Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1864:

 

Tiểu Nhan cảm thấy vô cùng kinh ngạc, muốn nhanh chóng rút tay lại thế nhưng đối phương càng nắm chặt hơn: “Sao lại không sờ tiếp đi?”

 

“Anh tỉnh dậy rồi sao?”

 

Tiểu Nhan kinh ngạc lên tiếng hỏi, cuối cùng lại nhận được một câu trả lời.

 

“Vẫn luôn tỉnh táo.”

 

Tiểu Nhan: “?”

 

“Thế thì tại sao tôi lục soát cả một lúc như thế mà anh lại không hề có phản ứng gì thế?”

 

Hàn Thanh thấp giọng lên tiếng, vì mới vừa tỉnh ngủ thế nên giọng nói anh ta có chút khàn khàn: “Thấy em đã tìm được niềm vui mới nên anh không đành lòng đánh thức em dậy.”

 

Nghe thấy thế, Tiểu Nhan cảm thấy như mình đang bị đùa giỡn, cô bỗng nhiên nhào tới muốn đánh anh: “Anh cố ý đúng không? Rõ ràng anh đã tỉnh dậy rồi mà vẫn không hề nói gì với tôi. Nhìn thấy tôi lén lút như kẻ trộm lục soát cả phòng lên như thế, anh cảm thấy rất vui vẻ có phải không? Rõ ràng đó là đồ của tôi thế nhưng anh lại đem nó trở thành đồ của riêng mình, không chịu trả cho tôi gì cả. Anh không trả cho tôi thì cũng thôi đi, thế mà còn cười nhạo tôi như thế, anh thấy vui lắm đúng không?”

 

Ban đầu Hàn Thanh vẫn còn cảm thấy có chút vui vẻ khi thấy thế, thế nhưng sau khi thấy thì nụ cười trên mặt anh ta cũng dần phai đi.

 

“Không vui chút nào. Nếu như có thể thì anh cũng không muốn giấu ví tiền cũng như thẻ căn cước của em làm gì cả. Thế nhưng nếu anh không giấu chúng đi thì em sẽ bỏ chạy mất. Nếu em bỏ chạy thì anh phải làm sao đây?”

 

Nếu em lại bỏ chạy thì anh biết phải làm sao đây?

 

Ngay sau đó, Tiểu Nhan lại bị những lời nói này của anh thuyết phục. Nếu cô bỏ chạy nữa thì anh ta phải làm thế nào đây? Chẳng lẽ anh không biết mình nên làm gì sao?

 

Anh ta có cần cô không? Thế nhưng… Cho dù anh ta có cần cô đi nữa thì cô vẫn có nguyên tắc đạo đức của riêng mình. Nếu như lúc trước cô không biết thì không sao thế nhưng bây giờ cô đã biết rõ cả rồi, vậy mà cô vẫn muốn ở cùng với anh ta, thế thì cô lại hạng người gì chứ?

 

Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan nghiến răng nghiến lợi nói lại.

 

“Anh nghĩ mình nên làm gì thì làm cái đó. Tôi bỏ đi thì anh vẫn có thể tìm một người khác cơ mà.”

 

Nghe thấy thế, ánh mắt Hàn Thanh nhanh chóng tối sầm lại, bàn tay trên cổ tay cô siết chặt hơn một chút: “Tìm người khác sao?”

 

“Ừ.”

 

Tiểu Nhan gật đầu thật mạnh: “Tôi không cần anh nữa, vì thế anh mau đi tìm một người khác đi!”

 

“Chuyện tình cảm mà em nói không cần là không cần sao? Nếu thật sự như thế thì ban đầu tại sao em lại mời gọi anh như thế?”

 

“Sao cơ?” Tiểu Nhan lên tiếng phản bác: “Ban đầu là do tôi ham mê vẻ đẹp trai của anh. Thế nhưng bây giờ tôi đã nhìn chán rồi vì thế tôi không cần anh nữa. Hơn nữa tôi phát hiện ra rằng, con người anh chẳng biết quan tâm bạn gái gì cả. Cả ngày chỉ biết bận rộn công việc của mình. Ngày nào tôi cũng phải đến công ty mang đồ ăn trưa cho anh. Anh xem tôi làm là cái gì chứ? Lúc nhân viên của anh nói xấu sau lưng tôi thì anh đang làm gì? Còn vị hôn thê của anh nữa.”

 

Nói tới đây, Tiểu Nhạt đột nhiên lại dừng lại.

 

Cô đúng là đáng chết, tại sao lại nhắc tới vị hôn thê của người ta như thế này chứ? Nói ra không phải là đang tự vả vào mặt mình sao?

 

Hàn Thanh cũng nhận ra được có gì đó không ổn trong lời nói của cô, anh ta híp mắt lại, lên tiếng hỏi: “Vị hôn thế nào cơ?”

 

Tiểu Nhan nghiêng đầu sang một bên, không để ý tới anh ta.

 

Trong lòng anh ta biết rõ như thế, thế mà bây giờ còn giả vờ không biết chạy tới hỏi cô nữa chứ! Anh ta thật sự nghĩ rằng cô là người dễ bắt nạt sao?

 

“Trong lòng anh tự hiểu rõ, không cần phải hỏi tôi.”

 

Nghe thấy thế, Hàn Thanh nhíu mày. Ban đầu, anh cho rằng Tiểu Nhan là bởi vì việc chuẩn bị sinh nhật cho Hàn Thanh nhưng cuối cùng anh ta lại không chịu về nên cô mới cảm thấy đau lòng rồi tức giận như thế.

 

Hơn nữa còn nói những lời làm tổn thương người khác như thế. Lúc ấy Hàn Thanh đương nhiên cũng cảm thấy tức giận vì cô muốn chia tay chỉ vì một chuyện như thế. Thế nhưng trước đây anh ta thật sự đã làm những việc khiến cô bị tổn thương.

 

Nhưng bây giờ, anh phát hiện ra rằng Tiểu Nhan không có vẻ gì là tức giận vì sự cố sinh nhật?

 

Nghĩ đến đây, Hàn Thanh liền hỏi suy đoán của chính mình: “Em đột nhiên đòi chia tay không phải vì chuyện sinh nhật của anh sao?”

 

Sinh nhật?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK