Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2015:

 

Nhưng nếu thử tắt nhạc và loại bỏ ánh đèn, sau đó đặt nhóm người này vào trong bệnh viện cho mặc áo bệnh nhân thì cũng vô cùng phù hợp.

 

Cho nên sau khi Giang Tiểu Bạch nhìn thấy điệu nhảy của bọn họ, cô cũng không lo lắng nữa, cô lắc lư theo nhịp điệu, cô vốn dĩ là tùy hứng mà thể hiện, vừa gào thét vừa vung chân vung tay, muốn đập tan ngọn lửa giận vô cớ trong lòng cô.

 

Phương Đường Đường hét lớn trước mặt cô, hình như muốn nói gì đó với cô, nhưng Giang Tiểu Bạch lại không nghe thấy.

 

Nhảy một hồi, Giang Tiểu Bạch cảm thấy mệt nên quay người vào quầy rượu gọi một ly rượu.

 

“Thế nào rồi? Không phải rất thoải mái sao?”

 

Phương Đường Đường cũng chạy tới bên cạnh, sau đó dựa vào người cô, hỏi.

 

“Ừm, cũng được” Giang Tiểu Bạch nhẹ giọng đáp, uống cạn ly rượu, cô vẫn như trước không thấy có gì hứng thú, nhưng những người xung quanh hiển nhiên đang rất nhiệt tình, vui vẻ.

 

“Người đẹp, nhảy đẹp lắm”

 

Một anh chàng đẹp trai cao lớn đi tới bên cạnh, chiếc cốc trong tay chạm vào Giang Tiểu Bạch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô: “Có hứng thú không, lên sân khấu nhảy cùng anh đi?”

 

Trên sân khấu á?

 

Giang Tiểu Bạch nheo mắt liếc nhìn lên sân khấu trên cao.

 

Bên dưới cũng là sàn nhảy, nhưng khi nhảy trên sân khấu thì khác hoàn toàn, phía dưới toàn là một nhóm đàn ông như sói khát và hổ đói.

 

“Em trông thật xinh đẹp, nếu nhảy trên sân khấu, khẳng định sẽ khiến họ không ngừng la hét, em chắc chắn sẽ khiến khán giả vỡ òa.”

 

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch chỉ cười lạnh: “Thật vậy sao?”

 

Người đàn ông nghiêng người chạm vào cô: “Đương nhiên, nếu em không tin, chúng ta có thể đánh cược”

 

Giang Tiểu Bạch vốn dĩ muốn nói: “Anh là ai, tránh ra cho tôi”, nhưng cánh tay đột nhiên bị kéo lại, cô ngẩng đầu liền nhìn thấy Tiêu Túc, người lẽ ra đang phải ở trong bệnh viện.

 

Khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Túc, Giang Tiểu Bạch có cảm giác giống như bị thứ gì đó đâm trúng tim, vô cùng đau đớn.

 

Sự xuất hiện của Tiêu Túc ở đây làm cho Phương Đường Đường kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ người này thật không tâm thường âm thầm cảm thấy khâm phục, vì bọn họ không hề nói cho cậu biết bọn họ đang ở đâu, vậy mà Tiêu Túc vẫn có thể tự mình tìm được.

 

Chỉ là bộ dạng Tiêu Túc lúc này có vẻ thảm hại, toàn thân đều là đau thương.

 

Hôm nay, khi Giang Tiểu Bạch gọi điện bảo cô ra ngoài uống rượu, Phương Đường Đường lập tức đoán được tâm trạng không tốt của Giang Tiểu Bạch hẳn là có liên quan đến Tiêu Túc, giữa hai người khẳng định là đã xảy ra chuyện, chỉ là Tiểu Bạch không muốn nói, cô ấy với tư cách là chị em cũng không muốn hỏi nhiều.

 

Bây giờ nhìn thấy Tiêu Túc bị thương nặng như vậy, Phương Đường Đường đột nhiên không biết nên nói gì, chỉ cảm thấy giữa hai người thật sự đang rất phức tạp, nhìn người yêu của mình bị thương đến như vậy Tiểu Bạch lại có thể không cảm thấy đau lòng được sao? Xem ra lần này Tiêu Túc thật sự khiến Tiểu Bạch tức giận rồi!

 

“Chúng ta về nhà đi.”

 

Tiêu Túc cúi thấp đầu nói với Giang Tiểu Bạch.

 

Nhà?

 

Nghe được lời này, Giang Tiểu Bạch cảm thấy rất nực cười, lúc trước ở bệnh viện, sao cậu ta lại không nói với cô về nhà đi?

 

“Người đẹp, đây là ai thế?”

 

Anh chàng đẹp trai vừa muốn trêu đùa Giang Tiểu Bạch đột nhiên nhìn thấy một người đi đến cầm lấy cánh tay cô, liền nheo mắt nhìn dò xét.

 

Nghe thấy giọng nói của người đàn ông, Giang Tiểu Bạch lúc trước vốn dĩ muốn bảo anh †a cút đi, nhưng bây giờ ở trước mặt Tiêu Túc, cô đột nhiên không muốn làm như vậy, dùng lực rút cánh tay lại, nhếch môi, cười nhõng nhẽo.”

 

“Không biết là ai Nghe thấy như vậy, người đàn ông lập tức đứng chắn trước mặt Giang Tiểu Bạch nhìn Tiêu Túc nói: “Này, bất cứ chuyện gì cũng phải có trước có sau, người đẹp này là tôi mời trước, nếu anh cũng muốn mời cô ấy thì mời anh xếp hàng đi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK