Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Chuyện cũ năm xưa anh nói làm gì?
“ Đỗ Tiêu Vũ bất mãn trừng mắt nhìn ông ta, giọng điệu đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Muốn gây chuyện với em sao? Hồi đó chính em cũng có nói không xem bát tự, nhưng chúng ta cũng ở bên cạnh nhau đó.’ Vợ hung dữ như vậy Giang Ngạn Kha liền không dám trả lời, dỗ bà ấy: “Tiêu Vũ, Em đừng tức giận, anh chỉ là kinh ngạc một chút thôi.

Hơn nữa anh cảm thấy chúng ta hồi đó không muốn đến với nhau, nếu Tiểu Bạch không muốn xem bát tự thì chúng ta cũng nên tôn trọng con bé “
“Nhưng cuối cùng không hợp thì sao? Bản thân con bé nghĩ không hợp, vậy để người làm mẹ này tác hợp cho vậy.

Cũng chính vào lúc này Đỗ Tiêu Vũ mới hiểu được vì sao mẹ bà ấy năm xưa lại làm như vậy, làm người dù sao vẫn sống đến bạc đầu giai lão, nhưng chuyện quan trọng trong mỗi thời đại đều khác nhau.

Khi còn bé thì xem trọng nhưng sau khi lớn lên đột nhiên cũng không còn xem trọng nữa, nhu cầu sau khi lớn lên đến thời kỳ trung niên cũng không còn cần nữa.

Cũng giống như trước đây, bà không hiểu vì sao mẹ luôn xen vào tình cảm của bà ấy, không phải là vì quan tâm sao?
Dĩ nhiên, bây giờ bà ấy đã là mẹ, nên có thể hiểu được.

Bà ấy lo lắng Tiểu Bạch trong tương lai sẽ không có cuộc sống hạnh phúc, nhưng bà ấy cũng phải cho cô một chút không gian, nên vẫn là lặng lẽ đi tác hợp, dù kết quả có ra sao.

Sau đó, Đỗ Tiêu Vũ tìm được số điện thoại của mẹ Tiêu Túc lưu tối hôm qua, liên bấm gọi.


Xem hợp bát tự rất nhanh, chỉ cần có tử vi và tìm được thầy bói là có thể làm được, mặc dù kiểu hành vi này là mê tín ở thời hiện đại, tất cả ai cũng bảo tin vào khoa học thay vì mê tín.

Nhưng có một số chuyện vẫn có mê tín dị đoan.

Đỗ Tiêu Vũ đi cùng Lương Nha Hoà.

“Vị thây bói này, hàng xóm của tôi nói ông ấy tính rất chính xác, xem bát †ự cũng chính xác.

Chúng ta nhờ ông ấy hợp cho Tiểu Bạch và Tiêu Túc ở bên nhau, nhất định có thể hợp ra ngày lành tháng tốt”
Lương Nha Hoà cười, đưa Đõ Tiêu Vũ đi vào một con hẻm sâu, chỉ tay về phía trước: “Gần đến rồi”
Trong căn phòng nhỏ cuối con hẻm sâu, cánh cửa gỗ đóng then cài, một người đàn ông què đang ngồi bên trong xem bói cho ai đó, và vừa hay cặp đôi đó chuẩn bị rời đi, vì vậy đến lượt Lương Nha Hoà và Đỗ Tiêu Vũ.

Sau khi cả hai ngồi xuống, trợ lý của người què mới lên tiếng.

“Hai vị muốn xem cái gì?”
Lương Nha Hoà lấy ra ngày sinh của con trai đưa ra: “Chúng tôi tới đây tính ngày bát tự hợp duyên cho con „“
Cai.


Nghe nói vậy, Đỗ Tiêu Vũ cũng đem ngày sinh tháng đẻ của con gái mình đưa ra.

Người trợ lý bọn họ nhìn một cái, nhận lấy hai tờ giấy rồi đưa cho thầy bói.

Không hiểu vì lý do gì mà Đỗ Tiêu Vũ lại trở nên căng thẳng, nắm chặt lấy tay, Lương Nha Hoà không nhịn được cười khi thấy bà như thế này: “Đừng căng thẳng, Tiểu Bạch và Tiêu Túc nhất định sẽ hợp nhau!”
“)P Thầy bói nhắm mắt bắt đầu đếm sau khi đọc xong hai lá số tử vi của hai người.

Xung quanh yên lặng, Đỗ Tiêu Vũ có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình.

Không hiểu vì sao, bà ấy đột nhiên có một linh cảm rất mơ hồ.

Nhìn thấy thây bói còn đang tính toán, Đỗ Tiêu Vũ trong lòng nóng như lửa đốt, ngay lúc bà ấy muốn đứng lên nói không cần nữa thì ngay lúc đó thây bói đột nhiên mở mắt.

Sau đó ông ta nhìn hai người họ, và từ từ mở miệng.

“Đây là tính nhân duyên cho hai người sao?”
Lương Nha Hoà lập tức gật đầu: “Đúng vậy, thầy bói, nhân duyên của hai đứa nhỏ này như thế nào? Có phải trời định không?”
Thầy bói không nói, chỉ liếc nhìn Đỗ Tiêu Vũ một cái, Đỗ Tiêu Vũ lại càng căng thẳng, đến không dám thở mạnh.

Nhìn vào biểu cảm này, chẳng lẽ phải là kết quả không tốt? Nhưng bà ấy không dám hỏi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK