" Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Khuyết Chu cố gắng chống đỡ thân thể của mình, dùng linh khí rửa sạch toàn bộ thân thể một lần, há miệng phun ra một chút rượu, sau khi phun rượu xong, cuối cùng trạng thái đần độn vừa rồi cũng tốt hơn không ít.

Người đàn ông bị Khuyết Chu đánh một cái nằm trên mặt đất cách đó không xa, gã ta có chút hoảng sợ, sau khi đứng lên lại dùng vẻ mặt dữ tợn vọt tới bên người Khuyết Chu.

Cánh tay to lớn bị Khuyết Chu bắt lấy, tuy rằng còn chưa tiếp nhận nội dung cốt truyện, nhưng ký ức của nguyên chủ vẫn còn ở trong thân thể này, trong đầu cũng tự động nhảy ra tin tức của người đàn ông này.

Hàng xóm cách vách, Mark.

Chồng của nguyên chủ quanh năm làm việc bên ngoài, còn gã đàn ông tên Mark này chính là người quanh năm mơ ước nguyên chủ.

Khuyết Chu dùng một tay đánh Mark ngất xỉu, không muốn phí thời gian với gã đàn ông hèn mọn này.

Khuyết Chu cũng nhìn xung quanh một vòng, luôn cảm thấy giống như có cái gì đó không thích hợp.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, bốn phía sương mù mênh mông không thấy rõ lắm, chỉ có thể thấy rõ đường phố bên ngoài và một căn phòng bên cạnh còn chưa sáng đèn.

"Tỷ tỷ, có muốn tiếp nhận nội dung cốt truyện không? Ta cảm thấy tỷ nhất định sẽ thích tiểu thế giới này." Trong giọng nói của hạt vừng mang theo vẻ hưng phấn.

Thì ra đây là một thế giới trò chơi.

Rất đáng tiếc, nguyên chủ không phải người chơi, lại càng không phải đại boss trong trò chơi, mà là một pháo hôi nhỏ mới vừa ra sân ở Tân Thủ Thôn đã bị những người chơi khác giết chết.

Nhiệm vụ của nguyên chủ là tìm người chồng quanh năm làm việc bên ngoài kia.

Hàng xóm Mark là một người đàn ông ăn cơm mềm, chỉ biết dựa vào vợ, vợ là một nữ đồ tể hiếm thấy, ban ngày làm việc ở lò mổ, cho nên ban ngày gã ta thường xuyên quấy rầy nguyên chủ xinh đẹp này.

Đương nhiên nguyên chủ sẽ không có sức đánh trả, vì thế bị vợ của Mark là Quỳnh T¡ hiểu lầm, Mark đảo lộn thị phi làm cho Quỳnh Ti tưởng rằng là nguyên chủ câu dẫn gã ta, suýt chút nữa cô đã bị giết, cuối cùng phản sát hắc hóa, giết Mark và Quỳnh Ti, từ đó về sau tâm lý vặn vẹo.

Cô ấy sẽ quyến rũ đàn ông và giết những người phụ nữ ghen tị với cô ấy.

Người chơi giết chết cô ấy sẽ lấy được một thứ trang bị gọi là Hoa Hồng Chi Tâm trên người của cô ấy, sau đó sẽ có thêm 40% năng lực, mặc dù ở Tân Thủ Thôn, nhưng trang bị mà nguyên chủ bạo ra có thể tồn tại cho đến khi trò chơi này hoàn toàn kết thúc.

Cho nên rất nhiều người chơi vào Tân Thủ Thôn đều muốn tới giết chết nguyên chủ.

Mỗi một lần chết đi, nguyên chủ đều sẽ phải trải qua quá trình bị Mark và Quỳnh Ti làm nhục một lần nữa.

Vì thế cô ấy đã thức tỉnh ý nghĩ của mình, hy có thể thoát khỏi trò chơi này.

Đó là điều ước duy nhất của cô ấy.

"Tỷ tỷ, bên này có nhiệm vụ che giấu, nhưng nhiệm vụ che giấu cần phải kích hoạt mới làm được." Hạt vừng nhỏ nhắc nhở.

Khuyết Chu ừ một tiếng, quần áo trên người hơi lộn xộn, cô xoay người đi đến phòng thay đồ, bên trong tủ quần áo của nữ giới phần lớn đều là váy dài dịu dàng đoan trang.

Cô nhíu mày, nếu không muốn làm pháo hôi, vậy thì làm boss thôi, nếu là nữ ma đầu hắc hóa, vậy phải mặc mấy bộ đồ đen tối một chút.

Ngón tay khẽ động, quần áo trong phòng thay đồ phần lớn đều biến thành ba màu đen trắng đỏ.

Màu đỏ như máu tươi nằm ở giữa hai màu đen và trắng mang theo một loại mỹ cảm cực kỳ thần bí yêu diễm.

Cô chọn một chiếc váy dài bó sát người màu đen, khoác áo khoác lông tơ màu trắng, đội một chiếc mũ dạ nhỏ màu đen.

Đôi môi đỏ mọng tươi cười trong đêm tối.

Khuyết Chu có chút ghét bỏ nhìn Mark nằm trên mặt đất như người chết.

Đèn phòng kế bên được bật sáng chứng tỏ Quỳnh Ti đã về nhà.

Cô kéo chân Mark, kéo người ra khỏi căn nhà của mình.

"Cốc cốc cốc." Cửa bị gõ, bên trong truyền đến tiếng mắng chửi của Quỳnh Ti và tiếng bước chân càng ngày càng gần hơn.

"Cho anh ở nhà làm việc nhà mà con mẹ nó anh lại chạy đi đâu rồi? Có phải lại chạy đến chỗ con tiện nhân nhà bên cạnh kia không?!"

Cửa bị mở ra, Quỳnh Ti và Khuyết Chu bốn mắt nhìn nhau.

Quỳnh T¡ giật mình, có chút xa lạ đánh giá Khuyết Chu một phen, sau đó ánh mắt mới rơi xuống người trên mặt đất.

Ả ta sợ hãi lùi lại nửa bước, cuối cùng phát ra tiếng hét ngắn ngủi: "Markl"

Quỳnh Ti hét lên gọi tên của gã ta.

"Phu nhân Quỳnh Ti, chồng cô ba bốn lần đến nhà quấy rầy tôi, tôi vốn cảm thấy làm vợ thì cô hẳn nên có thể quản tốt người chồng vô dụng của mình, hiển nhiên công việc của mình thì cô có thể làm tốt nhưng lại không thể quản tốt chồng của mình được.

Nếu lần sau còn để cho tôi phát hiện ra anh ta bỏ đồ vào trong rượu của tôi, tôi cam đoan lúc bà nhìn thấy anh ta sẽ là một cỗ thi thể."

Quỳnh Ti không hề sợ hãi, nhưng lại cảm thấy trên mặt mình đau rát.

Khuyết Chu xoay người trở về nhà mình.

"Tỷ tỷ, làm như vậy có được không? Những người đó không thức tỉnh ý thức như mình được."

"Không thức tỉnh ý thức của mình không phải hai người đó không có hành vi nhận thức của mình.

Bọn họ cũng giống như nguyên chủ, khi cô ấy thức tỉnh ý thức mới phát hiện mình là một nhân vật trong trò chơi, thế nhưng trước đó cô ấy lại là một người bình thường, nơi này chính là nơi mà cô ấy sinh sống, tính cách mỗi nhân vật đều không giống nhau, cũng không có nghĩa là bọn họ không có năng lực phán đoán của chính mình."

Hạt vừng nhỏ như lọt vào trong sương mù, không rõ lời mà Khuyết Chu nói là có ý gì.

Khuyết Chu cũng lười đi giải thích.

Mọi thứ ở đây đều là một chương trình mã hóa trong mắt người chơi và nhà phát triển, nhưng đối với trong thế giới trò chơi mà nói, nhân vật chính là một tồn tại cực kỳ chân thật.

Nhân cách của Quỳnh Ti chính là nóng nảy dễ giận, cũng có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt với chồng của mình.

Mà Khuyết Chu không làm như trong kịch bản gốc, sẽ thay đổi một phần kịch bản của trò chơi.

Bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết ngoài cửa sổ, tiếng hét của Mark hòa lẫn với tiếng chửi rủa và đánh đập của Quỳnh Ti.

Cô cười rót một ly rượu vang đỏ, sau đó nhẹ nhàng lay động rượu vang đỏ trong ly.

*x**

Trung tâm phát triển của trò chơi (Giết Chóc).

Một nhân viên lo lắng đứng lên, lớn tiếng nói: "Trò chơi xuất hiện bug, tôi không thể sửa chữa số liệu được!"

Người đàn ông mặc áo sơ mi màu lam, đeo kính gọng đen, vẻ mặt trầm ổn lập tức nhìn sang: "Bug gì?”

"Trình Công, phu nhân Hoa Hồng ở Tân Thủ thôn vốn nên bị Mark làm bẩn, sau đó giết chết Mark và Quỳnh Ti, nhưng có không ít người chơi phản ánh, Mark bị Quỳnh Ti giết, Quỳnh T¡ mất tích, không ít người chơi không thể giết chết phu nhân Hoa Hồng, cũng mất tích ở bên trong trò chơi!"

"Cái gì?!" Người đàn ông được gọi là Trình Công đột nhiên đứng lên.

Trò chơi này cần người chơi tiến vào trong khoang trò chơi, nếu người chơi mất tích, chẳng phải là đại biểu cho việc ý thức của người chơi sẽ bị vây ở trong thế giới trò chơi sao?

Anh ta lập tức cảnh giác đứng lên: "Toàn bộ nhân viên lập tức sửa chữa bug!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK