“Có phải em vừa mới nghe thấy chuyện của anh nên mới vội vàng chạy đến đây, sau đó thì bị ngã đúng không?”
“Bị anh nói trúng rồi” Tiểu Nhan cảm thấy anh ta thật sự lợi hại, rõ ràng anh ta không có ở trong hiện trường, nhưng mà anh ta đoán được hết mọi hành vi và cử chỉ của cô ấy.
“Ngốc” Sau khi cô ấy thừa nhận, Hàn Thanh đã trực tiếp đưa tay gõ một cái vào đầu cô ấy, lần này thật sự bị đau, Tiểu Nhan cũng không nghĩ đến anh ta sẽ ra tay nặng như vậy, cô bị đau đến hơn nửa ngày mới phản ứng được, che lại chỗ bị gõ, sau đó mới nói: “Đau.
“Đau sao?” Hàn Thanh buồn cười nhìn cô: “Cung phản xạ của em dài như vậy? Bây giờ mới thấy đau sao?”
Thật ra không phải do cung phản xạ của Tiểu Nhan dài, mà là do cô ấy đang suy nghĩ về những chuyện khác, cho nên mới phản ứng chậm một chút.
Cô ấy có chút ủy khuất nhìn Hàn Thanh.
Biểu hiện này khiến cho Hàn Thanh sững sờ một chút, bỗng nhiên thở dài một hơi.
Không ngờ thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, cô gái nhỏ của anh ta bây giờ đã biến thành mẹ của hai đứa trẻ, mà anh ta cũng đã lên chức làm ba.
Hàn Thanh cũng đã từng nghĩ cả đời này của anh ta cũng sẽ không kết hôn, nhưng bây giờ cũng có gia đình.
Nghĩ đến đây, Hàn Thanh đưa tay kéo Tiểu Nhan vào trong ngực của anh, sau đó thay cô xoa xoa cái trán mới bị anh gõ đau của cô, nhẹ nhàng nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi anh có chút nóng nảy, có phải rất đau không?”
Tiểu Nhan không nghĩ anh ta sẽ xin lỗi cô ấy, lại còn xoa nhẹ vết thương cho cô ấy, trong lúc nhất thời cô ấy cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà cô ấy tham lam dựa vào lồng ngực của anh ta.
Cô ấy nghĩ muốn nép vào trong ngực của anh ta, nhưng lại sợ thể chất yếu ớt của anh ta khi bị thương, cho nên cô ấy lắc đầu: “Đã không còn đau nữa rồi, nếu thật sự bị đau, sao em có thể phản ứng chậm như vậy?”
Cô ấy sợ Hàn Thanh tự trách, cho nên đã nói không bị thương.
Hơn nữa ngón tay của anh ta còn đang nhẹ nhàng xoa trên trán của cô ấy, đâu đớn lúc trước cũng đã sớm hết không còn chút nào.
Nói xong, Tiểu Nhan lại nghĩ đến cái gì đó, ngẩng đầu lên nhìn qua anh †a hỏi: “Anh vừa mới tỉnh lại, thật sự không cần đi gọi bác sĩ tới đây kiểm tra một chút sao? Dù sao anh cũng bị chấn động não, mặc dù chỉ là vết thương rất nhỏ, nhưng em cảm thấy vẫn nên đi kiểm tra một chút”
Nói thế nào thì Tiểu Nhan đều vô cùng lo lắng.
Hàn Thanh nhìn cái bộ dáng này của cô ấy, cảm thấy nếu như không gọi bác sĩ tới kiểm tra, cô ấy sẽ không yên tâm, thế nên mới gật đầu đồng ý.
“Được, vậy thì làm phiên em giúp anh gọi bác sĩ đến đây đi”
“Phiền phức mới chả không phiền phức cái gì” Tiểu Nhan trừng mắt liếc anh ta một cái, cong lên môi nói: “Dù gì thì em cũng đã là vợ của anh rồi, anh đang nói cái gì vậy?”
Sau đó cô ấy xuống giường đi ra ngoài tìm bác sĩ, trên đường Tiểu Nhan còn nhớ đến chuyện anh ta đã nói gây phiền phức cho cô ấy, nên mới cảm giác cực kì khách khí, thế nào cũng cảm thấy cực kì không thoải mái.
Sau khi bác sĩ đến nơi, kiểm tra Hàn Thanh một lần, xác định anh ta đã không có việc gì rôi dặn dò những chuyện cần chú ý một chút, ở lại bệnh viện ba ngày để quan sát, nếu như không có chuyện gì xảy ra thì có thể xuất viện về nhà nghỉ ngơi.
“Cảm ơn”
Sau khi bác sĩ trở về, Tiểu Nhan đứng xa xa, cũng không đi đến.
Hàn Thanh ngồi dựa vào trên gối đầu, nhìn qua cô gái nhỏ đã làm mẹ đang đứng ở bên kia cách anh ta khá xa, không khỏi có chút hiếu kỳ: “Làm sao vậy? Sao em lại đứng xa như vậy, anh đắc tội gì với em sao?”
Nghe thấy vậy, Tiểu Nhan tức giận nhìn anh ta một cái, hừ một tiếng.
“Không có, anh nói chuyện khách khí như vậy, làm sao lại đắc tội với em được?”
Anh ta nói chuyện khách khí sao?
Ngươi đàn ông gìa đang hồi tưởng lại một chút, nghĩ đến những lời vừa rồi nói với cô ấy, một câu làm phiền cô ấy đi tìm bác sĩ Hạ đến đây.
Chẳng lẽ cô ấy đang cảm thấy câu nói này của anh ta quá khách khí, cho nên mới tức giận?.
Danh Sách Chương: