Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1991:

 

Hàn Thanh đứng ở bên trong đám cháy, giống như quay về lại ngọn lửa lớn kia đã trải qua khi còn bé.

 

Ngày đó anh còn rất nhỏ, lại tận mắt nhìn thấy người thân của mình vì cứu mình, mà chết trước mặt anh. Năm đó trong nhà cúp điện, mẹ anh đã thắp lên một ngọn nến, sau đó dặn dò Hàn Thanh ngoan ngoãn ngồi, không được chạy loạn cũng không cho phép lộn xôn.

 

Bởi vì ngày đó là sinh nhật anh, Hàn Thanh nho nhỏ rất muốn ăn bánh kem ngọt ngọt, nhưng lúc mẹ muốn ra cửa vừa lúc bị cúp điện, vốn dĩ mẹ Hàn Thanh cũng chính là bà Hàn năm đó không yên tâm để cho anh ngồi một mình trong nhà, nhưng lại nghĩ đến ba Hàn Thanh đang nghỉ ngơi ở trong phòng, liền an tâm mà đi.

 

Để cho Hàn Thanh tự ngồi chơi, nhàm chán thì sẽ đi tìm ba, sau đó bà Hàn liền ra cửa mua bánh kem.

 

Hàn Thanh nho nhỏ ngồi ở phía trước ngọn nến ngoan ngoãn mà chờ, trong mắt tràn ngập chờ mong đối với hương vị của bánh kem, anh cũng giống như những đứa trẻ khác, đều thích hương vị ngọt ngào của bánh kem, đặc biệt là tầng bơ bao quanh bên ngoài kia, mêm mại, béo béo, ngọt ngọt.

 

Cậu cũng chờ đợi giống vậy, hơn nữa quan trọng nhất hôm nay chính là sinh nhật anh, anh đã được năm tuổi, cho nên hôm nay trên mặt bánh kem có thể cắm năm cây nến, năm nay lúc anh thổi ngọn nến đã muốn có ba nguyện vọng.

 

Nguyện vọng thứ nhất là hy vọng anh có thể nhanh lớn lên, nếu như vậy về sau sẽ không cần chỉ đợi đến lúc sinh nhật mới có thể ăn đến bánh kem.

 

thì sẽ đi tìm ba, sau đó bà Hàn liền ra cửa mua bánh kem.

 

Hàn Thanh nho nhỏ ngồi ở phía trước ngọn nến ngoan ngoãn mà chờ, trong mắt tràn ngập chờ mong đối với hương vị của bánh kem, anh cũng giống như những đứa trẻ khác, đều thích hương vị ngọt ngào của bánh kem, đặc biệt là tầng bơ bao quanh bên ngoài kia, mêm mại, béo béo, ngọt ngọt.

 

Cậu cũng chờ đợi giống vậy, hơn nữa quan trọng nhất hôm nay chính là sinh nhật anh, anh đã được năm tuổi, cho nên hôm nay trên mặt bánh kem có thể cắm năm cây nến, năm nay lúc anh thổi ngọn nến đã muốn có ba nguyện vọng.

 

Nguyện vọng thứ nhất là hy vọng anh có thể nhanh lớn lên, nếu như vậy về sau sẽ không cần chỉ đợi đến lúc sinh nhật mới có thể ăn đến bánh kem.

 

Nguyện vọng thứ hai là hy vọng ông ngoại anh sớm sẽ chấp nhận ba của anh, nếu không ba cả ngày thoạt nhìn đều không mấy vui vẻ, bởi vì mẹ muốn sống cùng ba cho dù có phải chịu khổ, nhưng mà ba lại giống như không muốn để cho mẹ chịu khổ, ông ngoại là người có tiền, hơn nữa đối với anh đặc biệt tốt, nhưng lại rất chán ghét ba, cho nên anh hy vọng ông ngoại mình có thể thích ba.

 

Nguyện vọng thứ ba, chính là hy vọng sức khỏe ba mẹ có thể vẫn luôn khỏe mạnh, mỗi lần sinh nhật về sau đều có thể trải qua bên nhau.

 

Chỉ là anh chưa từng nghĩ đến, lại chính là ngày sinh nhật này, anh đã vĩnh viễn mất đi bố của mình.

 

Ngọn lửa từ cây nến không lớn, gây ra vụ hỏa hoạn chắc hẳn còn có lý do khác. Hàn Thanh lúc nhỏ bởi vì trong khi chờ đợi cảm thấy nhàm chán, vì vậy đã vào phòng trong bóng tối rồi thắp nến lên để tìm cuốn album ảnh của mình.

 

Anh nghĩ rằng hôm nay sẽ vẽ một bức tranh cùng với ba mẹ của mình, cũng sẽ vẽ thêm cả ông ngoại vào nữa nữa. Mặc dù Hàn Thanh lúc nhỏ khi đó chỉ mới năm tuổi, nhưng khả năng hội họa của anh đã rất tốt, anh đã vẽ cả nhà vào, sau đó cầm bức tranh lên rồi vui vẻ nở một nụ cười.

 

Rất nhanh sau đó, Hàn Thanh nhỏ liền cảm thấy có chút buồn phiền.

 

Bởi vì hôm nay tuy rằng là sinh nhật của anh, nhưng ông ngoại cũng không đến tham dự, ông ngoại khi nào mới có thể tiếp nhận ba anh đây, ba rõ ràng là người tốt như vậy mà.

 

Thế là, anh quyết định sẽ tự mình đưa bức tranh này cho ông ngoại, hy vọng ông ngoại có thể sớm buông bỏ định kiến với ba mình.

 

Nghĩ đến đây, Hàn Thanh nhỏ liền đứng dậy chuẩn bị cất bức tranh lại, nhưng khi đứng dậy, vì suy nghĩ quá nhập tâm, nên không cẩn thận đá vào chiếc ghế bên cạnh, cả người liền ngã nhào về phía trước, bức tranh trong tay cũng bay ra khỏi tay, trực tiếp rơi xuống trên ngọn nến.

 

Bùm.

 

Ngọn lửa lập tức bùng cháy khi chạm vào tờ giấy, Hàn Thanh nhỏ ôm gối một hồi vì khi ngã đa va vào đầu gối, khi anh đã cảm thấy bớt đau hơn thì ngọn lửa đã lan sang bên cạnh.

 

Lúc đó Hàn Thanh ở trong một căn nhà cho thuê nhỏ, đồ đạc trong nhà dày đặc, hầu hết đều là đồ dễ cháy, Hàn Thanh không phản ứng gì, thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra thì lửa đã bùng lên dữ dội, ngày càng lớn hơn.

 

Cuối cùng anh cũng ý thức được việc mình làm là không đúng, nhưng bây giờ trong lòng đang rất sợ hãi, mơ hồ nhớ tới giáo viên đã từng nói trong lớp, trẻ con thì không được chơi với lửa, bằng không rất dễ gây ra hỏa hoạn. Nhân tiện, nước có thể dập tắt được lửa.

 

Hàn Thanh nhỏ trong đầu chỉ hiện lên cách này, liền đứng dậy chạy về phía phòng bếp rồi chạy ra ngoài cầm theo một chậu nước, nhưng bởi vì tuổi còn nhỏ, thể lực yếu ớt, anh chỉ lấy được một chút nước để dập lửa mà thôi. Một ít nước như vậy thì khó mà dập được ngọn lửa đang bốc cháy dữ dội kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK