Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1658:

 

Có điều nghĩ lại, cả đời này hình như cô chưa từng sờ qua tai đàn ông, hic hic hic…muốn sờ quá, cô cảm thấy tai của Tiêu Túc hồng hồng rất dễ thương.

 

Giang Tiểu Bạch cũng không biết bản thân từ lúc nào có sở thích kỳ lạ như vậy, nhưng bắt đầu từ bây giờ, cô nhìn thấy tai Tiêu Túc như vậy, liền không nhịn nổi muốn sờ một lát…

 

Cô nghĩ lại, thu tay về, sau đó lại như một cơn gió rướn người về phía trước, nhân lúc Tiêu Túc không chú ý, che đôi tai của cậu ta, tiếp đó dùng lực véo, sờ, lại nhanh chóng thu tay về.

 

Trước đến sau khi chuyện này xảy ra chưa đến ba giây.

 

Tiêu Túc bị bức hiếp sờ tai còn chưa phản ứng kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ như tên thổ phỉ trước mặt, cô làm được việc muốn làm, biểu cảm trên mặt xuân phong đắc ý: “Cho dù anh không cho tôi sờ, tôi vẫn muốn sờ, bây giờ bị tôi sờ rồi chứ?”

 

Mang tai của Tiêu Túc lại hơi đỏ lên mà không biết lý do.

 

Cậu ta cắn răng, khẽ nói một câu: “Nữ thổ phi: Giang Tiểu Bạch dựng tai lên, nghe thấy anh nói mình, ngay lập tức nhướn mày: “Cái gì? Nữ thổ phỉ, nếu anh đã nói tôi là nữ thổ phi, vậy nếu tôi không sờ thêm nhiều lần nữa, thì có lỗi với tội danh mà anh đặt cho tôi rồi”

 

Nói xong, cô đứng lên khí thế mạnh mẽ chuẩn bị tiếp tục ức hiếp tai của Tiêu Túc.

 

Bởi vì từng có tiền án, vì vậy lân này Giang Tiểu Bạch không hề thành công, đôi tay cô bị Tiêu Túc giữ lại, hai người mặt đối mặt, Tiêu Túc mặt hầm hầm lườm cô.

 

Khoảng cách của hai người có chút gần, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy tai của cậu ta ngày càng đỏ, như một nữ lưu manh chớp mắt nhìn cậu ta, phong tình vạn chủng: “Anh giữ hai tay của tôi làm gì?” Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái ngẩng lên với nụ cười tươi, trong đôi mắt trong veo như nước lại mang theo nét tinh ranh không phù hợp như một con hồ ly nhỏ xinh đẹp.

 

Tiêu Túc bị dáng vẻ này làm cho sững sờ, một lúc sau cậu ta mới hoàn hồn, u ám chuẩn bị mở miệng.

 

Tuy nhiên Giang Tiểu Bạch hoàn toàn không cho anh cơ hội, trực tiếp vượt mặt anh nói: “Lẽ nào anh cũng muốn sờ tôi?”

 

Ý của cô thực ra là, lẽ nào cậu ta cũng muốn sờ tai của tôi?

 

Nhưng đã lược bớt phần sau, cứ trực tiếp nói lời phía trước ra, nên nghe đầy nghĩa khác nhau, Tiêu Túc bị cô mặt dày chọc tức đỏ mặt, nhất thời không thể đáp lại.

 

Một từ bị kìm nén trong miệng cậu ta một thời gian khá dài, nhưng nhớ lại dáng vẻ cô gái hồi trước bảo vệ cậu ta trong thang máy, cuối cùng vẫn nén chữ đó trở lại.

 

“Vô vị.’ Cậu ta vung tay cô ra, quay người không nhìn cô nữa.

 

“Anh không nhìn tôi, như vậy không phải cho tôi cơ hội ra tay với tai của anh sao?”

 

Giang Tiểu Bạch cười một câu, lại khiến Tiêu Túc quay đầu lại, ánh mắt cậu ta hiểm ác: “Cô rốt cuộc muốn làm gì?”

 

Nghĩ đến tình cảnh khó khăn của mình mấy ngày gần đây, Giang Tiểu Bạch lập tức thay đổi sắc mặt trong giây tiếp theo, cả người trông rất đáng thương: “Tôi không làm gì cả, chỉ là nhìn thấy người quen, vì vậy tới chào hỏi mà thôi, anh hung dữ thế làm gì?”

 

Cậu ta hung dữ?

 

Tiêu Túc cười gượng hai tiếng, đợi tính toán tiếp theo của cô gái.

 

Quả nhiên, Giang Tiểu Bạch thấy cậu không hỏi, bản thân cũng kìm nén không được bao lâu, liền tự chủ động mở lời nói: “Thực ra chuyện là như thế này, tôi muốn mời anh giả làm bạn trai của tôi thêm lần nữa!”

 

Không đợi Tiêu Túc mở miệng từ chối, Giang Tiểu Bạch lại rất nhanh tiếp lời: “Lần này là tôi chủ động xin anh giúp, không phải trả ân, vì vậy cứ coi như anh giúp rồi tôi nợ anh ân huệ, sau này anh muốn nhờ tôi giúp anh làm gì tôi đều có thể giúp.

 

Hoặc nếu anh cảm thấy ân huệ của tôi không quan trọng, cũng có thể đổi thù lao khác!”

 

Nghe vậy, lông mày của Tiêu Túc từ từ cau lại.

 

“Tôi nhớ lần trước tôi từng nói với cô, sẽ không có lần sau.”

 

“Đúng thế đúng thế, nhưng tình hình có thay đổi, người tính không bằng trời tính, anh giúp tôi tiếp đi. Anh xem anh bây giờ cũng không có gì làm đúng không, lúc buồn cũng chỉ có thể chạy tới quán bar uống rượu, thực ra công việc phụ của tôi là một hướng dẫn tâm lý, nếu anh giúp tôi, tôi cũng có thể giúp anh thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn thất tình!”

 

Hừ, công việc phụ là hướng dẫn tâm lý, cậu ta tin cô thì có ma rồi!

 

Thấy Tiêu Túc không trả lời, Giang Tiểu Bạch lộ ra ánh mắt đáng thương, đầu cúi xuống, trông bộ dạng vô cùng chán nản.

 

“Tôi thật sự không tìm được người khác nữa rồi, bây giờ đàn ông bên ngoài đều rất nguy hiểm, vừa rồi tôi tùy tiện gặp một người, đều chỉ muốn có được cơ thể của tôi, không muốn cùng tôi nảy sinh sự cộng hưởng tâm hồn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK