Giá nhỏ gật đầu, ngốc nghếch nói: “Đúng vậy, chị Viên Viên đã cùng bọn em lớn lên từ nhỏ, anh trai xem chị ấy như em gái ruột.”
“Nhưng dù sao thì cũng không có quan hệ máu mủ, sao có thể xem như người thân được?”
Giá Nhỏ bối rối, suy nghĩ một lát rồi nói một câu giống hệt như Đường Viên Viên.
“Mặc dù không phải người thân nhưng tình cảm còn thân hơn cả người thân nữa”
“Em… Không ghen tị sao?” Mạnh Khả Phi do dự nhìn Giá Nhỏ một cái, dù sao thì cô bé mới là em gái ruột.của Uất Trì Diệc Thù, nhìn anh trai của mình đối tốt với một cô gái khác như thế, lẽ nào cô bé không cảm thấy ghen’†ị sao?
“Ghen hả?” Giá Nhỏ chớp mắt rồi nói: “Sao em phải ghen tị chứ? Em cũng thích chị Viên Viên, chị Viên Viên đối xử với em cực kỳ tốt, có gì ăn cũng nhớ đến em.
Giá Nhỏ cũng muốn đối tốt với chị ấy nhưng lần nào cũng không có cơ hội, vì vậy có anh trai thay em đối tốt với chị ấy thì em thấy rất.ưử VUỤI.
Mạnh Khả Phi nghe đến đây thì hiểu ra, mỉm cười và nói: “Em suy nghĩ rất đúng”
Cả đoàn người chưa xuất phát được bao lâu thì Chung Sở Phong đã gọi điện đến.
“Anh Thù, em đã chờ ở cửa nửa ngày rồi đấy, sao.ông anh già vẫn chưa tới vậy hả? Đệch, nóng nực mà”
“Sắp tới rồi, giục gì chứ?”
“Anh Thù, không phải em giục mà là em đã ra ngoài hơn nửa tiếng đồng hồ rồi, dưới thời tiết nắng nóng thế này có ai mà không nấp trong nhà hít điều hòa chứ”
“Vậy hôm nay cậu đừng đi nữa, dù sao thì cũng phải ở ngoài trời cả ngày.”
“Không, không, không, em sai rồi anh Thù, em thật sự sai rồi, em sẽ tiếp tục đợi, anh từ từ lái, chú ý cẩn thận”
Chung Sở Phong nói xong thì chủ động tắt máy, ngồi xổm bên vệ đường, thật sự rất bực bội.
Cũng không biết mất bao lâu, cuối cùng Chung Sở Phong cũng đã nhìn thấy biển số xe quen thuộc, cậu lập tức đứng dậy, ra sức vẫy tay.
Cậu vừa ốm vừa cao nên rất dễ nhận ra, Đường Viên Viên vừa nhìn là đã nhìn thấy.
“Nhìn thấy anh Sở Phong rồi.”
Sau khi xe dừng lại thì Chung Sở Phong đã đi vòng qua xe và bò vào ghế phụ rồi nói: “Chào em Viên, em lại chiếm ghế phụ của anh Sở Phong rồi”
Đường Viên Viên hứ nhẹ một tiếng rồi thè lưỡi với cậu.
Chung Sở Phong nhìn dáng vẻ của cô bé thì cảm thấy thật sự rất đáng yêu, tim xốn xang đưa tay ra muốn véo lên cái má phúng phính của cô bé, kết quả vẫn chưa chạm đến thì đã bị một cánh tay đưa ngang qua hất ra.
Chung Sở Phong ngước lên thì bắt gặp phải cặp mắt đen tối của Uất Trì Diệc Thù, cậu chỉ có thể bĩu môi và nói: “Anh Thù, anh cũng chuyên chế quá rồi đấy, em Viên Viên cũng đâu phải là em gái ruột của anh, em ghẹo cô bé một chút thì đã sao? Nhìn khuôn mặt nhỏ này địađể X? biết bao, em ta#ên véo một cái, anh bỏ tay ra chỗ khác được không hả?”
Đường Viên Viên nghe cậu nói muốn véo mặt mình thì lập tức đưa tay ra ôm chặt mặt lại, nghiêng người về phía Uất Trì Diệc Thù và nói: “Anh Sở Phong xấu quá, Viên Viên không cho véo đâu.”
“Em Viên, em nói xem em đáng yêu như thế, không véo thì tiếc biết mấy, mau đưa mặt qua đây để anh Sở Phong véo cái xem, bức quá thì mỗi ngày anh Sở Phong đều sẽ mua kem qua cho em”
Để được véo mặt cô bé, Chung Sở Phong cũng xem như đã chịu hi sinh.
Đường Viên Viên vốn dĩ không muốn để cậu đụng đến nhưng giờ lại tin lời cậu và nói: “Anh Sở Phong, anh nói thật không? Ngày nào cũng mua sao?” ; “Chuyện đó là đương nhiên rồi,anh Sở Phong của em nói được làm được’.
Tiếng của Giá Nhỏ từ ghế sau truyền đến: “Anh Sở Phong, Giá Nhỏ cũng muốn”
“Ôi chao, Giá Nhỏ cũng đi chung sao” Chung Sở Phong nghe thấy tiếng cô bé thì mới nhận ra ghế sau còn có hai người nữa, một người là Giá Nhỏ, người còn lại là Mạnh Khả Phi.
Lúc Chung Sở Phong nhìn thấy Mạnh Khả Phi thì ánh mắt cậu thoáng qua đôi chút khác thường nhưng cậu đã nhanh chóng hiểu ra và chào hỏi cô bé.
“Em Khả Phi cũng có mặt à”
Mạnh Khả Phi bị gọi tên thì vội gật đầu chào và chào lại: “Chào anh Sở Phong”
Chung Sở Phong hỏi thăm bên này xong thì vẫn chưa chịu tha cho Đường Viên Viên, cậu hỏi cô bé: “Sao hả? Mỗi ngày một cấy kem,anh Sở Phong mua xong sẽ đích thân đem đến cho em, có cho véo không?”.
Danh Sách Chương: