Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đỗ Tiêu Vũ rất muốn hỏi cô ấy một chút, muốn hỏi cô ấy lúc cô ấy say đã nói những gì hay không?
Nhưng con gái bà từ nhỏ đã hiếu thắng, nếu nói ra dáng vẻ lúc cô ấy uống say, cô ấy mà biết thì sẽ cảm thấy mình đang gạt cô ấy?
Hay là xúc phạm tới lòng tự ái của cô ây?
“Vâng, con đã suy nghĩ rõ rồi”
Giang Tiểu Bạch thờ ơ cười cười:“Nửa trước năm là con tự tung tự tác, thực ra con không thích sống kiểu sống bị tình cảm lung lay như thế này, con là con người, con hẳn nên nên kiểm soát tình cảm và cảm xúc của mình, nhưng con lại bị chúng làm lung lay.

Cứ tiếp tục như vậy nữa, con sẽ chỉ tiêu hao tuổi trẻ và sức lực của mình mà thôi”
“Cho nên con định?”

“Ly hôn, con muốn nuôi đứa bé, sau đó sống cuộc sống của mình”
Đỗ Tiêu Vũ nhìn đứa bé cô ấy đang ôm trong tay, rồi quỷ thần xui khiến nói một câu.

“Con mang theo đứa bé, thì không dễ dàng gì đi thêm bước nữa, con có biết không hả?”
“Lập gia đình có cái gì tốt? Con ly hôn xong sẽ không lập gia đình nữa mẹ ạ.”
Là trong lòng con còn có Tiêu Túc cho nên mới không muốn đi thêm bước nữa, đương nhiên những lời này Đỗ Tiêu Vũ cũng chỉ nói trong lòng.

“Con muốn sống một mình, trước đây kết hôn với anh ấy con đúng là đầu óc bị lừa đá, vì một người đàn ông vốn không đặt tâm ở trên người con, con lại lãng phí nhiều năm như vậy, không đáng giá.”
Giang Tiểu Bạch lắc đầu, sau đó cô ấy cúi đầu nhìn đứa bé trong ngực: “Con muốn sống với con con, sau đó chắc sẽ đổi nghề”
Cô ấy không thể cho con mình một môi trường tốt đẹp chỉ bằng việc sáng tác.

Cô ấy phải tỉnh táo lại.

Vẻ mặt của Đỗ Tiêu Vũ vẫn rất vô cùng kinh ngạc, bà và Giang Tiểu Bạch vừa đi vừa nói: “Con nói muốn đứa bé là có thể có được đứa bé? Tiêu Túc nhà bọn họ chỉ có con một, con chắc ba mẹ chồng con sẽ đồng ý đưa cháu cho con chứ?”
“Mẹ chồng con đã đồng ý”
“Cái gì?” Đỗ Tiêu Vũ kinh ngạc không khép miệng được: “Nhanh như vậy đã đồng ý? Mẹ chồng con hay vậy, bà ấy là không từ chối con được hay là cảm thấy con sẽ không trở lại bên cạnh Tiêu Túc, cho nên cứ đơn giản mà để con mang theo đứa bé rời đi, hoàn toàn chặt đứt tất cả tưởng tượng của Tiêu Túc? Mà đàn ông phụ nữ không giống nhau, phụ nữ tái hôn không được bao nhiêu, nhưng việc đàn ông tái hôn rất phổ biến, không biết thế giới này là thế nào, than ôi”

“Mẹ, mẹ đừng nghĩ mẹ chồng con như vậy, mẹ chồng con là một người rất tốt”
“Dù tốt đến đâu, cũng sẽ không bao giờ dâng cháu trai của mình cho người khác, chuyện này mẹ làm không được, mẹ luyến tiếc “
Nói đến đây, Đỗ Tiêu Vũ lại nhịn không được cảm thán: “Bà ấy có thể làm ra chuyện như vậy, nói rõ bà ấy rất tốt đối với con.

Lúc trước bà ấy nói sẽ coi con như con gái, mẹ vẫn không tin, không phải ruột thịt làm sao có thể là ruột thịt chứ? Thật không nghĩ đến bà ấy nói thật, có lẽ là thật sự coi con như con gái, cho nên mới có thể cưng chiều như thế”
“Đúng vậy.

“Nhà chồng như vậy, về sau con có đốt đèn lồng cũng không tìm được đâu, mặc dù đứa bé Tiêu Túc kia tình cảm của hai con xảy ra chút vấn đề, thế nhưng nửa năm qua mẹ thấy nó không hề đi chỗ khác, mỗi ngày ngoại trừ đi làm thì là chăm con, chút suy nghĩ đi chỗ khác nó cũng không có”
“Mẹ, mẹ đừng nói đỡ cho anh ấy nữa, con đã ra quyết định”
Cô ấy có thể thương cậu ta, nhưng cũng có thể không thương, Giang Tiểu Bạch cầm được thì cũng buông được, cô ấy muốn trở thành người phụ nữ độc lập, lúc đầu cô ấy nghĩ rằng mình có thể, nhưng sau đó mới phát hiện ra rằng cô ấy không thể, vì vậy thôi quên mọi thứ đi.


Chính cô ấy phải sống một cuộc đời giống vậy, làm cho tên khốn Tiêu Túc kia hối hận.

“Mẹ không phải nói đỡ cho nó, mẹ chỉ đang trần thuật một sự thật, mẹ biết mẹ lớn tuổi, có thể không hiểu nhiều tâm sự của bọn trẻ các con.

Nhưng lúc mẹ và ba còn trẻ cũng va va chạm chạm rất nhiều, giữa vợ chồng ấy mà, sẽ luôn có một chút va vấp khi bên nhau, nhưng mẹ vẫn luôn cho rằng đây là giày vò, để cho hai người càng thêm gắn kết, một cơ hội nhỏ nhoi con cũng không cho nó đã ly hôn, còn mang đứa bé của nó đi.

Nói thật đứng ở lập trường của nó, mẹ cảm thấy rất thương cảm cho nó.”
Vốn không tính nói chuyện thay Tiêu Túc, nhưng khi nhìn thấy con gái của mình kiên quyết và hào hiệp như vậy, Đỗ Tiêu Vũ bắt đầu đồng tình cho Tiêu Túc, sau đó bà không nhịn được nói nói mấy câu thay cậu ta..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK