Chị Giang chỉ muốn hỏi một câu: "Không biết người này là ai ở đoàn làm phim mà có thể quay rõ nét như vậy, còn có thể chuyển đổi ống kính?!"
Trong video, hai người đang đối diễn rất bình thường, chỉ là phân cảnh nội dung có chút mập mờ mà thôi.
Nhưng cuộc đối thoại của hai người rất rõ ràng.
Chị Giang tức giận lập tức liên lạc với công ty quản lý của Thẩm Ánh An.
Không ngờ rằng đối phương sống chết không thừa nhận.
Chị Giang cười ha hả, kiện luôn người ta ra tòa.
Tốc độ thụ lý của tòa án rất nhanh, sáng sớm hôm sau, Thẩm Ánh An còn đắm chìm trong lưu lượng Khuyết Chu mang đến cho mình thì nhận được điện thoại của người đại diện.
Thậm chí anh ta còn chưa kịp nói chuyện, người đại diện đã chửi ầm lên: "Lúc đó tôi đã nói với cậu là không cần phải cọ nhiệt với nữ minh tinh, cậu không nghe, bây giờ đã xảy ra chuyện còn bắt tôi đi chùi đít cho cậu!"
Vẻ mặt Thẩm Ánh An mơ hồ: "Chuyện này... Là sao?"
"Cậu tự xem hòm thư đi, xong rồi lại xem hot search."
Thái độ của người đại diện khiến Thẩm Ánh An cảm thấy có chút kỳ quái.
Ở trong phẫn nộ còn mang theo một chút... Hoảng loạn.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Ánh An mở hòm thư ra, thấy trợ lý của mình gửi cho mình ba mươi bảy tin nhắn.
Nhấn vào xem, trước mắt anh ta tối đen như mực.
Anh ta còn chưa hưởng thụ hết tất cả những lưu lượng mà Khuyết Chu mang lại cho mình.
`
Anh ta đã tính toán kỹ, buổi chiều hôm qua đưa tin tức lên, sáng sớm hôm nay lại phát nội dung làm sáng tỏ, nói mình ngày hôm qua một mực xem kịch bản, không chú ý xem tin tức trên weibo, sau đó lại đi ngủ sớm, anh ta muốn làm sáng tỏ mình và Khuyết Chu chỉ đang đối diễn.
Như vậy bên phía Khuyết Chu cũng sẽ không nói gì.
Và mục đích của anh ta cũng đạt được, cũng giống như trước kia, anh ta đã thuần thục làm những chuyện trói buộc lăng xê tự biên tự diễn như này rất nhiều lần.
Cho nên khi anh ta nhìn thấy lá thư luật sư kia, cảm thấy chuyện này có lẽ còn có đường quay lại.
Nhưng mà khi anh ta mở weibo, phát hiện tên của mình đã leo lên hot search.
Trong video mà hạt vừng nhỏ gửi đi không chỉ có chứng cứ Khuyết Chu và Thẩm Ánh An chỉ đang đối diễn ở trong rừng cây nhỏ, còn thuận tiện chụp lại ảnh trợ lý Thẩm Ánh An giơ điện thoại di động chụp lén.
Khuyết Chu không đăng weibo, nhưng phòng làm việc trực tiếp quăng ra thư luật SƯ.
Phòng làm việc của Khuyết Chu V: [Chiều hôm qua có người bịa đặt nghệ sĩ của chúng tôi làm chuyện bất nhã trong đoàn làm phim, chúng tôi vẫn không đáp trả vì vẫn nghĩ mọi người còn làm việc với nhau trong đoàn làm phim, nếu chính chủ chủ động thừa nhận sai lầm, chúng tôi có thể cân nhắc hạ thủ lưu tình, nhưng hiển nhiên đối phương không nắm chắc cơ hội này, chúng tôi chỉ có thể tung ra bằng chứng, dùng pháp luật để bảo vệ quyền lợi cho nghệ sĩ của chúng tôi.]
Ngay sau đó, phòng làm việc đã đăng video.
Trong video, Thẩm Ánh An nói rõ là đối diễn.
Lời nói của hai người cũng đều là lời thoại trong phim.
Video của trợ lý Thẩm Ánh An đứng ở đằng xa, giọng nói nghe không rõ lắm, hơn nữa mượn góc độ và cắt nối biên tập video nên nhìn giống như đang "Dã chiến.
Nhưng video của phòng làm việc Khuyết Chu phát ra, rất rõ ràng hai người từ đầu đến cuối đều duy trì khoảng cách bình thường.
Cuối cùng, hình ảnh dừng lại trên mặt trợ lý của Thẩm Ánh An.
[Cười chết tôi rồi! Nhóm vợ nhỏ của Thẩm Ánh An đâu hết rồi? Ngày hôm qua còn nói Khuyết Chu nhà chúng tôi muốn cọ nhiệt với anh trai nhà mấy người, không thử về nhà soi gương lại đi, khuôn mặt kia của Khuyết Chu cũng được xem là số một số hai của toàn bộ giới giải trí, anh trai nhà mấy người chỉ đứng thứ 108 thôi.]
[Tiểu Thuyền thật sự thiện lương, còn muốn cho người khác một cơ hội, đối với loại người này, không nên hạ thủ lưu tình.]
[Bộ phim trước Thẩm Ánh An cũng lăng xê với một nữ diễn viên, nữ diễn viên kia rõ ràng là bị ép buộc.
Thẩm Ánh An không lăng xê thì sống không nổi nữa đúng không? Đúng là hết nói nổi]
[Tôi thấy rất kỳ quái, hình như cảm thấy Khuyết Chu đã sớm có chuẩn bị, rất khó không hoài nghỉ đây là hai bên cùng nhau lăng xê... Thậm chí cảm thấy Thẩm Ánh An bị lợi dụng, vạn nhất là trợ lý của Thẩm Ánh An bị mua chuộc thì sao?]
[Lầu trên anh không sao chứ? Anh có thể biên soạn ra một màn như vậy, sao không đi làm biên kịch đi? Thẩm Ánh An đã lăng xê bao nhiêu lần rồi, diễn xuất vẫn cứ như vậy, lăng xê lại giả vờ như mình là người bị hại, lăng xê cũng có thể kiện ra tòa sao? Anh không sao chứ?]
Thẩm Ánh An nhìn những người đó bình luận, tay chân có chút lạnh lẽo, trên đầu đổ mồ hôi lạnh.
Anh ta run rẩy gọi điện thoại cho trợ lý, bên kia vẫn hiển thị điện thoại đang bận.
Gọi cho người đại diện cũng không được.
"Cốc cốc." Bên ngoài truyên đến tiếng gõ cửa.
Anh ta sợ tới mức không thở nổi, vì làm chuyện trái lương tâm nên hai tay không cầm chắc được điện thoại di động, nó trực tiếp rơi trên mặt đất.
Thẩm Ánh An còn chưa kịp nhặt, đã mở miệng run rẩy hỏi: "Ai... Ai vậy." "Là tôi, Triệu Thành Tân."
"Đạo diễn Triệu, có chuyện gì sao? Sáng nay không phải không có cảnh của tôi sao?"
"Cậu không xem điện thoại à?"
"Tôi... Tôi vừa mới tỉnh ngủ."
Giọng nói của Triệu Thành Tân rõ ràng có chút không kiên nhẫn: "Vậy bây giờ cậu mau ra đây, chúng ta nói chuyện hủy hợp đồng một chút."
Trong đầu Thẩm Ánh An hiện lên hai chữ "Xong rồi".
Anh ta còn đang miễn cưỡng mỉm cười, cũng không quan tâm người bên ngoài cánh cửa có nhìn thấy biểu cảm xấu hổ lại kích động của mình hay không.
"Đạo diễn, ngài đang nói gì vậy? Tôi chưa hiểu lắm!"
"Cậu đừng giả ngu, tốt nhất nên ra ngoài đi, Khuyết Chu và người đại diện của cô ấy đang chờ ở bên ngoài, dù chuyện này có giải quyết được hay không cậu cũng phải đi."
"Nghiêm trọng như vậy sao?" Thẩm Ánh An vô thức thốt ra những lời này, sau đó dừng lại.
Triệu Thành Tân ở bên ngoài thiếu chút nữa tức cười, lại đập mạnh cửa: "Mau cút ra đây, cho cậu năm phút, nếu không không ai cứu được cậu."
Năm phút sau, Thẩm Ánh An vẫn xuất hiện trước mặt Khuyết Chu.
Khuyết Chu và chị Giang ngồi trên sô pha, nhìn thấy Thẩm Ánh An đi tới, Triệu Thành Tân tức giận không chỗ phát tiết.
Lúc trước ông ấy cũng nhìn trúng hình tượng của Thẩm Ánh An, anh ta vô cùng phù hợp với vai đốc công trong kịch bản, hơn nữa trong đám người, diễn xuất của Thẩm Ánh An là tốt nhất.
Trước kia chuyện Thẩm Ánh An luôn lăng xê, Triệu Thành Tân không phải không biết, cho nên để tránh tình huống tương tự xảy ra, ông ấy đã từ chối bất cứ diễn viên nào muốn lăng xê mình trong lúc quay phim hoặc khi bộ phim đang chiếu trên truyền hình.
Nhân vật có thể bị fan cắn CP, đó là chuyện của fan, nhưng bản thân nghệ sĩ không thể làm loại chuyện này.
Thẩm Ánh An cũng đồng ý.
Nhưng lúc này mới quay vài ngày, cũng chưa tới một tháng, chuyện này đã xảy ra.
Thẩm Ánh An chột dạ nhìn về phía Khuyết Chu, anh ta ngồi xuống sô pha, đối diện với Khuyết Chu, xấu hổ mỉm cười.
"Cười cái gì, tự cậu nói xem chuyện này giải quyết thế nào." Chị Giang trợn trắng mắt nói.
"Tôi thừa nhận chuyện này là do tôi làm, nhưng cũng mang đến lưu lượng cho các người, các người không cần làm căng chuyện này lên như vậy..."
"A2" Khuyết Chu cười khẽ, lông mày xinh đẹp của cô hơi nhướng lên: "Anh thật sự nghĩ như vậy sao?"
Giọng nói của cô bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, Thẩm Ánh An lại rùng mình một cái.
Giọng nói cũng run rẩy theo: "Vậy các người muốn thế nào?"
Khuyết Chu đưa di động lên: "Quay video công khai xin lỗi tôi."
"Không được!" Nếu anh ta thật sự thừa nhận, về sau cũng đừng mong lăn lộn trong cái giới này nữal