Cô rất buồn ngủ, không mở mắt ra được, chỉ vô thức ậm ừ một tiếng.
Tay của Dạ Âu Thần ở sau lưng cô dừng lại một chút, anh bất đắc dĩ nhìn Thẩm Cửu trong lúc ngủ mơ, môi mỏng khẽ nói: “Người phụ nữ đáng chết, tôi đang làm gì?”
Rõ ràng là cô đã nói muốn ly hôn cùng với anh, không muốn qua lại với anh nữa, sau đó đã khiến cho anh tức gần chết, nhưng anh thế mà vẫn không yên lòng vết thương của cô, hơn nửa đêm đợi sau khi cô ngủ say, thì đến kéo quần áo của cô ra để bôi thuốc cho cô.
Loại chuyện này…
Là chuyện khiến cho người ta phải giận tím người! Làm thế nào anh lại làm được?
Ngón tay của Dạ Âu Thần nắm chặt lại thành nắm đấm. Một lát sau khi thấy gương mặt khi ngủ của cô, sự giận dữ và bực bội trong lòng anh nháy mắt đã bị sự đau lòng và bất đắc dĩ thay thế.
Anh buông nắm đấm ra, động tác của anh trở nên vô cùng dịu dàng, bôi thuốc từng chút từng chút vào vết thương của cô.
Trong lúc đó, Thẩm Cửu vẫn luôn ngủ ngon, không hề tỉnh dậy.
Đợi đến khi rốt cuộc Dạ Âu Thần bôi thuốc xong, anh mới nhìn chăm chú cô đang ngủ, thật lâu, sau đó nhịn không được nói một câu.
“Người phụ nữ không có lương tâm, em có biết là những lợi kia khiến tôi bị tổn thương không?”
“Còn nói tôi độc miệng? Thật sự miệng của tôi độc đến vậy à?”
Dạ Âu Thần lâm vào sự hoài nghi thật sâu với bản thân mình.
Ngày thứ hai lúc đi làm. Khi ở trên xe anh hỏi Lang An.
“Bình thường tôi nói chuyện rất độc miệng sao?”
Lang An còn đang nghiêm túc lái xe, nghe được anh hỏi như vậy, đột nhiên đơ ra, sau đó nhìn lén Dạ Âu Thần thông qua kính chiếu hậu một chút, kỳ quái nói: “Cậu Dạ, sao đột nhiên anh lại hỏi như vậy?”
Ánh mắt của Lang An khiến cho Dạ Âu Thần càng thêm bực bội, nhếch môi mỏng trả lời: “Không có gì.”
Sau đó anh cúi đầu xuống, ánh mắt lạnh như băng không biết nhìn về chỗ nào đó.
Một lát sau, anh lại ngẩng đầu: “Tôi đối xử với người phụ nữ kia như thế nào?”
Lang An: “… cậu Dạ?”
Ánh mắt của Dạ Âu Thần rất sắc bén nhìn chằm chằm vào gáy của anh ta: “Nói thật.”
“À, cái này…” Lang An lúng túng, giật giật môi: “Dựa theo cái nhìn của tôi, Cậu Dạ đối với mợ hai quả thật rất không tệ, dù sao Cậu Dạ cũng chưa từng đối xử tốt với người phụ nữ nào như vậy.”
“Vậy tại sao cô ấy lại muốn ly hôn với tôi?”
Lang An giật mình, thiếu chút nữa đã trượt tay.
“Mợ hai muốn ly hôn với Cậu Dạ? Vì sao?”
Câu hỏi này cũng không được đáp lại, Lang An trong lúc cấp bách đã quay đầu nhìn Dạ Âu Thần một chút, lại phát hiện ra ánh mắt của Dạ Âu Thần lạnh lùng như chim ưng, đang nhìn chằm chằm anh ta.
Lang An giật mình, vội vàng ổn định lại tâm tình của mình, ho nhẹ một tiếng.
“Mợ hai muốn ly hôn với Cậu Dạ, có khả năng không phải là Cậu Dạ đối xử với cô ấy không tốt, mà là…”
“Mà là cái gì?” Dạ Âu Thần thực sự rất muốn biết đáp án.
Mặc dù đêm qua người phụ nữ đó có nói, nhưng anh luôn cảm thấy… đó không phải là câu trả lời chân chính trong lòng cô.
Cái gì mà tác thành cho bọn họ, cái gì mà để cho hai bọn họ được bên nhau, đều là cái quái gì!
“Có khả năng là do mợ hai không thích Cậu Dạ?” Lang An kiên trì nói một câu, sau đó anh ta liền cảm giác được nhiệt độ không khí ở trong xe bỗng nhiên giảm đi, giọng nói có Dạ Âu Thần giống như truyền ra từ địa ngục: “Muốn chết phải không?”
Lang An bị doạ đến mức khẽ run rẩy, vội vàng đổi giọng: “Có khả năng là mợ hai thích người khác?”
Dạ Âu Thần: “… Ha ha.”
“Cậu Dạ, kỳ thất nói lời thật lòng, thì tôi sợ ngài sẽ đánh chết tôi.”
“Nói.”
Lang An: “Vậy trước đó Cậu Dạ phải cam đoan sự an toàn tính mạng của tôi.”
“Xem ra đối với công việc này, anh không hài lòng.” Dạ Âu Thần cũng không cho anh ta sự cam đoan, mà là lên tiếng uy hiếp.
Trong nháy mắt, Lang An thầm kêu khổ thấu trời ở trong lòng, anh nào dám không hài lòng về công việc với vị thái tử này cơ chứ, chỉ có thể vội vàng giải thích: “Hài lòng, rất hài lòng, tôi chỉ nói ra một chút suy nghĩ của tôi mà thôi! Kỳ thật, Cậu Dạ đối với mợ hai không tệ, nhưng dưới cái nhìn của tôi, xem ra mợ hai cảm thấy, Cậu Dạ… thực sự không xứng chức một người chồng.”
“Không… xứng chức?” Dạ Âu Thần nhíu mày, suy tư nhìn Lang An, làm thế nào cũng không hiểu được, chỉ có thể hỏi: “Nói tiếp đi.”
Cái trán của Lang An đã thấm mồ hôi lạnh, may mắn lúc này đang đèn đỏ, anh ta dừng xe lại, đưa tay lau mồ hôi ở trên trán, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: “Người phụ nữ đều thích những người đàn ông dịu dàng, mà ở trước mặt của mợ hai, Cậu Dạ vẫn luôn rất dữ dằn, mặc dù tôi biết rằng Cậu Dạ đối xử với mợ hai rất tốt, nhưng đến bây giờ ngài đối xử tốt với cô ấy mà không nói ra, cũng không giải thích, thì làm sao mợ hai có thể hiểu được?”
“Đó là do cô ấy ngu ngốc.” Dạ Âu Thần hừ lạnh nói.
Chỉ cần làm không phải là được rồi sao, lại còn phải nói?
Nghe vậy, mồ hôi của Lang An rơi lộp bộp: “Nếu Cậu Dạ cảm thấy cô ấy ngu ngốc, vậy thì mợ hai chính là ngu ngốc. Vậy Cậu Dạ… đừng bối rối vấn đề này nữa.”
“Ai nói tôi bối rối?” Dạ Âu Thần lạnh lùng liếc anh ta một cái, không vui nói.
Trong chốc lát Lang An cũng không biết phải nói gì, cảm giác có nói gì cũng không đúng.
Anh ta lựa chọn im miệng, cảm ơn!
Khi đèn đỏ qua đi, Lang An tiếp tục lái xe.
Sau khi Dạ Âu Thần im lặng một lúc, đột nhiên lại mở miệng nói: “Nhất định phải nói cho cô ấy, thì cô ấy mới hiểu sao?”
Lang An: Tôi lựa chọn cái chết.
“Hẳn là như vậy đi.”Anh ta lúng túng cười, không dám nói đáp án kết luận, miễn cho Dạ Âu Thần lại đánh chết anh ta.
Dạ Âu Thần không nói gì nữa, chỉ dựa vào ghế sau, nhắm mắt đưa tay xoa xoa huyệt thái dương đau nhức của mình.
Thật là đáng chết.
Lần đầu tiên anh chịu sự ảnh hưởng của một người phụ nữ sâu như vậy, nửa đêm hôm qua sau khi bôi thuốc cho cô ấy, kết quả trong đầu toàn bộ đều là hình ảnh cô ấy nói muốn ly hôn cùng với anh, sau đó một đêm cũng không ngủ nổi.
Dạ Âu Thần làm việc và nghỉ ngơi vẫn luôn rất bình thường, cũng rất có quy củ.
Đây là lần đầu tiên anh vì một người mà mất ngủ.
Lang An thấy tinh thần của anh không tốt, liền lo lắng hỏi một câu: “Cậu Dạ, lịch trình của hôm nay có cần huỷ bỏ trước không? Ngài nghỉ ngơi cho tốt?”
“Không cần.” Dạ Âu Thần trực tiếp từ chối anh ta, một lúc sau lại nói: “Trước tiên huỷ phần hợp đồng kia đi.”
“Phần hợp đồng nào ạ?” Trong lúc nhất thời Lang An không kịp phản ứng, dù sao Dạ Âu Thần nói chuyện đứt quãng, nghĩ cái gì thì nói cái đó, đầu óc của Lang An thực sự không theo kịp anh.
Khí thế ở trên người của Dạ Âu Thần lại thay đổi, Lang An kịp thời phản ứng: “Là hợp đồng mà mợ hai đã kí sao ạ?”
Anh ta biết rằng, có một loại phản xạ.
Đó chính là ngoại trừ chuyện của mợ hai, thì Cậu Dạ sẽ không bối rối như vậy, khiến cho khí thế ở trên người cũng lúc cao lúc lạnh, về sau cứ dùng cái này để đoán đi.
Mồ hôi của Lang An rơi lộp bộp, anh ta lái xe, trong lòng cảm thấy may mắn, may mắn vì anh ta đã dự đoán ra.
“Tôi hiểu rồi thưa cậu chủ, tối nay tôi sẽ mang hợp đồng đến cho ngài.”
“Trực tiếp huỷ đi.”
Lang An dừng lại một chút sau đó gật đầu.
Thời gian ly hôn ở phần hợp đồng kia đã đến, bây giờ Cậu Dạ lại để anh ta huỷ hợp đồng kia đi, vậy điều này có phải đã nói rõ… Cậu Dạ đã suy nghĩ kĩ? Sẽ không ly hôn với mợ hai nữa?
Nghĩ đến điều này, trong lòng của Lang An bỗng nhiên có chút vui vẻ.
Nếu như giữa Hàn Mai Linh và Thẩm Cửu, Cậu Dạ lựa chọn Thẩm Cửu, vậy nhất định anh ta sẽ cảm thấy rất vui vẻ.
Dù sao tất cả những chuyện mà Hàn Mai Linh làm, thật sự khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Cô ta căn bản không xứng làm chị em tốt của mợ hai.