Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Chắc là mẹ anh, em nghe máy đi.”
Uất Trì Diệc Thù không hề nghĩ ngợi dứt khoát đưa điện thoại đến bên cạnh Đường Viên Viên.

Đường Viên Viên nhìn thoáng qua rồi nghe máy, phát hiện quả nhiên là dì Minh Thư gọi điện thoại đến.

“Dì Minh Thư ạ”
Sau khi cô gái nhỏ nhận điện thoại ngọt ngào kêu lên một tiếng.

Nghe thấy là giọng nói Đường Viên Viên, Hàn Minh Thư suýt chút nữa bị hòa tan: “Đang trên đường trở về sao?”
Hôm nay cô biết đây là thời gian bọn trẻ trở về, cho nên tính toán chút thời gian cảm thấy rất nhanh bọn trẻ sẽ về đến nhà, cho nên gọi điện thoại hỏi một chút.

“Vâng, rất nhanh sẽ về đến nhà”
“Vậy là tốt rồi, chơi lâu như vậy rồi có mệt hay không?
Hôm nay trở về một chuyến, để dì Minh Thư nhìn xem”
“Vâng ạ”

Sau khi cúp điện thoại, Đường Viên Viên mới nói với Uất Trì Diệc Thù: “Anh trai, vậy thì về nhà anh đi”
Lúc đầu cô còn muốn về nhà, nhưng mà dì Minh Thư gọi đến, nên vẫn đi một chuyến.

“Ừm”
Đến biệt thự Hải Giang, Đường Viên Viên vừa mới chuẩn bị xuống xe, điện thoại lại rung lên một lần nữa, cô tùy ý nhìn lướt qua, phát hiện phía trên là một tin nhắn.

[Chúc mừng năm mới, mặc dù anh vẫn không muốn gặp em, nhưng mà Diệc Thù, em vẫn sẽ luôn chờ đợi, chờ cho đến khi có một ngày anh bằng lòng chấp nhận em.] Cô liếc mắt xem hết nội dung tin nhắn, sau đó chờ sau khi xem hết mới phát hiện mình thế này là không đúng, nhanh chóng khóa màn hình điện thoại lại.

Lúc ngẩng đầu đúng lúc thấy Uất Trì Diệc Thù thay cô mở cửa xe ra: “Xuống đây đi”
Sau khi Đường Viên Viên xuống xe nhanh chóng nhét điện thoại vào trong tay của anh: “Anh trai, vừa rồi có tin nhắn gửi đến cho anh, sau đó em không phải có ý muốn nhìn lén, là do.

điện thoại sáng lên, em đọc theo bản năng cho nên mi Nghe vậy, Uất Trì Diệc Thù nhìn thoáng qua điện thoại, sau khi nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại di động, sắc mặt anh có hơi u ám, về đó nói với Đường Viên Viên: “Em đi vào trước đi”
“Vâng ạ’ Đường Viên Viên khéo léo đi vào bên trong, lúc đi được.

một nửa nhịn không được vụng trộm quay đầu nhìn về phía sau mình.


Sau đó cô nhìn thấy anh trai đứng ở cạnh xe gọi điện thoại, vẻ mặt lạnh lùng không biết nói gì đó.

Chắc là anh ấy gọi điện thoại cho cô gái vừa rồi gửi tin nhắn đến?
Tin nhắn của cô gái kia, vừa nhìn đoán là thích anh trai cô, mà trong tin nhắn cũng để lộ không ít tin tức, chắc là anh trai không thích cô ấy.

Đột nhiên Đường Viên Viên cũng cảm giác được áp lực lớn lao, ngoại trừ chính cô thì còn có rất nhiều trở ngại trên con đường chạy về phía Uất Trì Diệc Thù, dù sao anh trai ưu tú như vậy, lại có rất nhiều người yêu thích anh ấy như vậy.

Nếu như cô không nắm chặt một chút, nói không chừng đến lúc cô gầy đi được thì anh trai đã gặp được người động lòng, đến lúc đó cô gầy đi được cũng không có cơ hội.

Sau ngày đó về nhà, Đường Viên Viên lập tức tra các loại tài liệu trên dưới, sau đó lấy ra một đống sổ ghi chép để ghi chép, bỏ ra thời gian một ngày đêm, cuối cùng đặt ra kế hoạch giảm cân cho phù hợp với mình.

Nhiều lần Bà Đường bảo cô ăn cơm nhưng cô làm như không nghe thấy, Bà Đường thuận tiện muốn xem cô đang viết gì đó nên bưng đồ ăn đến đây.

“Đang viết gì vậy con gái?”
Đường Viên Viên vừa nghe thấy bà ấy đến gần, lại lập tức đưa tay che lại.

“Mẹ, không cho phép nhìn lén”
“Làm cái gì vậy, thần thần bí bí” Bà Đường bất đắc dĩ trừng cô một chút: “Để cho mẹ nhìn một chút thì đã làm sao, chẳng lẽ mẹ còn có thể ăn con hay sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK