Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2027:

 

Đối diện với ánh mắt giễu cợt của anh, sắc mặt Giang Tiểu Bạch đỏ bừng, lập tức phản bác lại: “Anh đang nói cái gì đấy? Em chỉ là lo sau này anh không lấy được vợ mà thôi, Ai nói muốn anh lấy em chứ? Nếu anh muốn lấy em, em còn chưa có ý định muốn lấy anh đâu!”

 

Làm bạn trai mới có mấy ngày chứ, chưa gì đã muốn cưới côi Tiêu Túc không nói gì chỉ nhàn nhạt cười nhìn cô, ánh mắt đó của cậu ta trong mắt cô mà nói, dường như cậu ta đã nhìn thấu suy nghĩ của cô vậy, cô có chút thở hổn hển.

 

“Anh nhìn cái gì đấy? Em nói đều là sự thật, không phải anh thật sự nghĩ rằng em sẽ gả cho anh đấy chứ?”

 

“Ừ, đều là nói thật, buôn ngủ chưa? Nếu buồn ngủ thì ngủ sớm đi.”

 

Nói xong, Tiêu Túc duõi tay chỉnh lại quân áo cho cô, sau đó thì rất thành thật không làm gì khác nữa cả, Giang Tiểu Bạch lúc này mới ý thức được, bầu không khí vui vẻ lúc trước giữa hai người đã bị cô phá hoại mất rồi.

 

Aiz, hối hận thì cũng có chút hối hận, đối mặt với thân thể tươi trẻ này, thế mà cô đã bỏ lỡ mất tiêu, bỏ đi, vì cậu ta bị thương nên cô không trêu cậu ta nữa đấy.

 

Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, nằm ở trong lòng cậu ta từ từ nhắm mắt lại, rất nhanh hô hấp đã đều đều dần chìm vào giấc ngủ.

 

Tiêu Túc xác định cô đã ngủ say rồi mới yên tâm mà đi ngủ.

 

“Đã kiểm tra qua rồi, ngày đó khi hỏa hoạn xảy ra, Tiểu Nhan là người duy nhất có mặt ở hiện trường, nhưng lửa chảy rất lớn, khiến mọi người không thể không biết. Một lối cửa khác bị người nào đó cố ý khóa lại, trước mắt có hai người có khả năng sẽ làm điều này, một là chuyên viên trang điểm của ngày hôm đó và một là trợ lý trang điểm. Lời thú nhận của trợ lý trang điểm là cô ấy đã rời khỏi phòng vào căng tin tìm đồ ăn cho cô dâu sau khi nghe những lời của chuyên gia trang điểm vào ngày hôm đó, trên đường mang đồ ăn về thì thang máy bị hỏng cho nên không thể quay về kịp lúc.”

 

“Đã kiểm tra camera chưa?”

 

“Kiểm tra rồi, lời khai của cô ta và camera trùng khớp nhau.”

 

“Bên chuyên gia trang điểm thì sao?”

 

“Lời của chuyên gia trang điểm hôm đó thì là, trước khi người mới trang điểm thì phải đắp mặt nạ trước, đắp mặt nạ cũng tiêu tốn mất nửa tiếng, cô ấy thấy vẫn còn thời gian liền ra ngoài xuống lầu gọi điện thoại trước, lúc quay lại thì thấy cửa bị khóa từ bên trong, gọi thế nào thì người bên trong cũng không đáp lại, sau đó cô ấy cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn, liền đến sảnh chính tìm quản lý khách sạn. Chúng tôi cũng đã theo dõi và xác minh những lời nói và việc làm của cô ấy, chúng không khác gì những gì cô ấy đã nói trong lời khai của mình”

 

Nói như vậy thì, hai người này dường như đều Vô tội.

 

Hàn Thanh nghe xong lí do thoái thác này rồi, mi mắt nheo lại, không bao lâu lại hỏi: “Người cuối cùng rời khỏi phòng là ai?”

 

“Chính là chuyên gia trang điểm kia, trợ lý chuyên gia trang điểm từ lúc ra ngoài thì liền không thấy quay trở lại nữa, cho nên căn bản có thể loại trừ khả năng là cô ta”

 

Nếu như trợ lý chuyên viên trang điểm là người ra tay khóa cửa kia, vậy thì lúc chuyên viên trang điểm đi ra ngoài, cửa không phải nên bị khóa lại từ lúc đó rồi sao.

 

“Đi kiểm tra người cuối cùng rời khỏi phòng”

 

“Vâng thưa anh Hàn Thanh”

 

Người đến lặng lẽ liếc nhìn xung quay phòng bệnh, sau đó dò hỏi: “Cô Hàn vẫn chưa tỉnh sao?

 

Chúng tôi nghi ngờ rằng, ngày đó có phải cô ấy đã bị hạ thuốc không, cho nên mới không biết gì cả?”

 

“Cô ấy vẫn chưa tỉnh lại, kiểm tra chuyên viên trang điểm trước đi, ngoài ra cũng bắt đầu từ trợ lý chuyên viên trang điểm điều tra xem, xem lời khai của cả hai bên có giống nhau không, liền có thể bắt đầu từ điểm đó điều tra tiếp”

 

“Vâng thưa anh Hàn Thanh, vậy chúng tôi đi trước đây.”

 

Hàn Thanh ừ một tiếng sau đó xoay người đi về phòng bệnh, lúc đẩy cửa ra thì đối mặt với khuôn mặt mệt mỏi của La Tuệ Mỹ, anh dừng lại một lúc rồi mới nói: “Ba, mẹ ơi, hai người về nhà nghỉ ngơi trước đi, chỗ này có con chăm sóc cô ấy là được rồi ạ”

 

La Tuệ Mỹ nhìn Hàn Thanh với vẻ mặt phờ phạc, muốn nói điều gì đó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại đến cuối cùng lại không nói gì cả, chỉ gật đầu: “Cũng được, mẹ và bố con sẽ về nhà nghỉ ngơi trước, nghỉ ngơi khỏe rồi sẽ quay lay thay ca cho con nhé. Bây giờ Tiểu Nhan vẫn chưa tỉnh, đợi con bé tỉnh rồi, nhất định phải gọi điện cho bọn ta am đấy: “Vâng ạ”

 

Lúc Tiểu Nhan tỉnh lại, liền cảm thấy đầu óc choáng váng quay cuồng, xung quanh đều là ánh lửa, lúc khói lửa mù mịt xông vào khoang mũi khiến cô không thể hô hấp được thì có một người đột nhiên từ trong ánh lửa xông tới bế cô lên.

 

“Hàn Thanh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK