Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1652:

 

Nói thì nói như thế, không đồng ý thì không đồng ý, nhưng tối hôm đó Giang Tiểu Bạch vẫn cùng Phương Đường Đường đến quán bar. Cô vô cùng buồn chán mà uống đồ uống, nhìn dáng vẻ Phương Đường Đường vì nam thần của mình mà la hét kêu gào, đột nhiên cảm thấy hình như Phương Đường Đường như vậy cũng rất tốt, còn đối với Phương Đường Đường mà nói, nam thần của cô ấy chính là mục tiêu của cô ấy, có một mục tiêu như thế để cô ấy cố gắng, thậm chí khiến cả người đều cô ấy tràn đầy sức sống.

 

Như vậy hình như cũng không có gì không tốt.

 

Ít nhất thì Phương Đường Đường sống đơn thuần hơn cô nhiều, muốn làm gì thì làm nấy, không như cô……

 

Giang Tiểu Bạch lại hớp một ngụm đồ uống, đột nhiên có một người con trai qua đây áp sát vào bên cạnh cô: “Người đẹp, chỉ uống đồ uống không thì có gì thú vị, đến quán bar, thì nên uống rượu mới thú vị, có cần anh mời em một li không?”

 

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch nhìn đối phương một cái, cách ăn diện và cư xử khiếm nhã, ánh mắt nhìn cô cứ như đang nhìn con mồi vậy, rất rõ ràng mục đích là gì.

 

Giang Tiểu Bạch kéo căng môi: “Không cần, tôi uống cái này là được rồi”

 

Người đàn ông không chịu thua, vây quanh cô: “Em chưa uống rượu bao giờ phải không? Anh trai mời em uống một ly, mùi vị rất ngon đó, không thử thật sao?”

 

Ha.

 

Đột nhiên Giang Tiểu Bạch nhìn thấy trước mặt có một bóng dáng cao lớn thẳng tắp, cách cô không xa cũng không gần, cô hướng về phía người đàn ông bên cạnh mình ngoắc ngoắc ngón tay, người đàn ông tưởng cô mắc câu rồi, nhanh chóng sáp lại gần.

 

“Nhìn thấy người đàn ông kia không? Anh ấy là bạn trai của tôi, nếu anh muốn mời tôi uống rượu, không bằng trước tiên hỏi anh ấy có đồng ý không?”

 

Tên đàn ông vốn cho rằng cô đã cắn câu, tối nay không phải cô đơn nữa.

 

Ai biết được sau khi áp sát tới, Giang Tiểu Bạch nói với hắn một câu thế này, khiến hắn ta sững người tại chỗ.

 

Một hồi lâu, hắn mới phản ứng lại: “Bạn trai cô? Sợ không phải lừa người chứ? Nếu anh ta là bạn trai cô, vậy tại sao cô không ngồi cùng anh ta?”

 

“Đây là tình ý, sự thú vị giữa chúng tôi, vở diễn tình yêu mà chúng tôi đặc biệt chơi khi tới quán bar, bây giờ chúng tôi cách nhau khá xa, nhưng nếu như anh dám động thủ với tôi, anh ấy nhất định sẽ qua đây.”

 

Nói xong, Giang Tiểu Bạch cong môi, đắc ý cười đối phương, bộ dạng rất tự tin: ‘Nếu không tin, anh có thể thử: Tên đàn ông: ‘…

 

Hắn đột nhiên nhìn về hướng Tiểu Nhan đang chỉ, lại nhìn Giang Tiểu Bạch, nhếch môi, sau đó đi về hướng người đàn ông đó.

 

Giang Tiểu Bạch nhìn thấy hắn đi rồi, thở một hơi, cho rằng hắn từ bỏ rồi.

 

Nhưng khi nhìn rõ hướng hắn đi, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi.

 

Tên này muốn làm gì? Lẽ nào là muốn vạch trần cô ngay tại trận sao?

 

Chết tiệt! Cô vốn chỉ là muốn đuổi hắn ta đi mà thôi, không ngờ hắn lại nhiều chuyện như vậy.

 

Thật là phiền phức.

 

Tiêu Túc khó khăn lắm mới xử lý xong công việc, quyết định qua đây uống vài ly, vừa mới ngồi xuống uống một ly, liền có người tự tới làm quen ôm vai của anh, giọng điệu mang theo ý xấu: “Người anh em, một mình à?”

 

Tên đàn ông người đầy hơi rượu, còn có rất nhiều mùi son phấn, những mùi này pha lẫn với nhau khiến Tiêu Túc không vui chau mày: “Buông tay.

 

Anh quay đầu, chửi một câu, giọng lạnh nhạt.

 

Tên đàn ông vốn muốn tiếp lời anh, ai biết được sau khi Tiêu Túc quay đầu lại, sắc mặt lại lạnh băng, vết sẹo trên mặt dưới ánh đèn lấp lánh càng dữ dăn hơn, khiến cả người hắn đứng sững trong chốc lát.

 

Nhưng rất nhanh, hắn liền phản ứng lại, bộ dạng không cố ý mở miệng nói: ‘Người anh em, cậu đây không chu đáo nhé, đưa bạn gái tới quán bar uống rượu không hề để ý tới cô ấy, như vậy không phải đạo làm bạn trai.”

 

Tiêu Túc nhìn hắn như nhìn một tên thần kinh, tiếp tục uống rượu của mình, không hề có ý định tiếp lời hắn. Mà tên đàn ông rõ ràng cũng đọc hiểu ánh mắt của anh, biết ánh mắt đó là ý gì, như nhìn một kẻ tâm thần, trong lòng hắn có chút phiền não, cảm thấy bản thân bị lừa, thế là hắn cười gượng một tiếng, chỉ vào cô gái bên đó: “Cô gái bên đó lẽ nào không phải bạn gái anh sao? Cô ấy vừa nói với tôi, anh là bạn trai cô ấy.”

 

Tiêu Túc: “… Nói đủ chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK