Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1775:

 

“Cậu hứa với tớ đi, mau hứa đi.”

 

Hàn Minh Thư thấy kỳ lạ thì hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, bí ẩn như vậy sao. Không thể để cho người khác biết thì liên quan gì đến việc cậu đến bệnh viện chứ?”

 

“Cậu cứ hứa với tớ trước đi xong rồi tớ sẽ nói. Minh Thư, chúng ta không phải là chị em tốt của nhau sao?”

 

Tiểu Nhan lo lắng lắc tay của Hàn Minh Thư rồi nói: “Mau hứa với tớ đi.”

 

“Được rồi, tớ hứa với cậu chuyện này sẽ không cóbồ nhí biết. Cậu mau nói đi.”

 

Hàn Minh Thư bị cô ấy làm cho choáng váng chỉ có thể đáp ứng.

 

Tiểu Nhan thở phào nhẹ nhõm, sau đó liếc mắt nhìn xung quanh để đảm bảo Dạ Âu Thần với Giá Nhỏ không đi theo. Lúc này cô ấy mới yên tâm ghé vào lỗ tại của Hàn Minh Thư khẽ nói gì đó.

 

Tiểu Nhan nói xong thì nhanh chóng đứng sang bên cạnh.

 

Hàn Minh Thư thấy hành động của Tiểu Nhan thì tỏ vẻ bất lực, cô nói: “Sao cậu lại lén lén lút lút như tên trộm thế. Hơn nữa vừa rồi cậu nói quá nhỏ, căn bản tớ chưa nghe thấy tí gì. Ở đây ồn ào như vậy làm sao tớ có thể nghe rõ.”

 

“Cái gì, cậu không nghe rõ ư?”

 

Vẻ mặt của Tiểu Nhan đột nhiên trở nên rối rắm, một lúc sau cô ấy mới do dự nói: “Tớ, tớ nghĩ rằng mình có thai.”

 

Hàn Minh Thư không phản ứng kịp, một lúc sau con người của cô vô thức giãn ra: “Cái gì, cậu có thai ư.

 

Chu Tiểu Nhan vội vàng lấy tay bịt miệng cô lại và nói: “Này, này, cậu đừng có nói lung tung. Bây giờ tớ vẫn chưa chắc chắn được, chỉ là đang nghi ngờ mà thôi. Thế nên tớ mới rủ cậu đến bệnh viện kiểm tra cho chắc chắn.

 

Tiểu Nhan vội vàng nói: “Tớ chỉ mới dùng que thử thai để kiểm tra thôi, không biết có đúng không, cho nên “Cho nên cậu cũng không dám đến bệnh viện khám và cũng không dám nói cho anh tớ biết tin tức này đúng không?”

 

Hàn Minh Thư quá hiểu Tiểu Nhan cho nên cô ấy vừa mới nói ra vài câu thì cô đã hiểu hết tâm tư và suy nghĩ của cô ấy rồi Đúng như những gì cậu nói, tớ thực sự không muốn nói cho ai biết, bởi vì tớ sợ tất cả chỉ là do tớ nghĩ nhiều.”

 

Tiểu Nhan chưa kịp nói xong thì thấy bàn tay cô ấy được Hàn Minh Thư nắm chặt Hàn Minh Thư nằm chặt tay Tiểu Nhan và nói: “Cậu đang suy nghĩ gì vậy? Nói chung là que thử thai rất chính xác, nhất là ở giai đoạn đầu. Mà cho dù đây là sự cố do cậu nghĩ nhiều thì sao? Dù sao thì cậu và anh trai tớ không sớm thì muộn cũng sẽ kết hôn và có thai thôi. Chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra, cậu căng thẳng cái gì chứ?”

 

Nghe thấy thế Tiểu Nhan lập tức đỏ mặt nói: ‘Ai mà biết được, cảm giác của tớ thế”

 

“Hai người yêu nhau lâu như vậy rồi còn ngại ngùng gì nữa?”

 

“Không phải là tớ ngại ngùng gì cả, chỉ là tớ không muốn mình quá ích kỷ trong mọi việc như trước đây nữa. Nếu cứ ích kỉ như vậy thì sau này lại càng dễ thất vọng hơn. Tớ luôn phải suy tính mọi trường hợp xấu nhất có thể xảy ra, với cả khi nào chắc chắn thì tớ sẽ cho anh ấy một bất ngờ.”

 

Hàn Minh Thư nghe xong thì có chút im lặng, cô không ngờ tính cách của Tiểu Nhan đã bị thay đổi từ lúc nào. Cô nhìn Tiểu Nhan một lúc lâu sau đó đột nhiên vươn hai tay ra để ôm lấy cô ấy.

 

“Ôi, cô gái ngốc nghếch của tớ. Cậu có thể rất yêu một người nhưng tuyệt nhiên cậu không được mất đi sự tự tin vốn có của bản thân mình được. Mặc dù Hàn Thanh là anh trai của tớ, nhưng tớ vẫn phải nói cho cậu biết những điều này. Cậu không được trở nên hèn mọn trong chính mối quan hệ của mình được. Tình yêu là phải đến từ hai phía, cậu thích anh ấy và anh ấy cũng thích cậu. Nếu như anh ấy không thích cậu nhiều như cậu thích anh ấy thì cậu cũng không nên tiếp tục thích anh ấy nữa. Nếu không thì cậu sẽ luôn luôn là người bị tổn thương trong tình yêu mà thôi.”

 

Về vấn đề này thì Hàn Minh Thư hiểu rõ vô cùng.

 

Những lời này như từng câu từng chữ đi vào trái tim của Tiểu Nhan, cô ấy vỗ vai Hàn Minh Thư, giả vờ thoải mái nói “Cậu đừng lo lắng, tớ nhất định sẽ không đánh mất chính mình đâu. Tớ chỉ là đang điều chỉnh lại cách sống và tâm lí của chính mình thôi, tớ muốn có một tương lai ổn định nhất. Tớ muốn cho anh ấy một bất ngờ tuyệt vời nhất, nếu tớ nói cho anh ấy quá sớm nhưng kết quả lại không phải vậy thì làm sao. Tớ không muốn hi vọng quá nhiều để rồi lại thất vọng. Vì thế tớ đã lên kế hoạch cho tất cả những điều tồi tệ nhất, cho dù nó có xảy ra thì tớ cũng không còn sợ hãi nữa.

 

Những lời nói này đều xuất phát từ tận sau trong lòng của Tiểu Nhan. Hàn Minh Thư thấy cô ấy nói vậy cũng rất có lý.

 

Mặc dù điều này cũng nên trách ông trời quá thương người những đây cũng là niềm vui bất ngờ. Có lẽ mỗi người đều có lối sống và lựa chọn của riêng mình, cô nghĩ mình không nên can thiệp quá nhiều vào lối sống của người khác.

 

Nghĩ vậy, Hàn Minh Thư thản nhiên nói: “Được rồi, tớ và cậu mau đi kiểm tra thôi. Xem xem tình hình sao rồi.”

 

“Đi thôi.”

 

Tiểu Nhan gật đầu và nói. Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ xác nhận rằng Tiểu Nhan thực sự đã mang thai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK