Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1724:

 

Giang Tiểu Bạch đột nhiên lại gọi người vợ của đứa con thứ hai một tiếng, bà ấy bị cô ấy gọi tên cũng vô thức mà đáp lại một tiếng Thưa bác hai, bác có thể nói cho con biết, người lúc đầu nói ra những lời này với bác là ai không ạ?

 

Người này có thể nói ra những lời như vậy, có thể nhìn thấy rõ ý đồ của người đó. Bác hai, vì danh dự của nhà họ Giang, bác chắc chắn sế nhớ ra được mà nhỉ?”

 

Trên mặt của cô ấy mang theo một nụ cười thản nhiên, ánh mắt lại vô cùng sắc bén mà nhìn lên gương mặt của người vợ của đứa con thứ hai, khi không lại mang đến cho bà một sự cưỡng ép đáng sợ.

 

Người vợ của đứa con thứ hai cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng có một khoảng cách giữa hai người họ, nhưng mà sự áp lực và lạnh lùng từ trên người cô ấy lại vô cớ mà khiến cho bà ấy phải run người Giang Tiểu Bạch này bị ma nhập rồi lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy? Chẳng lẽ lúc trước cô ấy vẫn luôn giả vờ ngoan hiền ngây thơ à?

 

Ý nghĩ này vừa hiện lên, người vợ của đứa con thứ hai ngay lập tức cảm thấy bản thân giống như đã đá phải miếng sắt vậy.

 

Thế nhưng rất nhanh, bà ta đã phản ứng trở lại, chỉ với miệng của cô ấy thì có thể chứng minh được điều gì?

 

Vì vậy mẹ của Giang Mai đã phản ứng rất nhanh, liền vội vàng nói: “Tiểu Bạch này, những người ở bên ngoài đều không thù không oán với con, làm sao có thể làm hại con chứ? Tâm lý bị hại của con hơi nghiêm trọng rồi đấy, bác nghe nói công việc viết lách này, thời gian viết quá lâu, những ý trong đầu đều sẽ đi sâu vào trong sách. Bác hai không phải nói tinh thần con có vấn đề, chỉ là bác hai muốn hỏi, có phải con mệt quá không? Hay là gặp áp lực quá lớn rồi?”

 

Giang Mai nghe vậy, liền nhanh chóng hùa theo: “Đúng vậy đấy Tiểu Bạch, cô có mắc phải chứng hoang tưởng bị hại không? Người khác cũng không có mối quan hệ lợi ích gì với cô, tại sao lại phải làm hại đến cô chứ?”

 

“Đúng vậy.”

 

Bên khóe miệng của Giang Tiểu Bạch nở ra một nụ cười thản nhiên, nói với âm thanh nhẹnhàng: “Tôi cũng rất muốn biết, rõ ràng là không có mối quan hệ lợi ích nào, tại sao lại phải hại tôi chứ?” Câu nói này, xem như là đang nhắc đến Giang Mai và mẹ của cô ta. Lúc này mẹ của Giang Mai cũng phản ứng trở lại. Đúng vậy, hai cô nhóc này cũng không tranh giành lợi ích gì, nếu như chỉ vì muốn được bà cụ xem trọng, hoặc là muốn khiến cho bà cụ trách móc Giang Tiểu Bạch, vậy thì cũng không cần phải làm như vậy.

 

Chỉ là lúc trước đầu óc của hai người bọn họ bị nhấn chìm trong tâm lý thoải mái quá lâu rồi, hoặc cũng là do so bì với cả nhà Giang Tiểu Bạch quen rồi, vì vậy khi nhìn thấy hai người bọn họ sẽ luôn không nhịn được mà đi châm chọc vài câu.

 

Sau đó làm cho tức giận, trong thoáng chốc mất đi lý trí mới….

 

“Được thôi, nếu như bác hai đã không chịu nói người này ra, vậy thì Giang Tiểu Bạch con cũng không thể để cho người khác làm hại con một cách trắng trợn như vậy được. Ngày hôm nay con sẽ nói rõ ràng ở trước mặt bà nội và những cô dì chú bác. Tuy rằng sau khi Giang Tiểu Bạch con tốt nghiệp liền luôn ngày ngốc ở trong nhà, thế nhưng những cái ăn cái mặc của con, tất cả đều là tiền do chính con bỏ ra. Thật ra thì từ lúc con bắt đầu đi học, đã không còn sử dụng một đồng tiền nào của nhà nữa.”

 

nói đến câu cuối cùng, Giang Tiểu Bạch nhếch môi lên, ánh mắt hướng về phía Giang Mai: “Giang Mai, vào thời đại học hai chúng ta vẫn luôn học cùng một trường, người khác không biết, nhưng cô hẳn nên biết mới đúng chứ?”“Cô, cô nói năng lung tung, tôi không ở cùng phòng ngủ với cô, làm sao tôi lại biết được chứ?”

 

Hồ, thì ra cô không biết à? Được thôi.”

 

Giang Tiểu Bạch lại nhún vai, tỏ vẻ không thành vấn đề mà nói: “Dù sao thì bây giờ tôi cũng đã giải thích một cách rõ ràng rồi, nếu như sau này để tôi nghe thấy có người lan truyền lời đồn về tôi, vậy thì tôi sẽ trực tiếp đưa người đó ra tòa vì tội phỉ báng. Yên tâm, Giang Tiểu Bạch tôi không có cái gì nhiều, chỉ có khá nhiều thời gian và tiền bạc thôi, vì danh dự của tôi, tôi chắc chắn sẽ bảo vệ đến cùng.

 

Bảo vệ đến cùng!

 

Bốn chữ cuối cùng này dường như là nói được làm được.

 

Cụ Giang cảm thấy không thể tin được mà nhìn người con gái ở trước mặt.

 

Cô ấy mặc một chiếc váy lễ phục bó sát, tuy rằng kiểu dáng của chiếc váy này không quá rõ ràng là kiểu dáng gì, nhưng mà lại làm tôn lên thân hình mảnh mai của cô ấy trông đặc biệt thon gọn và xinh đẹp động lòng người.

 

Bắt đầu từ khi nào? Một người con gái thậm chí không thèm ngước mắt kia, lại có một ngày trở nên sáng rực đến lóa mắt như vậy?

 

Tuy nhiên, không có ai chú ý đến, một bóng người cao lớn đang dữa vào bên tường ở bên ngoài lối vào của tiệc mừng thọ.

 

Tiêu Túc nhìn chăm chăm người con gái đang tỏa sáng ở trong đám đông.Cô ấy đứng ở nơi đó, ngọn đèn ở trên đầu chiếu xuống gương mặt xinh đẹp thanh tú mà trắng trẻo của cô ấy, khi cô ấy nói ra câu “Bảo vệ đến cùng đó, cả ánh sáng ở xung quanh giống như đều lập tức tập trung lên người của cô ấy, sau đó vây quanh người con gái trẻ kia, khiến cho cô ấy trở nên sáng rực, mê người, lóa mắt, khiến cho người khác không thể bỏ qua được.

 

Cậu ta yên lặng mà đứng ở nơi đó, không hề đi vào.

 

Vốn sĩ sau khi cậu ta nghe xong cuộc nói chuyện của hai người con gái, muốn đi qua đó xem thử, xem xem cô nhóc Giang Tiểu Bạch đó có bị đưa vào bẫy hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK