Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 825:

 

Trong lòng em gái tiếp tân chua chất, nhưng vẫn nói: “Đó là thư ký chúng tôi mới tuyển vào không lâu, nhưng cô ấy rất hạnh phúc, thư ký giúp việc tuyển lâu như vậy, cô ấy là người đầu tiên thông qua.”

 

“Thư ký giúp việc?” Đoan Mộc Trạch nhớ kỹ mấy chữ này, trong lòng vẫn thấy khó hiểu.

 

Anh ta chắc chắn, người phụ nữ kia chính là Hàn Mặc Tử không thể sai, nhưng sao cô ấy lại làm thu ký giúp việc ở đây.

 

“Chị Lâm, đây là tổng giám đốc tập đoàn Đoan Mộc, anh ấy muốn gặp tổng giám đốc Tập đoàn Đoan Mộc?

 

Chị Lâm lập tức ngẩng đầu, nhìn Đoan Mộc Trạch nói: “Xin chờ một chút, tôi đi thông bảo với tổng giám đốc Chị Lâm đi tới phòng làm việc, rất nhanh thì đi ra: “Mời anh vào trong.

 

Đoan Mộc Trạch cười lễ phép với cô ta, sau đó chỉnh lại quần áo một chút, bước chạm vào Nếu như nói người này trong tương lai sẽ là em rể của mình, vậy anh ta nhất định phải cho em rẽ một ấn tượng tốt, chỉ có điều sau khi Đoan Mộc Trạch thấy rõ người sau bàn làm việc, anh ta trực tiếp trợn tròn mất..

 

Dạ Mạc Thâm?

 

Sao anh ta lại ở đây?

 

Đoan Mộc Trạch nhìn Dạ Mạc Thâm ngồi ở đó, trong đầu đều là dấu chấm hỏi, trước đó đụng phải Hàn Mộc Tử chưa nói, hiện tại lại đụng phải Dạ Mạc Thâm Anh ta sửng sốt vài giây sau đó nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn về phía chị Lâm và em gái tiếp tân hỏi: “Đây là tổng giám đốc tập đoàn Uất Trì sao? Tôi không đi nhầm chứ?”

 

Hai người đột nhiên bị anh ta hỏi vấn đề kỳ lạ như vậy, nghi ngờ nhìn anh ta, chị Lâm mỉm cười, giải thích: “Anh Đoan Mộc thật biết nói đùa, phòng tổng giám đốc của tập đoàn Uất Trì chỉ có một phòng, sao anh lại đi nhầm được?”

 

*.. Người bên trong, chính là Uất Trì Thâm?”

 

Chị Lâm gật đầu, kỳ quái nhìn anh ta.

 

“Có gì không, anh Đoan Mộc?”

 

Đoan Mộc Trạch còn chưa hoàn hồn lại, không rõ tình huống trước mặt rốt cuộc là gì, chỉ có thể xua tay ra hiệu không có vấn đề gì, sau đó đi vào.

 

Sau khi đi vào, Đoan Mộc Trạch nhìn Dạ Mạc Thâm đánh giá, cho là mình nhận lầm người.

 

Nhưng nhìn trái nhìn phải, chẳng phải vẫn là người từng gặp trước kia sao? Anh ta chắc chắn sẽ không nhận lầm người, nhưng…. Sao Dạ Mạc Thâm lại biến thành Uất Trì Thâm?

 

Hàn Mộc Tử còn làm thư ký giúp việc.

 

cho anh ta ở đây nữa? Hai người này còn ở chung với nhau, vậy sao anh ta lại đính hôn với con bé Tuyết?

 

Anh ta chỉ xa nhà một chuyện thôi, trở về thời thế lại thay đổi rồi?

 

Chẳng lẽ, Dạ Mạc Thâm ly hôn, hoặc là hối hận vì kết hôn? Hừ, người đàn ông này quả nhiên thay lòng đổi dạ rất nhanh.

 

Trong lòng ôm ý nghĩ này, Đoan Mộc.

 

Trạch đến gần anh quơ tay: “Chào, đã lâu không gặp.”

 

Dạ Mạc Thâm nhíu mày: “Anh là?”

 

Đoan Mộc Trạch: “…

 

“Không đến nỗi như vậy chứ! Trước đây tôi chưa từng đắc tội anh nha, anh không đến mức mang thù tôi chứ? Ngay cả quen biết cũng không thèm quen tôi luôn?”

 

Nhìn khuôn mặt xa lạ trước mặt, Dạ Mạc Thâm không có chút ấn tượng, nhưng nghe giọng điệu của anh ta, chắc có quen biết với mình.

 

Từ sau khi anh mất trí nhớ mới xem là người xa lạ.

 

“Trước đây chúng ta từng quen biết?”

 

Vì vậy Dạ Mạc Thâm liền hỏi một câu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK